Mình từng đọc được một chia sẻ của một bạn nữ nói với mẹ trên tiktok : "Cuộc đời con chắc chẳng lấy chồng, làm bao nhiêu tiêu bấy nhiêu, mang tiền chăm trẻ mồ côi, đi du lịch, không mua nhà gì cả. Cho tới khi chết là hết, không để lại thứ gì, mọi thứ sẽ nằm sâu dưới lòng đất. Xem như đứt đoạn không còn thế hệ nào nữa. con không muốn con mình nếm trải những đau khổ trên đời này, nên thà rằng không tồn tại chuyện con cái . Tro cốt con rải xuống biển khơi, không về cố huơng, không luân hồi. Con không muốn làm người thêm một lần nào nữa. Mẹ tôi đã im lặng rất lâu.... "
@WillyWonka3635 ай бұрын
tiêu cực quá.
@bolsa25245 ай бұрын
Muốn like cho bạn quá nhưng đã tròn 100 rồi
@yugm37715 ай бұрын
Tôi chỉ ước là sau khi tôi biến mất trong cuộc đời tôi sẽ đc làm nhân viên địa phủ chứ k muốn luân hồi để trải qua những chuyện buồn này nx😂
@meo_mim91245 ай бұрын
@@WillyWonka363 đâu phải bạn ấy muốn 44 hay gì đâu bạn, đơn giản là bạn ấy muốn sống không trói buộc thôi
@thuyothiphuong52435 ай бұрын
@@WillyWonka363 Sao như vậy lại là tiêu cực?
@kietphan44345 ай бұрын
"Nếu ko tính thời gian ngủ thì con người có hơn mười nghìn ngày để sống,có người thì sống trọn vẹn đủ đầy hết mười nghìn ngày,còn có người chỉ sống "một ngày "nhưng lập đi lập lại hơn mười nghìn lần."
@PhucNguyen-nv6ov5 ай бұрын
tui bị mắc trong vòng lập đó rồi, khi mới 18, ko có tiềm tin hay ước mơ cháy bổng
@anhthutran48683 ай бұрын
Đến khi người chỉ sống " một ngày " đó chết đi, thì cũng chẳng ai nhớ đến họ cả. Bởi vì họ chưa từng nghĩ rằng và cũng chưa từng biết rằng: người đó Đã Từng có sự sống và đã từng sinh ra trên thế giới này,...Thực sự đó... họ chưa từng biết😢
@longnguyenduy87502 ай бұрын
Thế thì chỉ sống có 41 tuổi thôi à . Tính nhầm rồi b ơi
@kietphan44342 ай бұрын
@@longnguyenduy8750 đây là ẩn ý bạn ơi
@minhdang3233Ай бұрын
@@anhthutran4868chết là hết rồi thì quan tâm đến mấy cái đấy làm đ gì nữa
@Tutu121245 ай бұрын
Mình cũng từng bị trầm cảm một thời gian. Khoảng thời gian đầu, khát khao duy nhất của mình là biến đi, biến mất đi. Chẳng phải chết. Mình không muốn chết, nhưng mình khát khao đc tan biến ngay. Mình khát khao sẽ được ngủ luôn ngay lúc mình nhắm mắt. Mình không tồn tại, chẳng ai biết đến, chẳng ai nhớ đến, và mình cũng không biết rằng mình đã tồn tại. Mình không muốn đau và cũng chẳng muốn ai phải đau. Càng vào khoảng giữa càng đáng sợ. Mình bước vào giai đoạn không thể điều khiển nổi chính bản thân nữa, mình vui buồn lẫn lộn. Mình như nổi điên vậy. Một số lúc, mình sẽ hát và nhảy múa. Mình đầy năng lượng và không thể dừng bản thân lại. Điều đáng sợ là đầu mình ko thấy như vậy. Mình nhức đầu và muốn khóc, mình cố gắng ngăn cản cơn điên loạn của bản thân, nhưng miệng mình vẫn cười lớn và cực kì hạnh phúc như thể thế giới chẳng còn có ai nữa. Nhưng chỉ ngay sau đó, mình có thể ngay lập tức bị trấn áp bằng nỗi đau khủng khiếp. Mình ngay lập tức có thể ngồi xuống và khóc không thành tiếng, đơ cứng ra. Lòng mình cào xé điên dại. Mình muốn ngã vật ra đó mà gào rồi giãy giụa. Mình sẽ bắt đầu hành hạ lũ chó. Bọn chúng bắt đầu bỏ đi và né tránh mình. Mình sợ phải sống, cũng không dám đâm đầu vào xe tải, mình không biết phải chạy đi đâu cả. Mình hoảng loạn. Mình không biết sẽ nên làm gì vào những phút sắp tới. Mình tuyệt vọng, chẳng thể hi vọng gì. Mình không có ai hay bất cứ cái gì để bấu víu. Như một con cá giãy chết trên chính vùng biến nó vẫn sống. Mình sợ hãi tột cùng một điều gì đó không tồn tại hoặc chắc là có tồn tại, và cách chạy trốn duy nhất là đi ngủ.. Khoảng thời gian này kết thúc là lúc mình mất hết cảm giác. Mình không vui nữa, cũng không buồn nữa. Mình không khóc, cũng không thể cười. Đầu mình tối tăm, mờ mịt. Không gì cả. Rỗng tuếch. Mình không muốn suy nghĩ nữa, cũng không muốn làm gì cả. Nếu không ai chạm tới, mình có thể ngồi hoặc nằm một chỗ nhiều tiếng, nhìn thẳng, và im lặng, không suy nghĩ, không vui vẻ, không phiền muộn, không đau đớn, thậm chí là cảm giác bình thường cũng không có. Nó không là gì cả. Nó như trái tim đã chết khô rồi vậy. Nó không thể bị tổn hại và không thể hoạt động một cách bình thường. Dù dao có găm vào nữa cũng không thấy đau. Mình tự cho rằng mình ko còn sống nữa, lảng vảng như một hồn ma. Mình không mong muốn được sống, nhưng cũng không mong cầu được chết nữa. Cứ để nói trôi như vậy, nổi lềnh bềnh như một con cá đã chết thối. Mình không còn gì cả, chẳng có ai cả, cũng chẳng là gì cả. Mình nghĩ: "Sao cũng được.." Có lẽ mình đã tự sống lại. Thỉnh thoảng mình vẫn lại quay về ngắm nghĩa và mân mê những nỗi đau ấy. Chưa một lần mình đi khám sức khỏe tâm lí vì bố mẹ mình không tin vào điều đó. Nhưng mình biết rằng mình đã từng sống qua những ngày tháng tồi tệ nhất. Đừng cố gắng động viên mình vì mấy lời khuyên mình tự nói với bản thân nhiều rồi nên cũng không cần cố gắng an ủi mình đâu :')) Đọc giải trí như việc nghe lời tâm sự của một người lạ vô tình bước qua đời đi. Mình đã kể chuyện của mình rồi, các bạn có muốn chia sẻ không? Mình sẽ rất chào đón và lắng nghe mọi câu chuyện!!
@thanhchau-ny8sb5 ай бұрын
*ôm 1 cái nào 🫂
@ICHIGO-r8t5 ай бұрын
câu chuyện ban đầu của bạn khá giống với mình ( mình muốn không ai biết đến mình để chết đi không làm phiền đến ai bla bla ) sau đó lại lúc vui thì rất vui còn lúc buồn thì rất buồn ( giống cả việc hồi nhỏ mình đã từng bị thôi thúc đánh một chú chó ở gần mình trong khi mình rất yêu động vật nữa )sau đó mình lại cảm thấy bản thân mình hơi vô cảm không biết bây giờ đã là thực sự ổn chưa💫 vì có thể đây là một trong những dấu hiệu đáng báo động của một kẻ có nguy cơ làm tội phạm hay một thứ gì đó man rợ vô nhân tính. Dù sao thì mình cũng tự hứa với lòng rằng mình sẽ trở thành người tốt, tận dụng khả năng vốn có để giúp ích cho đời.
