Có lẽ bài nhạc mà anh đang viết,lại đồng hưỡng qua những qua những lời ca. Xin lỗi vì anh không được ổn,cả tác giả qua lời ca. Hứa với lòng đã biết bao lần,không cần phải buồn bã bao ngày. Biết là nhạc vẫn sẽ sao vần,nhưng xin lỗi lại khiến tác giả lại hao gầy. Chắc có lẽ do nhạc anh buồn ,lại suy tưởng qua lời ca. Người đời nhìn vào anh rồi lại đánh giá,nhạc anh viết chẳng một chút gì hay. Đối với họ thì sao biết,bản thân anh dần dần yếu ớt. Chuyện tình cảm vỏn vẹn một năm,vẫn khói thuốc rãi quanh kong điếu này là điếu chót. Anh mảc kệ những lời dèm pha,kéo màn ra họ trách rằng anh không tốt. Họ nói anh đa tình..nhúng chẵng một ai nhìn nhận một cách chăm chút. Hơn một năm ta chia tay,người có ngươi mới lại chính là em. Anh im lặng ,lặng lẽ nghe điều phán xét,nhưng chẳng ai biết anh chịu đựng cùng đêm. Ai thét gào trong đêm,tai nghe nhét vào màng nhỉ mỗi khi đêm. 3năm 2tháng chẳng thể bên nhau,họ trách qnh chẳng quan tâm đến em . Vậy ai là người phải đau em,người mỡi em chọn là sau đây. Anh lại day dứt,tim lại đau nhứt,em quen người anh biết là sau sao vậy.
@luyenmom1751 Жыл бұрын
Em à...! Chắc có lẽ tiếng gọi này quen lắm phải không em Ừ...đó là bài nhạc, anh vẫn hay hát em nghe mỗi đêm Mỗi khi bên em, anh cảm thấy ấm áp lắm Khác hơn nhiều so với lúc cô đơn anh ngồi viết nhạc đêm dài lạnh hơn Ừ thì nhạc của anh không được ấm và thấm như khói đâu Chỉ là anh tự viết tự hát tự buồn và tự thấy nhói đau À mà quên còn bài nhạc anh viết cho em chỉ mới 1 nữa Chưa được gì mà đã chia tay có nên viết tiếp hay chỉ là thừa Em có còn nhớ không cái ngày đầu tiên mình gặp mặt Nóc hầm thủ thiêm phố đi bộ cầu mong ôm nhau mắt chạm mắt Có bao giờ ta bên nhau mà trong vòng tay anh ôm siết thật chặt Nhưng có ai ngờ giờ trong tình này anh vẫn ở đây còn em đâu mất Tim anh đau thắt, vì nghĩ em đến chứ không hề nghĩ em đi Có đòi hỏi gì khi anh chỉ muốn được bình yên bên người tri kỷ Anh chỉ muốn khi cái tên của em nhỏ lại suy nghĩ ít hơn 1 tí Và chắc không còn lý trí nên em chọn cách là sẽ bỏ ra đi Hook: Chưa bao giờ anh dám nghĩ tới việc mình sẽ có ngày chia tay Chưa bao giờ anh nghĩ tình mình sẽ hết nhanh như vậy Chưa bao giờ anh nghĩ em nỡ quên mau và buông tay Vì anh sợ cái cảm xúc để viết nên bài nhạc này
@TamNguyen-mi2mvАй бұрын
Mình xin beat này nha ad ơi❤
@kenhbeat2363Ай бұрын
Ok ok
@monemm3504 Жыл бұрын
Lyrics : Xin lỗi em mỗi lần anh buồn trên tay vẫn còn cầm điếu thuốc Hứa với em biết bao nhiêu lần là chỉ điếu này sẽ là điếu chót Anh mệt mỏi trong chuyện công việc và trầm cảm trong chuyện đời sống Cuốn phim buồn cứ thế tua lại anh nhân vật chính và được mời đóng Không hoàn hảo giống như bao người , bản thân anh còn nhiều khuyết điểm Gặp nỗi buồn thì đã quá quen đến giờ đối diện chẳng cần thiết mỉm Bàn tay này thì thật quá nhỏ anh không đủ sức che cả bầu trời Vậy cớ gì đời bắt anh trải , bắt anh gánh chịu sốc cảm đầu đời ? Quan tâm em là thứ anh muốn , không đơn giản là vì trách nhiệm. Vậy em cần gì ở anh nữa ? khi toàn đưa ra những bài trắc nghiệm Thử thách anh những thứ quá sức anh mặc cảm và rất tủi thân Đến bài học là yêu em nhất anh đạt giải nhất em thì phủi chân Đơn giản đây chỉ là trải nghiệm biết như nào mới là chân tình ? Yêu một người là phải đánh đổi có khi phải quên luôn bản thân mình Vị đắng vị cay cả vị mặn anh luôn là người phải nêm nếm Vị máu vị đau