người hiện đại du hành thời gian về quá khứ kiểu:?????
@tuto207416 күн бұрын
Thề rằng không bao giờ để dân tộc mình phải chịu đau khổ nữa
@tuto207416 күн бұрын
Các cụ ngày xưa khổ quá
@phuocphanhuu935618 күн бұрын
Khó nghe thật
@phuocphanhuu935618 күн бұрын
Thời đó có chửi bậy giống như giờ không. Ví dụ: đm chúng mày, thằng ranh con này
@ĐucHuong-v4e22 күн бұрын
1900 thì vẫn gần mà
@lamnguyen-nq5bfАй бұрын
Bài tiết tấu nhanh vậy mà cả dàn nhạc khớp được với nhau thì cũng kinh đấy 😢
@thanhsang133Ай бұрын
Nghe giống tiếng người miền bắc hay người Huế
@Deva-RealmАй бұрын
Các cụ ngày xưa giản dị quá
@thaotrung8897Ай бұрын
Tôi quá yêu dân tộc Việt Nam của tôi!
@tuantamtrinh9398Ай бұрын
Thầy cũng giỏi mà trò cũng hay đỗ 100% .
@tuantamtrinh9398Ай бұрын
Mình ko sành về âm nhạc cũng ko hiểu đây là thể loại gì ,chỉ biết nghe ,và hay hay quá như có tiếng chim hót ,gió thổi ,ngựa phi .Nghe mãi ko chán .Cảm ơn anh Thơm và dàn nhạc .
@Binbe7978Ай бұрын
0:01 Màu 0:51 Trắng đen.
@HueLe-l5rАй бұрын
Lừa tình thiên hạ
@HueLe-l5rАй бұрын
Bịa chuyện lừa đảo trá hình
@huaminhnam5892Ай бұрын
🤩
@huaminhnam589228 күн бұрын
1
@Binbe7978Ай бұрын
1900 mà. Tiêu đề trong video 1 ghi sai.
@ThanhVo-bh7jj2 ай бұрын
Trên trời có đám mây xanh xung quanh mây trắng cái gì đó mây vàng không biết tư liệu này có thật không nhưng mình hiểu được
@việtlâmphạm-s9yАй бұрын
Có vẻ như đây là lời khấn nên bạn không hiểu được cũng đúng thoii
@SocNau-wl7ly2 ай бұрын
😢
@tuantamtrinh93982 ай бұрын
Trình độ thưởng thức âm nhạc của mình rất kém chỉ biết bài này hay quá .Anh bắt nhịp rất giỏi .Mình xem mấy lần rồi vẫn thích như có tiếng gió thổi ngựa phi .
@odensen28862 ай бұрын
Chuyện bình thường ở huyện thôi, Người tây nhập gia tuỳ tục, học tập tục người vn rải tiền trước đầu làng ai cũng được lụm đó vẫn giống như Việt Nam phát triển cũng quay cảnh Giật cúng cô hồn tháng 7 còn kinh khủng khiếp.... mà Ừ mà nhà nước vn hiện nay vẫn hợp tác toàn diện với Pháp - Mỹ - Hàn quốc - Nhật bản rồi châu âu đó .....ủa rồi vô số người vn xếp hàng trước các đại xứ quán để được đi xuất khẩu vậy ta . Người trong Phím họ điều vui vẻ có nói gì đâu?!?!?? .... Không biết ai đạo đức giả hén 😎
@WinO-OАй бұрын
Giỏi, giỏi lắm. Nhận thức rất tốt. Giống loài ưu tú. Cúng cô hồn là tập tục của người hoa di cư được dùng để giải thích là sự vận dụng sáng tạo. Thông minh . haha
@TuyenHoang-gv5iu2 ай бұрын
Chả hiểu cái gì cả
@dinhtuvu57219 күн бұрын
Điếc hả
@도멍Күн бұрын
@@dinhtuvu572vl =))))))))
@nguyenduykhanh5a6733 ай бұрын
Ngày trước mà đứng được lên lưng trâu thì bằng bây giờ người ta bốc đầu xe máy 😅
@BinhNguyen-xe9kg3 ай бұрын
Quá hay
@tuantamtrinh93983 ай бұрын
Quá hay ,Bác bắt nhịp rất khéo ,quá tài .
@hungnguyenduong99673 ай бұрын
Ông ấy là nhạc trưởng....là người giữ nhịp và bạn hãy nhìn tay ông ấy chỉ về phía những người chơi cùng....
@ngocngovan30413 ай бұрын
Thể náy thi phải đuổi pháp ra khỏi việt nam
@AnhtuanNguyen-gf1kx3 ай бұрын
Họ hơn ta cái đầu. Phải chấp nhận thôi. Mấy nghìn năm lịch sử cả châu á này được trung quốc có 4 phát minh minh vĩ đại còn lại k có gì.
@Hungo-lt1pk3 ай бұрын
Địt mẹ, t xem dc video này t sôi máu lắm rồi đấy,2 con già madam rẻ rách này mai bố lên đái ngập mộ lộ thiên thằng chồng nhà cm
@TranNguyen-mg9qq3 ай бұрын
họ coi dân mình như súc vật ..