@Tutu121245 ай бұрын
@@thanhchau-ny8sb ôm ạ :'))
@quocbaonguyen40255 ай бұрын
Những năm tháng màu xám
@noodthegamedev5 ай бұрын
Đã đọc nha
@Meidyn.5 ай бұрын
"Người ta biết tên em, biết mặt em, nhưng không biết câu chuyện của em. Người ta nhìn con đường em đi, nhưng không biết cuộc sống em phải trải qua những gì." Có trời mới biết, Em phải trải qua những chuyện như thế nào Cũng có trời mới biết, Em phải vật lộn với bản thân mình ra sao Ngày thì cứ trôi còn tâm trí em thì vẫn cứ nằm im đó. Nằm trong một mớ hỗn độn đen ngòm, dù có dùng đèn soi cũng chẳng thể nào nhìn thấu bên trong chứa gì Cái cảm giác ngạt thở đến khó tả ấy cứ đang bóp chết em từng ngày cả về mặt thể chất lẫn tinh thần đều đang bị bào mòn từng chút một Em không hiểu, không hiểu vì cuộc sống ghét mình hay chính mình mới là người ghét cuộc sống. Cũng có thể là cả em và nó đều đang dằn vặt lẫn nhau, chà đạp lên nhau mà sống Em không biết, không biết làm cách nào để đưa bản thân quay về dáng vẻ như trước, không phải ổn nhưng ít ra vẫn là ổn hơn hiện tại Em không thể, không thể có một suy nghĩ hay một góc nhìn bình thường như bao người khác bởi bên trong vỏ bọc này chính là một tâm hồn vặn vẹo được nuôi nấng ngay từ thuở còn ngây dại Có vẻ như mọi thứ đã trở nên quá sức để em có thể tiếp tục đối mặt, bất cứ điều gì đến vào lúc này cũng có thể dễ dàng đè bẹp em ngay lập tức Em không cần giúp đỡ, em không cần quan tâm, em cũng không muốn chia sẻ. Bởi có quá nhiều thứ nặng nề mà em không nghĩ lời nói có thể bày tỏ được ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ ㅤ em chỉ mong bản thân có thể tự tìm được cách giải quyết hoặc chỉ đơn giản là một lối thoát cho em.
@lamng31324 ай бұрын
những lời này thật nó như là nhưng suy nghĩ của mình bây giờ vậy, thật tuyệt và cảm ơn bạn đã viết ra những lời này❤
@ASunCheo-m9l4 ай бұрын
Bạn đã chia sẻ rốì mà, bạn nói ko cần 1 ai quan tâm ,nhưng chính những người nói như thế, lại chẳng nhận lại điều an ủi nào , thật ra ta vẫn luôn khát khao sự quan tâm, sự yêu thương của gia đình , bạn bè hay 1 người yêu mình, nhưng chính những hành động những lời nói cọc cằn lại làm tổn thương người quan tâm ta, cũng làm tổn thương bản thân mình, nói và suy nghĩ tiẻu cực đến mức chính ta cũng chấp nhận lời nói đó. Vậy nên mình mới là ngườ có vấn đề, tìm đc vấn đề rồi ta sẽ thay đổi theo chiều hướng tích cực hơn nhé, cậu với tớ cùng thay đổi.
@xiaoxiao69823 күн бұрын
Có khi nào "không làm gì cả" sẽ là cách giải quyết tốt nhất cho vấn đề không biết nên giải quyết ra sao?... Có khi nào "bất động" sẽ là cách thoát ra bế tắc hiệu quả nhất? ... Có khi "không để gì cả" sẽ là câu trả lời tốt nhất của câu hỏi "để làm gì"???
@trochuyencungvk3 ай бұрын
Video này, khiến mình nhớ đến người bạn thân cũ của mình - 1 người đã dạy cho mình biết cách vui vẻ là chính mình, là 1 nhân chứng sống cho việc Nói Thật sẽ mang đến niềm vui thực sự. Bạn ý đã đến bên mình rất sớm, từ hồi lớp 6, và thay đổi mình từ 1 con bé ít nói, nhút nhát thành 1 cô bé yêu đời, tự tin hơn. Ấy thế nhưng khi lên đại học, sau khi học xong, bạn mình chính xác là rơi vào tình trạng Mòn Mỏi này... rất tiêu cực, luôn so sánh bản thân thua kém bạn bè, gia đình thì luôn thúc ép bạn ý làm những điều bạn không muốn, công việc thì gặp những người sếp oái oăm khiến bạn mình kiệt sức. Thật sự mình có thể hiểu, nhưng không thể động viên hay vực dậy được người bạn của mình. Mình chỉ vui mỗi khi bạn ý có 1 tiến bộ mới, nhận thức tích cực hơn trong cuộc sống. Vì đôi khi mình quá tích cực, khiến bạn ý quay về tổn thương... nên tình bạn của chúng mình cũng không còn như trước nữa. Nhưng mình tin rằng, sau rất nhiều sự việc diễn ra, bạn ý sẽ hiểu mình luôn ở đây và ủng hộ bạn ý. Giờ mình thấy bạn ý cũng đang nỗ lực học tập mỗi ngày. Có một thời gian bạn ý vừa nỗ lực vừa khóc vì mệt mỏi. Và rồi mình thấy bạn ý cũng đã buông bỏ sự cố gắng quá mức. Mình nghĩ để vượt qua được sự Mòn Mỏi thì ai cũng phải cố gắng, cố gắng và mệt như muốn chết đi rồi... để biết giới hạn của mình ở đâu. Và sau khi chạm đáy ở đó, chúng ta sẽ tự rút ra được 1 bài học... không phải là từ bỏ điều mình đang làm vì nó khó quá, mà là từ bỏ cách mình đang làm vì nó không phù hợp. Bác Hồ từng nói 1 câu mà mình tìm cách ghi dấu vào trong đầu, đại ý câu đó nghĩa là: Chúng ta không thể sửa 1 con người, nhưng chúng ta có thể sửa cách làm của 1 con người. Vì vậy trong công việc, chúng ta cũng không nên chỉ trích, phán xét mang tính cá nhân, mà phải hướng dẫn, điều chỉnh cách làm việc sao cho phù hợp, hiệu quả. Hà cớ gì mà phải hạ bệ nhau xuống làm ảnh hưởng tới lợi ích chung của tập thể? Nếu biết có thể giúp người khác tốt hơn, tại sao bạn không làm? Mình chúa ghét những người sếp thường xuyên mạt sát, hạ thấp nhân viên mà không bao giờ tìm cách động viên, hướng nhân viên tới cách làm hiệu quả hơn. Chúng mình có thể làm được, nhưng bằng cách khác. Mình có thể đến đích, nhưng đi chậm hơn... thì cũng được, và điều đó có sao đâu? Miễn là mình còn sống, và có thể tiếp tục. Mình tin là bạn mình, rồi 1 ngày bạn ý sẽ đạt được điều bạn ý muốn, dù có nhiều khó khăn vất vả hơn. Sau cùng, mình chúc cho các bạn có thể dần dần vượt qua được sự Mòn Mỏi vô vọng này, mình chỉ muốn nói rằng, trên đời này sẽ luôn có người có thể phù hợp và công nhận, yêu thương bạn. Chỉ là chúng ta đang quá kiệt sức và không thật sự tìm kiếm điều gì, không biết phải làm gì thôi... Kiên trì, không bỏ cuộc, sự mòn mỏi này rồi cũng sẽ qua. Ai cũng có những giây phút mòn mỏi, trống trải, kiệt sức như vậy... chỉ là ai may mắn có nhiều chỗ dựa tinh thần để vượt qua hơn. Mình mong phước lành đến với tất cả các bạn ❤
@fishTasty2 ай бұрын
Là một người từng bị rối loạn nhân cách chống đối xã hội bây giờ thì khỏi rồi nhưng bản thân mình vẫn day dứt đau đớn và nhớ cái cảm giác trống rỗng dễ phát điên đó, đôi khi nghe được lời nói sáo rỗng, tự nhận bản thân có thể nghe được lời nói của thần, tự tạo ra tín ngưỡng, mất ngủ. nói chuyện với mọi người xung quanh một cách giả tạo, mình đã từng không còn cảm nhận được cảm giác hối hận, tự trách, lúc đó mình tưởng chừng như sắp phạm tội tới nơi. Mình đã mất ba năm để chữa trị mới có thể hòa nhập vào xã hội con người. Vì vậy nên mình đã rất trân trọng thế giới này, trân trọng cuộc sống và tính mạng của bản thân. "Hãy sống như đã từng sống" Nhưng có bao nhiêu người biết cách sống?