anh đã tiện quăng tất cả vào nhạc khi đêm đến Vậy giờ em còn muốn thế nào ? khi khóc buồn anh đưa khăn ướt Kể cả việc khi em chán nản anh cũng mặc kệ để em chân bước Không níu kéo không phải không yêu , không phải nhạt không phải nuông chiều Không nước mắt và không buốc thắt , em chẳng hiểu anh ở cả muôn điều Mọi lời nói mà anh thốt ra thì đối với em là sự bất mãn Vậy sau câu chuyện anh có được gì , ngoài việc nói rằng là anh rất nản ! Sự tôn trọng trong từng cử chỉ một chút nhỏ nhoi anh cũng không có Cuối cùng thì , chỉ có mình anh đứng giữa dông gió . Anh luôn thể hiện được sự quan tâm em nói : “ im miệng “ ! Lời xúc phạm em trao cho anh em có nghĩ lại và thấy chiêm nghiệm Một lần nói là một lần đau , ”thoải mái” chẳng có chỗ ở Không nhẹ nhàng thì mình giải thoát ,nếu cứ tiếp tục thì cũng khổ sở Lòng tự tôn của thằng con trai sẽ không chịu được nếu ai chà đạp Em quan tâm cảm xúc bản thân bỏ mặc lại hết tất cả và gạc Quan điểm của anh với em hiện tại nói thẳng mọi thứ là không chung ! Nếu có tiếp tục bên nhau thêm nữa thì tình cảm này càng mông lung Gặp được nhau chính vì cái duyên nhưng xa nhau thì lại là cái cớ Những cung bật cảm xúc anh trải cũng gửi 4 từ “ Hỷ Nộ Ái Ố “ Anh thật sự không nên quan tâm , đối với em anh chẳng ngang tầm Cuộc đời phô ra trước mắt đó người con gái từng đã ăn nằm Đứng phương diện là người đàn ông anh cũng cảm thấy mình quá tệ Còn việc trách móc và hay cáu gắt thì đối với em là khá nhỉ ? Chia tay nhau thì ai nấy bước , để cuộc sống nhau được bằng phẳng Vì có dây dưa cũng chẳng được gì thay thì ta nói một lần thẳng Vậy giờ em còn muốn thế nào ? khi khóc buồn anh đưa khăn ướt Kể cả việc khi em chán nản anh cũng mặc kệ để em chân bước Không níu kéo không phải không yêu , không phải nhạt không phải nuông chiều Không nước mắt và không buốc thắt , em chẳng hiểu anh ở cả muôn điều Mọi lời nói mà anh thốt ra thì đối với em là sự bất mãn Vậy sau câu chuyện anh có được gì , ngoài việc nói rằng là anh rất nản ! Sự tôn trọng trong từng cử chỉ một chút nhỏ nhoi anh cũng không có Cuối cùng thì , chỉ có mình anh đứng giữa dông gió .
@linhanh1957 Жыл бұрын
Xin lỗi e mỗi lần a buồn trên tay vẫn còn cầm điếu thuốt Hứa với e biết bao nhiêu lần là chỉ điếu này sẽ là điếu chót A mêt mỏi trong chuyện công việc và trầm cảm trong chuyện đời sống Cuốn phim buồn cứ thế tua lại a nhân vật chính và được mời đóng Không hoàn hảo giống như bao người, bản thân a còn nhiều khuyết điểm Gặp nỗi buồn thì đã quá quen, đến giờ đối diện chẳng cần thiết mĩm BÀn tay này thì thật quá nhỏ, a ko đủ sưc che cả bầu trời Vậy cớ gì đời bắt a trải bắt a gánh chịu sóc cảm đàu đời Quan tâm e là thứ a muốn, không đơn giản là vì trách nhiệm VẬy e cần gì ở a nữa, khi toàn đưa ra những bài trắc nghiệm Thử thách a đến mức quá sức, a mặc cảm vì quá tuổi thân Đến bài hoc là yêu e nhất a đạt giải nhất e thì phủi chân Đơn giản đây chỉ là trải nghiệm, biết bao giờ mới là chân tình Yêu môt người là phải đánh đổi có khi phaỉquên cả bản thân mìh Vị đắg vị cay cả vị mặg a luôn là người phải nêm nếm Vị máu vị đau a đã tiện quăng tất cả vào nhạc khi đêm đến Vậy giờ e còn muốn thế nào, khi khóc buôn a đưa khăn ướt Kể cả việc khi e chán nản, a cũng mặc kệ để e chân bước Không níu kéo khôg phải ko yêu, ko phải nhạt ko phải nuông chìu Khôg nước mắt ko buốt thắt, e chẳng hiểu a ở cả muôn điều