@nhuthaohuynh79353 ай бұрын
Thời xưa thu âm còn đơn sơ sao mà nghe rõ
@TranManhTuan-ed4wy3 ай бұрын
Chắc đây là nhà giàu thời đó
@gamdesignstudio31993 ай бұрын
Giờ bình thường hóa rồi nhưng bản chất bọn đế quốc pháp - mỹ ko bao giờ quên đc
@PhiLongNguyen-jo5eq4 ай бұрын
Nhân dân Việt Nam ơi đứng lên chống luật pháp đi mê muội cuồng tin tụi nó quá nam mô a Di Đà Phật
@CuCaiCB4 ай бұрын
Nhìn cho kỹ vào...ông cha ngày xưa sống khốn khổ ntn đây...căm thù đến tận xương tuỷ....
@tungphaminh93364 ай бұрын
Thủa ông, chà mình. Yêu, thương quad
@NốiLiều-i9j4 ай бұрын
Quá chất lượng 👌
@Vănhouse-s3v4 ай бұрын
Khốn kiếp sang đất nước nhà ngta để làm vừa chúa..
@hieuo98104 ай бұрын
Giờ mình cho chó ăn còn cho vào bát đàng hoàng
@KimsamêHànhtinhNga4 ай бұрын
Chó Pháp sủa đây là nhân quyền quý vị ạ
@utnguyen19354 ай бұрын
Cho e hỏi hồi xưa đất nước nầy là cua vn mjnh hây của tụi mỹ pháp mjnh chống đc dành lấy ak .e kg bt nên hỏi ak
@TrungLe-f9s4 ай бұрын
Phim này nên để tụi Pháp nó xem lại cái gọi là xứ văn minh ....ỉa vào mồm cái thứ nhân quyền và dân quyền mà nó hay đi rao giảng....
@Duongngoc93204 ай бұрын
2 con súc vật không có tình người
@ThịHàNguyễn-w5s4 ай бұрын
Bọn khốn nạn Nó đối xử với dân vn ta đấy
@CuongDuongPhuongYou4 ай бұрын
Nhìn 2 con ma đam coi dân ta là chó rải thức ăn như gà ý 😡😡
@trananh51884 ай бұрын
Những ông bà nào ae nào có tư tưởng me tây xem đi .coi con người việt giống v . Các cụ nhà ta đổ bao xương máu dành dc độc lập giờ tư tưởng phản động bán nước .
@quyettran64895 ай бұрын
Thập niên 90 thế kỷ 20 quê tôi nghiện thuốc đến khá nhiều, từ khi nhà nước cấm chồng cây cần sa rồi cấm bán thuốc cảm ABC để cô luyện thuốc, thì giờ các loại mạ túy khác lại nguy hiểm hơn cả thuốc đến ngày xưa, chỉ khổ cho gia đình và xã hội
@GiaLy-o2m2 ай бұрын
Thì ma túy nó củng điều chế bằng thuốt tây chứ gì..
@ChinhNguyen-hx5me5 ай бұрын
tôi năm nay 37t ở Nghĩa Hưng Nam Định. so với quê tôi vào những năm 90 thì không khác là bao...
@xuantran92465 ай бұрын
Năm 1989...đi tàu từ Hà nội về Hải phòng mất chừng 4 giờ! Đỗ đủ các ga...chạy đủng đỉnh 25km/h! Rất khó có vé ngồi! Còn nếu đi xe ca,tài xe vừa chạy vòng quanh đón khách,cướp khách,vét khách,tranh khách và cuối cùng bán khách cho nhau! Cũng mất chừng 4-5 giờ mới về đến Hải phòng! Lính biên giới nhớ nhà về phép! Vượt đường xa! Còn có 105km để gặp người thân mà còn bị hành hạ chán mới về tới nhà! Ôi! 1989!