@thue.75 ай бұрын
sau này tớ không muốn lập gia đình, cũng không muốn sinh con đẻ cái, chỉ đơn giản là già đi và chết một mình để không phiền hà đến ai. Có những đêm ngồi ngoài sân nhà, mình bỗng chốc nghĩ đến bàn thờ, trên đó có ông bà tổ tiên, có người mình yêu quý nhất cuộc đời, thỉnh thoảng mình lại ghé mắt đảo qua nhìn lên bức hoạ ấy và nhìn một xíu cho vơi nỗi nhớ, hoặc là tâm sự một đôi câu ngắn thôi. Mình sợ mình sẽ oà khóc nếu còn nấn ná ở lại thêm đôi câu. Thật ra thì, mong muốn của mình là sau khi chết đi, mình sẽ được hoả thiêu, tro mình sẽ được rắc xuống một gốc cây nào đấy, là rắc chứ không phải chôn hẳn cái hũ đựng những thữ còn lại sau khi da thịt cháy hết. Mình muốn mình đến không mang theo bất cứ gì, thì khi ra đi cũng không để lại bất cứ thứ gì, thờ cúng, phần mộ, đồ đac, không một thứ gì cả, nếu có chỉ có thể là những kỉ niệm ở lại là đủ rồi. Mọi người nói, chết đi là hết chuyện, không đâu, người chết đi còn cúng thất, giáp năm, mãn tang, cúng giỗ hằng năm,.. cho đến khi nào người sống không còn đủ sức nữa thì mới thôi. Mình chỉ muốn, khi chấm dứt sự sống này, thì mọi thứ phải thật sự chấm dứt theo đúng nghĩa của nó. Không hơn...
@kemgo28884 ай бұрын
bạn ơi, cúng giỗ hàng năm là cách để nhớ ơn người sinh ra mình, chăm lo cho mình trong suốt quãng đời của họ, không phải là ép buộc
@Phun44 ай бұрын
Bạn chỉ đang cô đơn và có quá nhiều vấn đề cần dc thây đổi. Đâu ai muốn ở một mình và bị lãng quên. Thay đổi đi, hãy đi thật xa và trở về để biết mình là ai
@kimyen2512964 ай бұрын
Rồi bạn đã từng nghĩ linh hồn bạn sẽ đi về đâu chưa!
@thue.74 ай бұрын
@@Phun4 tớ muốn bị lãng quên ạ, cảm giác đến người nhà còn tỏ vẻ khinh thường mặc dù mình không động chạm gì họ😊
@congbrown4 ай бұрын
@@thue.7bạn ơi, có cách gì để nhắn tin nói chuyện với bạn không, mình muốn tâm sự với bạn …
@coda0000718 күн бұрын
Vô nghĩa, vô tình và vô định là những từ miêu tả về cuộc sống của mình hiện tại. Ban đầu mình mất kết nối cộng đồng, dần dần cũng tự cô lập bản thân lúc nào không hay. Mình đang mất phương hướng, mất đi mục đích để có động lực phấn đấu đạt đến bất kì điều gì. Cái cảm giác chán nản bản thân thì cứ lan ra dần, cho đến hiện tại thì mình không còn chịu nổi nữa và đang trải qua khủng hoảng tâm lí khá tệ. Mong rằng trong tương lai mình có thể trở nên khá hơn 🥰 Mình cũng muốn chúc bạn đọc được cmt này có một ngày tốt lành và cảm ơn vì đã dành chút thời gian bên cạnh nghe mình trải lòng 🫂❤
@nguyentai59504 ай бұрын
Bạo lực gia đình, bạo lực học đường, tình nhân bội bạc, nợ nần, bế tắc,... mình đã trải qua cũng kha khá cung bậc trong đời, cảm giác còn lại trong lòng lúc này cũng trống rỗng, không vui, không buồn. Hiện tại, đạo đức đang suy đồi, vật chất và hình thức lên ngôi. Tình và tiền có thể không có nhưng mình tin mỗi người nhất định phải giữ được nhân phẩm, đạo đức và lòng biết ơn, đó là những giá trị quý giá nhất sẽ đưa ta đến với hạnh phúc và bình an đích thực. Đừng quên, người có thể bại, tâm không thể chết, cố lên nhé.
@nguyennguyentanthuan9494 ай бұрын
Ytb đề xuất podcast ngay lúc mình cảm thấy trông rỗng, nghe xong tự nhiên muốn khóc vì như đang tự sự về bản thân mình😊Cảm ơn podcast đã giúp mình nhận ra vấn đề và cảm thấy healing thật sự sau nhiều năm qua.
@Ttranghoangg5 ай бұрын
Đang học nhưng khi thấy thông báo của kênh, đọc tiêu đề, mình đã biết ngay vid lần này dành cho bản thân
@vuongle57615 ай бұрын
riel
@aoitaoit-ey4ij5 ай бұрын
Học thêm đi, nghe mấy cái này ít lại
@LoveformybbiPNH345 ай бұрын
Chưa xem đã đọc được cái bình luận như đi guốc trọng bụng tớ vậy...😢
@Ttranghoangg5 ай бұрын
@@aoitaoit-ey4ij oke b. Mình vẫn rất cố gắng học với hy vọng sẽ dùng kiến thức lấp đầy sự trống rỗng trong mình, với cả bình thường mình cũng không hay cmt đâu ạ. Nhưng mà tiêu đề vid hôm nay khiến mình có cảm giác như nói mình nên mình mới cmt thôi ạ
@WillyWonka3635 ай бұрын
@@aoitaoit-ey4ij vô duyên quá ông ơi.
@peaceful-lavender5 ай бұрын
"Cảm ơn cậu vì đã lắng nghe tận sâu bên trong tâm hồn tớ."
@LinhNguyen-pe2ld5 ай бұрын
"Vì sao thế nhỉ" đã đồng hành với em từ rất lâu rồi. Từ lúc em còn đang bị trầm cảm đến giờ, nhờ có vì sao thế nhỉ mà em đã lấy lại được tinh thần sống, trở lại thành một con người thật sự yêu thương và sống đúng với bản thân mình hơn. Cảm ơn "Vì sao thế nhỉ" rất nhiều ạ!
