Tiếng đàn của em hay quá chạm đến trái tim nhiều người nghe. xin được chia sẻ bài thơ theo tiếng đàn của em. Chờ đợi đêm đông (Thơ: Đỗ văn Phúc, Nhạc “Bèo dạt mây trôi”: Quan họ Bắc Ninh) Chờ đợi đêm đông chốn xa xưa, Em ơi anh đã đợi đã chờ, Mơ má hồng đôi môi, em ơi anh vẫn chờ vẫn đợi, Hẹn gặp em trên sân, anh mong đợi, Em biết anh chờ sao chẳng thấy ra. Một thuở bên em suốt bao năm, Em ơi ai đã để anh chờ, Thương nhớ để ai bao năm, đêm vẫn chờ mỏi mòn, Giờ em yêu có nhớ ngày ấy anh chờ, Em cũng mong chờ sao chẳng thấy ra. Nhiều ngày anh mơ tối xa xưa, Anh mơ em vẫn đợi vẫn chờ. Ta vẫn chờ em ra, ta biết người cũng chờ, cũng đợi. Người đi ra có thấy, nhìn thấy, Anh chờ trong bóng đêm tàn, sao chẳng tới anh. Chờ để tim anh buốt năm canh, Em ơi anh đã đợi mỏi mòn, Thương nhớ bởi ai cho tôi mong nhớ buổi đêm chờ, Người đi ra có thấy, còn thấy ai chờ, Trông ngóng mong chờ sao chẳng tới anh. Hà Nội, 2024.