@cuulonggiang16655 ай бұрын
(NGUYỄN QUANG LẬP) 1/ Mãi tới ngày 30 tháng 4 năm 1975 tôi mới biết thế nào là ngày sinh nhật. Quê tôi người ta chỉ quan tâm tới ngày chết, ngày sinh nhật là cái gì rất phù phiếm. Ngày sinh của tôi ngủ yên trong học bạ, chỉ được nhắc đến mỗi kì chuyển cấp. Từ thuở bé con đến năm 19 tuổi chẳng có ai nhắc tôi ngày sinh nhật, tôi cũng chẳng quan tâm. Đúng ngày “non sông thu về một mối” tôi đang học Bách Khoa Hà Nội, cô giáo dạy toán xác suất đã cho hay đó cũng là ngày sinh nhật của tôi. Thật không ngờ. Tôi vui mừng đến độ muốn bay vào Sài Gòn ngay lập tức, để cùng Sài Gòn tận hưởng “Ngày trọng đại”. Kẹt nỗi tôi đang học, ba tôi không cho đi. Sau ngày 30 tháng 4 cả nhà tôi đều vào Sài Gòn, trừ tôi. Ông bác của tôi dinh tê vào Sài Gòn năm 1953, làm ba tôi luôn ghi vào lý lịch của ông và các con ông hai chữ “đã chết”, giờ đây là triệu phú số một Sài Gòn. Ba tôi quá mừng vì ông bác tôi còn sống, mừng hơn nữa là “triệu phú số một Sài Gòn”. Ông bác tôi cũng mừng ba tôi hãy còn sống, mừng hơn nữa là “gia đình bảy đảng viên cộng sản”. Cuộc đoàn tụ vàng ròng và nước mắt. Ông bác tôi nhận nước mắt đoàn viên bảy đảng viên cộng sản, ba tôi nhận hơn hai chục cây vàng đem ra Bắc trả hết nợ nần còn xây được ngôi nhà ngói ba gian hai chái. Sự đổi đời kì diệu. Dù chưa được vào Sài Gòn nhưng tôi đã thấy Sài Gòn qua ba vật phẩm lạ lùng, đó là bút bi, mì tôm và cassette của thằng Minh cùng lớp, ba nó là nhà thơ Viễn Phương ở Sài Gòn gửi ra cho nó. Chúng tôi xúm lại quanh thằng Minh xem nó thao tác viết bút bi, hồi đó gọi là bút nguyên tử. Nó bấm đít bút cái tách, đầu bút nhô ra, và nó viết. Nét mực đều tăm tắp, không cần chấm mực không cần bơm mực, cứ thế là viết. Chúng tôi ai nấy há hốc mồm không thể tin nổi Sài Gòn lại có thể sản xuất được cái bút tài tình thế kia. Tối hôm đó thằng Minh bóc gói mì tôm bỏ vào bát. Tưởng đó là lương khô chúng tôi không chú ý lắm. Khi thằng Minh đổ nước sôi vào bát, một mùi thơm rất lạ bốc lên, hết thảy chúng tôi đều nuốt nước bọt, đứa nào đứa nấy bỗng đói cồn cào. Thằng Minh túc tắc ăn, chúng tôi vừa nuốt nước bọt vừa cãi nhau. Không đứa nào tin Sài Gòn lại có thể sản xuất được đồ ăn cao cấp thế kia. Có đứa còn bảo đồ ăn đổ nước sôi vào là ăn được ngay, thơm ngon thế kia, chỉ giành cho các nhà du hành vũ trụ, người thường không bao giờ có. Thằng Minh khoe cái cassette ba nó gửi cho nó để nó học ngoại ngữ. Tới đây thì tôi bị sốc, không ngờ nhà nó giàu thế. Với tôi cassette là tài sản lớn, chỉ những người giàu mới có. Năm 1973 quê tôi lần đầu xuất hiện một cái cassette của một người du học Đông Đức trở về. Cả làng chạy đến xem máy ghi âm mà ai cũng đinh ninh đó là công cụ hoạt động tình báo, người thường không thể có. Suốt mấy ngày liền, dân làng tôi say sưa nói vào máy ghi âm rồi bật máy nghe tiếng của mình. Tôi cũng được nói vào máy ghi âm và thất vọng vô cùng không ngờ tiếng của tôi lại tệ đến thế. Một ngày tôi thấy tài sản lớn ấy trong tay một sinh viên, không còn tin vào mắt mình nữa. Thằng Minh nói, rẻ không à. Thứ này chỉ ghi âm, không có radio, giá hơn chục đồng thôi, bán đầy chợ Bến Thành. Không ai tin thằng Minh cả. Tôi bỉu môi nói với nó, cứt! Rứa Sài Gòn là tây à? Thằng Minh tủm tỉm cười không nói gì, nó mở cassette, lần đầu tiên chúng tôi được nghe nhạc Sài Gòn, tất cả chết lặng trước giọng ca của Khánh Ly trong Sơn ca 7. Kết thúc Sơn ca 7 thằng Hoan bỗng thở hắt một tiếng thật to và kêu lên, đúng là tây thật bay ơi! Sài Gòn là tây, điều đó hấp dẫn tôi đến nỗi đêm nào tôi cũng mơ tới Sài Gon. Kì nghỉ hè năm sau, tháng 8 năm 1976, tôi mới được vào Sài Gòn. Ba tôi vẫn bắt tôi không được đi đâu, “ở nhà học hành cho tử tế”, nhưng tôi đủ lớn để bác bỏ sự ngăn cấm của ông. Hơn nữa cô họ tôi rất yêu tôi, đã cho người ra Hà Nội đón tôi vào. Xe chạy ba ngày ba đêm tôi được gặp Sài Gòn. Tôi sẽ không kể những gì lần đầu tôi thấy trong biệt thự của ông bác tôi, từ máy điều hòa, tủ lạnh, ti vi tới xe máy, ô tô. Ngay mấy cục đá lạnh cần lúc nào có ngay lúc đó cũng đã làm tôi thán phục lắm rồi. Thán phục chứ không ngạc nhiên, vì đó là nhà của ông triệu phú. Xin kể những gì buổi sáng đầu tiên tôi thực sự gặp gỡ Sài Gòn... (con tiep)
@cuteartdraw885 ай бұрын
Anh Thơm làm MV cho tác phẩm này để mọi người thưởng thức thì tuyệt quá