@NguyenNam-qp8qq4 ай бұрын
Tớ thật sự cảm ơn các cậu rất nhiều về post cast lần này Tớ đang bị tình trạng như vậy lun Phá sản, mất người thân mất người bạn đời chêng vênh giữa dòng đời không biết phải sống cho ngày mai như thế nào Từ 1 người định hướng đến với đam mê khi mới 16 tuổi và đạt thành công chỉ mới 18 đặt dấu chân mình đến vinh quang khi 24 tuổi mình cứ nghĩ cuộc đời mình màu hồng lắm cơ nhưng bi kịch tuổi 25 đến lấy đi tất cả của t và nhấn chìm tớ xuống vực thẩm đã gần 2 năm tớ chưa cười thoả mãn hay khóc vì đau khổ 1 lần nào cả Tớ mệt mỏi với tất cả trên thế giới này Nhiều khi tớ lại nghĩ nếu có kiếp sau tớ không đến nhân gian nữa đâu vì nó bạc với tớ quá Cảm ơn các cậu vì postcast này
@thichleorank4 ай бұрын
Ai cũng phải trải qua một bước ngoặt trong cuộc đời, hy vọng bạn sẽ bước qua nó, dù khó nhưng không phải là không thể nha 😊
@aerikimnghi4304 ай бұрын
video chạm tới trái tim mình. từ đầu đến gần cuối video mình rất muốn thể hiện cảm xúc gì đó nhưng thật sự mình chỉ đơn giản ngồi bần thân ra đấy mà lắng nghe. Nhưng đến khi câu cuối cùng được cất lên, mình đã khóc, một trận khóc tức tưởi trong một ngày âm u. Mình cũng hy vọng ai đó sẽ nhớ đến mình khi mình ra đi
@thihongloannguyen74735 ай бұрын
Lướt KZbin, 35 tuổi vô tình thấy video nghe thử. Mình đã trải qua 2 năm trầm cảm, mỗi ngày tự chính bản thân đấu tranh cố gắng sống, cố gắng tích cực những người xung quanh không kết nối được. Không ai, không người thân nào chấp nhận việc bạn bị bệnh tâm lý, nó quá xa lạ.
@LacoChac5 ай бұрын
Cố gắng điều trị
@yeutudo95514 ай бұрын
Bạn nói rất đúng không có người thân nào chấp nhận việc mình bị mắc bệnh tâm lý họ chỉ cho rằng mình quá yếu đuối nên làm quá lên!
@vyangnguyenha81314 ай бұрын
Mọi người có thiên kiến rằng đó là sự bạc nhược trong tính cách, điều đó hoàn toàn sai lầm ạ. Nếu không tích cực và kết nối được với những người không hiểu mình thì chị có thể xem xét thay đổi môi trường, người thân nếu đủ thương sẽ dần hiểu được, còn không thì cố đừng quá bận tâm ạ. Có mấy đường dây nóng như “ Ngày Mai” chị có thể tham khảo thử, tập thiền, nghe pháp thoại của thầy Minh Niệm, mạnh dạn đi khám và uống thuốc ạ, chúc chị sẽ ổn hơn 🩷
@ManoivevoianhАй бұрын
Giống tui quá... Vì khó gần muk hòa đồng nhưng ko cải thiện tách biệt vs đồng nghiệp.. Tối ngày chỉ biết dựa dẫm vào vợ, vợ thì ngược lại hòa đồng vui vẻ ai cũng quen đc.. Đi làm cty đc 5 tháng vợ bỏ theo yêu người công nhân làm chung vs vợ và thế là li dị sau 1 tháng giờ họ tự do qua lại vs nhau, ngày ngày cô ấy nấu ăn cho người mới mặc dù trước đây làm về ko bao giờ nấu ăn rất ít... Giờ nếu kéo cô ấy còn ghét cả gia đình mình...cũng 35 tuổi rồi ko nghề nghiệp ko 1 bạn bè giờ ở quê sau 2 tháng nghĩ đủ cách ko biết bắt đầu từ đâu khi nhà có 1 mình là con trai 1 áp lực cha mẹ già vừa muk bỏ đi chân trời mới vừa muk an nhàng mỗi ngày chẳng có việc gì làm cũng chẳng còn hứng thú gì..
@ĐộcHànhKẻ-c6h23 күн бұрын
@@Manoivevoianh tôi cũng vậy bạn ạ , muốn hoà đồng nhg tính cách mình lại ưa sự yên tĩnh và 1 mik hơn nên nhiều khi có cơ hội nhg ko cố gắng làm quen mak toàn lảng chánh bị ngta bảo là cả buổi ko nói câu nào , nghĩ cũg buồn nhg bt sao được đó là vẻ đặc biệt của riêng mình nếu cố tỏ ra vv vs m.n còn bên trog lại ngc lại lúc nào cũg mệt mỏi về tinh thần ,nhg mình cũg có 1 cách nhìn nhận mới hơn sẽ cố gắg vì cha mẹ phụng dưỡng, vk chc mình cũg ko dám lấy bởi tính cách trừ khi gặp đc ng cùg or là ko bao h vì nó chỉ mag lại sự mệt mỏi giữa đôi bên cứ như v chăm sóc cha mẹ sốg 1 đời độc thân tiền bạc kiếm ra làm vc mình thích và mag đi tế thế giúp đỡ m.n trog XH , sốg như v sẽ tự do ko áp lực từ các mối quan hệ ngoài luồng đến và đi giữa thế gian này như 1 cơn gió nhẹ ( đây là hướng đi của t mong bn cũg sẽ có được sự lựa chọn phù hợp với mình 😊)
@tienthanhnguyenngoc38485 ай бұрын
Đã nhiều ngày, nhiều tháng hay nhiều năm qua, em dần thấy bản thân đang rơi vào một trạng thái không tên. Em thật sự không hiểu bản thân đã và đang làm gì trong cuộc sống không ngừng trôi chảy này. Vô định, mất phương hướng, lạc lõng... và hàng tá cảm xúc tiêu cực khác cứ kéo em xuống dần dần xuống vùng lầy. Trong khi bạn bè luôn nỗ lực bước tiếp về tương lai thì đôi chân của em vẫn lề mề đuổi theo vì sợ. Sợ rằng bị bỏ lại, sợ bị chê cười, sợ bị chỉ trích... khi chả làm gì cho nên cả. Hôm nay, thật hữu duyên, tập podcast này đến với em và khơi mở trong trí óc em nhiều điều, nhưng quan trọng nhất là giúp em nhân ra: Bản thân đang mòn mỏi. Đã lâu rồi em thật sự không tâm sự chân thành với ai về điều này, Mong rằng sẽ không ai phải rơi vào tình trạng này như em cả. Cảm ơn VSTN vì những giá trị anh chị truyền tải qua từng tập podcast đến mọi người, nhất là những trái tim với những vết sẹo lòng khó phai. Chân thành cảm ơn và chúc mọi người một ngày tốt lành.
@loncungminhpodcast5 ай бұрын
Cậu nên gặp chuyên gia tâm lí để nhận được sự giúp đỡ chuyên nghiệp ạ.
@truongbuixuan90725 ай бұрын
t ít nhất cũng như bạn đc tầm 6 năm rồi :(
@og_minhanh4 ай бұрын
- Học vấn : tạm - Tính cách : tệ - Ước mơ : không - Bạn bè : không - Siêng năng : không --- > Bản thân không biết bản thân ở hiện tại đang cảm thấy như nào . Không muốn làm gì cả , chỉ nằm dài và lướt điện thoại đến bữa lại ăn cơm và cứ thế tiếp tục một vòng lặp trong vô định . Bản thân không muốn tiếp xúc với mọi người vì nỗi sợ trong quá khứ , sợ nói không tốt , sợ nói n.g.u người khác sẽ ghét bỏ , sợ bị đánh giá . Nằm dài , suy nghĩ về chuyện quá khứ và mãi chẳng thoát ra nổi khỏi nó . Nó như cái bóng đè nặng lên mình khiến mình trượt dài trên dốc của sự vô định . Không biết khi nào bản thân mới có thể như trước . Hai từ " vui vẻ " , " hạnh phúc " với bản thân ở hiện tại là quá xa xỉ ngay cả một nụ cười cũng như vậy .
@nguyenhoangphong32574 ай бұрын
Tình trạng m giống như bạn. Giờ chỉ biết lao đầu vào công việc. Sống nhưng ko thật sự sống. Cảm thấy ko hạnh phúc
@learningenglishbymyself52104 ай бұрын
@@nguyenhoangphong3257 có khi gom tất cả những kẻ mông lung trong đây lại cũng nhiều lắm nhỉ. t cũng đang làm việc (gần 11h đêm) và mơ hồ... ko làm việc thì buồn, làm việc xong cũng có lúc vui lúc buồn
@haonguyenxuan34574 ай бұрын
mình không biết bạn bao nhiêu tuổi, bạn đã trải qua những gì,...để có thể chia sẻ tâm sự với bạn. Nhưng mình nghĩ bạn nên có mục tiêu. Khi bạn theo đuổi mục tiêu thì những gì bạn cần, những gì bạn muốn, nó sẽ hiện ra trước mắt bạn, những gì bạn không muốn thì nó sẽ tự loại bỏ dần khỏi bạn.
@giauo79642 ай бұрын
Bạn hãy thử làm lại những việc mà trc đây bạn thấy vui đi, như là đọc truyện xem phim hoạt hình hồi đó á, cx đừng phụ thuộc nhiều vào điện thoại, ra ngoài trồng và ngắm hoa xem, hãy đặt cho mình mục tiêu thực sự sống 3 ngày, 1 tuần, 1 tháng, hãy nghĩ về ba mẹ nè, họ vẫn luôn yêu thương chúng ta dù có lẽ có những chuyện họ ko hiểu đc chúng ta, nhưng hãy nghĩ là họ cx tổn thương và có nhiều nỗi lo nhưng họ vẫn luôn dành tình cảm cho ta, bạn vẫn còn ng yêu thương mà, có thể cảm giác bây giờ chỉ là một giai đoạn thôi, và cx có những ng bị giống v, nên bạn ko cô đơn, chúng ta vẫn còn quãng đường dài phía trc mà, hãy sống đi, để sau này nhìn lại mình ko hối hận, nếu mệt mỏi quá thì đi chơi, du lịch, r sau đó quay lại thực tại và sống tiếp, hi vọng là bạn sẽ ổn và sống hết mình nha
@Ll-pp6zrАй бұрын
Hiện tại mình cx thế. Khoảng khắc vui vẻ trong 2s thôi cx là điều quá xa xỉ
@MQuan_VietnamАй бұрын
hm..con người chỉ sống 1 lần trong đời,có những người nghĩ rằng vậy thì để lại một thứ gì đó cũng chỉ là vô dụng,vì khi mất đi rồi thì những thứ đó chỉ là kỉ niệm chả có tác dụng gì?,còn có người thì lại nghĩ ngược lại vì chúng ta chỉ sống một lần trong đời nên hãy để lại một bước ngoặc trong cuộc đời,làm cho cuộc đời vui vẻ hơn vì muốn khi mất đi sẽ có người biết rằng mình đã từng ở đây,đã từng tồn tại,đã từng được sống trên đời. Ai thì cũng có những suy nghĩ riêng e cũng kh phải là bác sĩ tâm lí gì nhưng theo suy nghĩ của e thì con người chỉ sống được một lần duy nhất nên hãy sống hết mình,sống vì bản thân và mọi người hãy làm mọi thứ mình có thể làm hãy sống một cuộc đời không hối tiếc để khi mất đi chúng ta sẽ không bao giờ hối hận!
@Mycheesenguyen4 ай бұрын
Chưa một lần nào xem Vì sao thế nhỉ mà mình không khóc. Có lẽ, vì cuộc sống bộn bề, mình mải mê vs những nụ cười mà lãng quên đi những giọt nước mắt. Chỉ cần nghe thấy âm thanh quen thuộc của câu hỏi mở đầu là nước mắt của mình lại rơi mãi không ngừng, đôi khi khóc tới mức mệt lả đi mà vẫn không hiểu sao mình khóc. Có lẽ, chỉ vì một giọng nói mà nước mắt tuôn rơi
@NguyenTuan-fz4sm27 күн бұрын
Tình cờ lướt yt thấy được vid này, lướt đọc cmt thấy toàn cmt chưa được tích cực cho lắm. - Thật sự thì con người ai cũng trải qua vấn đề tâm lý như thế này, ko xảy ra sớm thì xảy ra muộn. Nhưng càng ngày các bạn càng lớn thì sẽ càng nhận ra cuộc sống nó nhiệm màu thế nào. - Hãy sống, đừng tồn tại - Lời khuyên cho các bạn cmt " video là dành cho bản thân" là hãy suy nghĩ sao cho vấn đề 1 cách đơn giản nhất, hoặc suy nghĩ vấn đề theo cách tích cực nhất, ngoài chuyện sinh tử ra thì mọi chuyện đều có cách giải quyết. - Một vài phim cho các bạn có thể xem khi cuộc sống bế tắc: nhà tù shawshank (xem cành nhiều càng hay), cuộc sống nhiệm màu (2020),...
@vuinguyen11834 ай бұрын
Mấy năm gần đây mình luôn trong trạng thái mệt mỏi, cố gắng hoạt động như bình thường nhưng không thực sự thấy vui vẻ, hạnh phúc. Mỗi ngày thức dậy mình chỉ đang cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của một con người bình thường khi bản thân chẳng có chút hứng thú vui vẻ nào. Mình cũng không biết mình đang làm gì, nên làm gì và muốn làm gì. Mình luôn nhìn mọi việc bằng góc nhìn tiêu cực. Mình không biết phải làm thế nào khi luôn trong trạng thái chênh vênh này cũng không có ai thật sự thấu hiểu cảm giác này. Video này làm mk cảm thấy dx thấu hiểu
@anhtram48515 ай бұрын
Tôi ở đây lặng lẽ đọc những dòng bình luận của các bạn và tôi nhận ra rằng chúng ta không cô đơn. Rất nhiều lần Podcast của Vì sao thế nhỉ! như nói hộ lòng tôi và chợt nhận ra rất rất nhiều bạn khác cũng có nỗi lòng như vậy.
@Dalziel01015 ай бұрын
Cũng đã từng mắc kẹt trong trạng thái không tên đó, cảm giác mình khi ấy là sự trống rỗng gần như không còn tồn tại bất kỳ cảm xúc nào, cũng không bị ảnh hưởng bởi bất cứ tác động nào từ bên ngoài. Mỗi ngày vẫn sẽ thức dậy vào đúng 5h sáng, rồi lại bắt đầu 1 chuỗi các công việc như được lập trình sẵn, mình cứ sống như vậy suốt 5 năm liền, công việc cũ rích cứ lặp đi lặp lại. Mọi người xung quanh mình khi ấy, có người hỏi mình một câu đến giờ mình vẫn nhớ: "Em có ổn không?" Lúc đó mình cũng rơi vào tự hỏi, liệu mình có đang ổn không? Xong rồi lại gạt đi như chẳng có chuyện gì, cũng chẳng để trong lòng. Bạn bè của mình cũng ít dần đi, nhưng mà mình cũng không có ý nghĩ muốn nối lại mối quan hệ, thật sự là không để tâm kiểu có hay không cũng được. Mình như tự vẽ ra 1 ranh giới để tách biệt với mọi người xung quanh, xem nó như "vùng an toàn", tới 1 ngày cái vòng tròn đó thu lại ngày càng bé, bao bọc lấy mình không còn kẽ hở nào, người ngoài không thể giúp, cũng chỉ có thể tự thoát ra. Trạng thái này giống như nhộng sâu bướm vậy. Ví mình như con sâu, ăn những cái lá cảm xúc trống rỗng, bất lực, mệt mỏi, tới 1 thời điểm nhất định sẽ kết kén, mà cái kén này chính là tình trạng của mình, mình sẽ lột xác hoá bướm, bay ra khỏi "vùng an toàn" mà mình đã chọn, hoặc còn 1 hướng khác nữa, mình không phá kén thành công, chỉ có thể chết dần chết mòn trong cái kén ấy, không có 1 ai nhìn thấy mình nữa. Mình cũng không chắc hiện tại mình đã thật sự ổn chưa, nhưng so với 5 năm trước, có lẽ mình đã tốt hơn nhiều rồi, có thể cảm nhận được thiện chí của mọi người, của thế giới này, không còn bó buột bản thân trong "vùng an toàn" chỉ có 1 mình mình nữa.
@auroratrang30335 ай бұрын
Bạn làm như thế nào vậy ạ?
@Dalziel01015 ай бұрын
@@auroratrang3033có lẽ là do mình may mắn, may mắn vì người thân vẫn cố ở lại bên mình, kéo mình ra khỏi những tháng ngày đó, cũng may mắn có được 1 tình yêu, anh để mình lần nữa nhận được tình yêu, 1 lần nữa biết là yêu 1 người. Chủ yếu vẫn giống như những gì ad nói, mình phải có được sự công nhận, thì mới có tinh thần để tiếp tục gắn bó với thế giới, với cộng đồng
@ngaoduong5764 ай бұрын
Là một đứa trẻ 15 tuổi, mình tự nhận thức được bản thân mình đang thiếu sự công nhận từ cha mẹ, nhưng mình lại lưỡng lự nghĩ lại khi nhớ tới những lần bản thân chẳng hoàn thành công việc nên mới bị ba mẹ trách móc, dẫu bản thân mình vẫn luôn hoàn thành các công việc một cách tốt nhất mình có thể. Mình không biết đó là do bản thân còn quá trẻ con, hay do ba mẹ thiếu chia sẻ với mình. Người lớn đã từng là trẻ con nhưng trẻ con lại chưa bao giờ là người lớn cả
@TungVinhLong89Ай бұрын
cố lên em . nghe thêm thầy thích pháp hoà giảng với bên kênh này , mọi trở ngại tâm lý sẽ được gỡ
@VuongNguyen-cy4kg3 ай бұрын
đúng người đúng thời điểm đây rồi . mik cũng đang muốn không tồn tại . mik muốn từ lâu rồi không hiểu sao từ hồi nhỏ mình đã muốn chết đi mik k muốn sống nhưng mình cũng luôn động lực bản thân hay sống tiếp vì mình muốn đi du lịch haha . bây giờ vẫn muốn chết đi vì sự vô dụng của mình . cuộc sống của mình dù không quá khổ bình cần gì thì có đó không có cuộc sống thiếu thốn khổ cực nhưng chắc đó cũng là một trong những lí do mình muốn biến mất , mình muốn ai đó số khổ nhập vào mình cho họ trải nghiệm cuộc sống của mình , để họ tạo ra sự ý nghĩa chứ không vô dụng như mình ; " ước gì mình là nàng tiên cá để biến mất như bọt biển " mình biết trên đời này nhất định có người sẽ nghĩ giống mình không muốn sống vì thấy bản thân quá trời vô dùng mình biết mình có cái này tốt cái kia tạm nhưng mình luôn sẽ nghĩ là nó vẫn chưa tốt vẫn chưa đủ nhiều khi trả biết mình nghĩ gì và mình biết mình sắp viết linh tinh rồi đó nên thôi dừng ở đây là được rồi . đồ đáng ghét tại sao mày lại được sinh ra chứ con nhỏ vô dụng ...
@dungang70093 ай бұрын
Mình từng có đoạn thời gian như vậy, tiếc triển của nó khá dài nó từ từ làm mình ngày càng trống rỗng hơn, đôi lúc mình cứ nghĩ sẽ thế này mãi nhưng thật may mắn làm sao mình gặp được chị ấy. Bây giờ mình cũng đã tốt hơn, vậy nên mình nghĩ cuộc đời sẽ không bỏ mặc ai cả, mỗi người đều là mỗi cá thể đặc biệt được sinh ra mà.
@LinhNguyen-yv7ql4 ай бұрын
Đọc cmt mà nhiều bạn trẻ nghĩ có chiều hướng đi xuống vậy. 1.Bản thân rỗng tuếch? Thế là tốt. Vì bạn có thể đổ vào trong đó bất cứ thứ gì (cẩn thận với thứ bạn đổ vào). (Xuất phát từ câu "A cup is useful when it is empty"). 2. Biến mất? Không thấy ý nghĩa cuộc sống? Cuộc sống nhàm chán? Thế nên xem lại bản thân đã và đang trải qua những gì, chưa trải qua những gì. Điều gì có ý nghĩa, điều gì không ? Điều gì quan trọng, điều gì không? Nếu ko thấy ý nghĩa cuộc sống, đơn giản là bạn chưa có nó, thế thì phải đi tìm nó. Mỗi người sẽ có 1 câu trả lời khác nhau. Nhưng tựu chung lại: Ý nghĩa chỉ xuất hiện thực sự ở cuối hành trình, nên các bạn trẻ chưa thấy được ý nghĩa cuộc sống là hiển nhiên. Bạn có thể cảm thấy 1 việc gì đó ý nghĩa và nỗ lực để hướng về nó. Còn để thấy ý nghĩa thực sự, phải trải qua quá trình (có khi lại rất dài bằng cả đời người). 3. Hồi mới vào đại học, lúc mới mất con mèo, mình thấy buồn đến mức muốn tự xxx đi cho xong. Nhưng mà lúc ấy gắng gượng, hết buồn rồi thôi. Sau này lớn hơn, đi nhiều hơn, học nhiều hơn, nghiên cứu nhiều hơn, mới thấy rằng sống phải có khổ thì mới cảm nhận được giá trị của sự sung sướng. Phải biết đến mất mát mới trân trọng, nâng niu sự sống. Phải thấy thật đói mới trân trọng từng hạt cơm. Quay trở lại chuyện con mèo, thì khi nhìn lại, mình đã lựa chọn: Phải sống thật tốt, để trân trọng những khoảnh khắc mà bản thân đã có cùng người bạn nhỏ này. Hoặc kể cả có mất người thân đến mức muốn chết đi sống lại, thì người ở lại phải có bổn phận và nghĩa vụ sống tiếp, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người đã khuất, để sự tồn tại của họ, những giá trị của họ tiếp tục sống mãi. Bản thân những người có mối liên kết sẽ mang một ít (hoặc nhiều ) các giá trị này tiếp tục đến tương lai mai sau. (Đoạn này các bạn search Gwen Stacy speech trong Spiderman 2 ấy). 4. Đừng sống vì cảm xúc. Nó rất thất thường và hay thay đổi theo tâm sinh lý. Hãy sống kỷ luật. Rồi bạn sẽ tìm thấy thứ mình cần, đôi khi ko phải thứ mình muốn. 5. Các bạn trẻ mới là trang giấy trắng. Đừng nên quá đặt nặng vấn đề thành tựu hay thành công. Hãy để bản thân được trải nghiệm nhiều, để bản thân được sống đúng nghĩa của sống. Chứ trước năm 18 tuổi thì các bạn vẫn chỉ là 1 đứa trẻ thôi nôi nhìn thế giới qua đôi mắt của người khác (trừ các bạn phải đi lam lũ kiếm sống hoặc có hoàn cảnh đặc biệt). Sống cho ra sống, chứ đừng tự hủy nhé các bạn. p.s: cảm giác chạm vào sự sống mới chào đời nó thiêng liêng lắm các bạn ạ. Và mong các bạn hãy học, đọc, trải nghiệm nhiều, ko ngại dấn thân thử những cái mới để trưởng thành, để bớt "chán" và cảm nhận được ý nghĩa cuộc sống, để có "cơ hội nhìn ra lựa chọn" được nỗ lực hết sức để thấy được ý nghĩa thực sự. Thế giới thực sự rất rộng lớn. Đừng bó hẹp tư duy. Mấy cái trên mạng hay xã hội ngày nay, 50 năm trước, 100 năm trước, rồi cũng sẽ qua, quan trọng sau đó còn lại gì.
@mio20664 ай бұрын
Cảm ơn sự gợi mở này ạ!
@thongblack98093 ай бұрын
CẢM ƠN CHỊ
@trannhung19493 ай бұрын
Bạn tự trải theo cách của bạn đâu có nghĩa những lời khuyên của bạn, ai cũng có thể làm được và có quyền được làm. Sinh ra 1 khi bạn ko có quyền lựa chọn vì mưu sinh, áp lực cơm áo gạo tiền thì bạn làm gì thấy sống là có nghĩa? Sống là gì? 1 khi bạn quen khổ, ko thấy tương lai bạn sẽ có đc hạnh phúc thì mong kết thúc nỗi khổ kiếp nhân sinh là đương nhiên rồi. Đâu phải ai cũng được như bạn, làm được như bạn mà bạn ăn nói dễ dàng quá Làm như ai cũng làm được như bạn nếu họ là bạn í.
@LinhNguyen-yv7ql3 ай бұрын
@@trannhung1949 mọi thứ bắt đầu bằng tư duy. Những thứ có giá trị thì ko bao giờ có được dễ dàng. Nên bạn đừng nghĩ rằng những bài học này tôi học và có được một cách dễ dàng. Tất nhiên, đây chỉ là trải nghiệm của tôi. Ai hữu duyên thì nghe. Bạn có thể bỏ qua. ko ai cấm.
@nhanaxm75353 ай бұрын
Thật sự là bạn viết quá hay ạ, trân trọng ❤
@hangng-k3t5 ай бұрын
Tôi hiện đang mắc kẹt vào chính những vấn đề của cuộc sống mình, tôi cảm thấy mình sinh ra vốn dĩ đã là điều sai lầm, tôi muốn kết thúc tất cả nhưng tôi còn rất nhiều thứ cần phải làm, tôi cũng sợ việc nếu mình thật sự tutu thì gia đình tôi sẽ mang tiếng, xã hội sẽ nghĩ gì. Những điều ấy đã níu tôi lại khỏi những suy nghĩ tiêu cực kia. Tôi mong một ngày nào đó tôi có thể thừa nhận rằng mình ổn dẫu chỉ là 1 ngày
@リキマル-g3d5 ай бұрын
Nếu như phía sau mình thực sự chẳng có ai thì buông bỏ là điều quá dễ dàng phải không bạn?
@LiveaLongLife5 ай бұрын
Tương lai không thể biết trước được điều gì, nhưng tôi tin luôn có những điều tốt đẹp chờ đợi ở đó, đó là niềm tin và lạc quan, dù tôi có bất hạnh tới cỡ nào.
@minhchault8 күн бұрын
Em cảm thấy thật may mắn khi đã thấy và ấn xem video này. video thật sự rất xúc động và truyền cảm…và đặc biệt hơn, nó đã truyền tải thẳng vào tâm hồn trống rỗng không đáy này…Nhờ video này mà em mới ngộ nhận ra thứ cảm giác này! À thì nó chính là cảm giác mòn mỏi…Em đã chẳng thề nhận ra và cx k mún thừa nhận…vx luôn mong sao và cho rằng ừ tôi rất ổn…Haha mọi thứ bình thường thôi…nhưng thật sự đâu có vậy..?…Đến hiện tại em là học sinh lớp 12, giờ đây phải suy nghĩ về tương lai, lựa chọn những quyết định quan trọng cuộc đời mình, rồi nào là kì thi đại học nữa…Nghĩ thôi mà lại mệt mỏi vô cùng, chán nản bỡi lẽ em vx chx quyết định được mk sẽ chọn ngành nào trường nào? Đến giờ vx còn mông lung, tình trạng này cứ kéo dài, và cảm giác mòn mỏi ngày càng lớn, em càng trì hoãn hơn việc học và chả có hứng để bắt tay làm 1 việc gì đó nx, nhìn đời như màu xám xịt, cảm thấy mọi thứ thật khắt nghiệt và cx k vô tư hồn nhiên như trước nữa,áp lực mọi hướng, áp lực thi cử điểm số,v,v… và chính cảm giác mòn mỏi khiến em liên tục k đạt đc những mục tiêu đề ra, và còn nhân đôi sự lo lắng, buồn chán hơn nữa, nhìn sách vở thôi mà như k có chút cảm xúc hay sự hứng thú nào vậy…Em bị rất lâu rồi nhưng bây giờ còn bị nhiều hơn trước nữa… Kiểu k vui cx k bùn mà sao nó trống vắng quá..cảm nhận tâm hồn em như có lỗ trống siu lớn vậy í.. có những buổi sáng thức dậy phải cố gắng ngồi dậy chuẩn bị đồ đạc cặp sách đi Học vs cảm giác mệt mỏi + chán nản, no emotion(đấu tranh tâm lí gất gất nhìu) …Nhưng khi em đã ấn vài video của kênh này thì cảm thấy tích cực và có động lực hẳn💗, mk còn trẻ, còn thời gian, việc gì mà k nên thử sức mk chứ! Thật sự từ tận đáy lòng, em rất biết ơn vì chiếc video tuyệt vời này đã được sinh ra, nó như xoa dịu tâm hồn đang hao mòn này❤, và ko những vậy, các video khác nữa, cảm ơn kênh so muchh😭✨🫶 P/s: Cố gắng thay đổi và tích cực lên nào bản thân ơi, tuy cuộc đời nó ko màu hường nhưng nó sẽ phụ thuộc vào cách nhìn nhận của ta💗💐🌈
@hiennguyen-ky5nr5 ай бұрын
nhận thức đc hết các vấn đề đó nhưng ko thoát ra đc. vẫn còn suy nghĩ tới bame nên cứ phải tồn tại vô nghĩa. thời gian cứ trôi v nhiều lần chỉ muốn biến mất luôn. đừng ai nhớ ra t đừng ai buồn vì t ko còn tồn tại. nhưng mà làm gì đc vậy. tinh thần càng ngày càng trì ko biết có thể chịu đc bao lâu nữa
@Hihihahavv2 күн бұрын
cám ơn VSTN, mình hoàn toàn bị mắc vào tình trạng này mà cứ nghĩ nó là trầm cảm, nó kéo dài suốt 2 năm qua, mình không tài nào lí giải được mình tìm rất nhiều cách để thoát khỏi cái trạng thái đó, nhưng tới tận hiện tại mình mới biết thực sự cảm xúc của mình nằm ở mức giữa đó là mòn mỏi, để cmt để 2 tháng sau tôi sẽ quay lại
@remma553115 күн бұрын
mk từng cảm thấy cô đơn, luôn bị lãng quên mặc dù mk cũng có bạn thân và sống khá hòa đồng.Xong r mk lại tự nhận ra, cũng do mk ko chủ động thân thiết với các bạn thật sự ,vì thế mà mk chỉ ở mức xã giao với mn . Mk đang bắt đầu cải thiện mối quan hệ với các bạn mk và cũng thường xuyên nói chuyện làm những điều nhỏ để dần thân thiết hơn với bạn thân và mọi người. Mk cũng thấy may vì mk đã tự nhận thấy trước việc đó, chỉ trong vòng 4 ngày thì mk lại xem đc video này , dù không giống lắm ,(nhưng phần nói về những hộp tin nhắn mà ko có tin nhắn nào) làm mk cảm thấy bản thân trong đó . Mỗi người có mỗi cách nhìn nếu bạn đọc mà thấy ko ổn thì cứ bỏ qua nhé, chúc bạn luôn có cuộc sống đầy tích cực do nỗ lực chính mình
@Stillthinkboutu5 ай бұрын
Podcast này như dành cho mình ấy nhỉ, chắc nhiều người cũng thấy như vậy ha?
@quynhtran42572 ай бұрын
Mình đã từng là một cô gái vô tư, chẳng bh nghĩ suy…Nhưng,đến khi rời khỏi trường học bước bào đời thì cuộc đời mình như một cốc thuỷ tinh vỡ vụn vậy. Đau,đau quá..cứ nghĩ ks nhưng mà lại rất đau
@JuPahm4 ай бұрын
Đây là vid dẫn tôi tới kênh yt này, cảm giác rất chữa lành, cảm giác có người cx hiểu được, nói đc cảm giác/ tình hình của bản thân
@tut56505 ай бұрын
chỉ cần cậu tồn tại trên thế gian này. điều đó sẽ là thứ quý giá nhất với ít nhất 1 người. Nên là hãy cố lên
@thuchicneАй бұрын
Mình bắt đầu đi khám từ cuối 2020, và tới nay mình đã sống trong trầm cảm được 4 năm. Đến tận bây giờ, mình vẫn cố gắng tồn tại mỗi ngày, việc tồn tại qua ngày đã là một nỗ lực rất lớn. Không giây phút nào mình không đau - cái đau thực sự từ cơ thể vật lý. Mình không thấy gì ở tương lai, hoặc nếu có là những điều tệ hơn bây giờ. Sẽ có những giai đoạn mình cứ khóc mãi, có giai đoạn không khóc. Trước khi đến công ty, sau khi đi làm về mình sẽ khóc, sáng hôm sau lại lên công ty đi làm, những thứ trước giờ mình thích làm thì sẽ ko còn hứng thú. Vài năm rồi mình ko còn muốn đi du lịch - vì sức khoẻ cơ thể và vì không còn hứng thú. Cả ngày việc mình làm nhiều nhất là nằm dài trên giường, mở một video nào đó từ youtube để nó play rồi ngủ hoặc không. Việc đi ra khỏi nhà khiến mình cảm thấy phát sợ. Cũng ko còn liên lạc với người thân. Có giai đoạn sẽ không nhắn tin trả lời ai trong vòng 1 tháng trừ những lúc trong giờ làm việc vì lí do công việc. Mình luôn hỏi đây đâu phải là cuộc sống mình từng muốn sống, nếu có thể chết một cách im lặng thì mình muốn biến mất.
@Hungok08762 ай бұрын
cha mẹ mình luôn bảo mình phải chia sẻ mọi thứ cho người khác hay phải cố gắng học tập để lo cho tương lai vì làm theo những điều đó mà giờ mình mắc chứng trầm cảm . Mình nghĩ rằng nói với bố mẹ về tình trạng của mình thì sẽ ổn hơn nhưng sau đó mình nhận ra nói ra thì cũng không ai tin vậy nói ra với họ để làm gì chính họ đã làm mình bị như vậy mà. Nhớ lại mới chỉ năm ngoái thôi mình học lớp 7 và vì stress quá nhiều nên mình được điểm rất thấp trong kì thi cuối kì lúc ấy mình đã rất buồn rồi về nhà họ còn mắng chửi mình. Từ đó mình mất hết nhưng chức năng biểu lộ cảm xúc của con người nói trắng ra là trở thành người vô cảm. mình cảm thấy thực sự cô đơn và mình bắt đầu mất dần đi sự liên kết với gia đình. Suy nghĩ của mình như một người lớn ở tuổi của mình chúng nó chỉ lo ăn và chơi còn mình thì chẳng biết thức dậy đi học để lm gì cũng chẳng còn biết ước mơ của mình là gì.
@TungVinhLong89Ай бұрын
thử cho ba mẹ xem video này xem sao, hy vọng họ bình tĩnh nghe hết và hiểu những ý chính của video
@MegaFlare19894 ай бұрын
khóc khi nge podcast này :( 9/7/2024 mình là 1 người quá nổi loạn và quá mất đạo đức khi còn trẻ. Giờ thì đánh mất quá nhiều thứ, cả sức khỏe căn bản nhất và tình bạn quan trọng, tình cảm gia đình tất cả đêu mất, tiêu tán
@tithang48675 ай бұрын
"Thật vô nghĩa khi nghĩ đời vô vị", em tận lòng đồng cảm cho những tâm hồn đang bị lung lay niềm tin trong cuộc sống, họ cần tình thương... và em cũng vậy 😊
@lia.87145 ай бұрын
Mình đã vật lộn rất lâu, rất lâu, mình thậm chí không biết mình sống vì điều gì, mình thấy thất vọng và trống trải kinh khủng. Mình biết cuộc sống không thể hoành tráng như phim ảnh, nhưng đây có phải là một cuộc sống bình thường chăng. Bình thường đến mức mình phát nôn, và mình dường như không phá vỡ được sự chán chường bên trong chính mình. Mình ước cho mọi đứa trẻ sinh ra trong cuộc đời này đều được ấm no hạnh phúc, ước cho mỗi người đều là những người vĩ đại, ước cho con cái, cháu chắt của mình sau này không bao giờ phải sống một cuộc đời như mình, sống nương tựa vào cuộc sống của người khác, mình sống vì người khác chứ không cho mình, nhưng mình không chết, vì cũng thế thôi, không có gì khác biệt.
@learningenglishbymyself52104 ай бұрын
m đã 34 và cũng ở trạng thái này khá lâu, k vui ko buồn, ko có thành tựu hay năng khiếu gì, chả biết đích đến trong cs của mình là gì. cứ ngày ngày làm việc như cái máy thôi....
@44_truongchanhai324 ай бұрын
Mình không hề đăng kí kênh, nhưng Ytb đề xuất cho mình ngay trong lúc mình tiêu cực nhất. Lần đầu nghe podcast của kênh, và mình biết ngay kênh này dành cho mình. Xin cảm ơn❤
@nguyenhoa45665 ай бұрын
Quan trọng nhất là có nghề nghiệp ổn định, có tiền lương hưu là hơn rất nhiều người trong xóm rồi. Cần gì cái xóm làng thị phi,ghen ăn tức ở, thất nghiệp,lắm chuyện,hay soi mói tiểu tiết nói xấu kèn cựa sau lưng, nghề nghiệp không ổn định, không tiền lương hưu,+ hình thức xấu xí
@ThuongLe-zd2tt5 ай бұрын
có đợt cô giáo văn hỏi'' điều gì khiến em hạnh phúc?'' lúc đó mình chập chừng không biết nói gì vì chẳng biết mình từng hạnh phúc bao giờ chưa hay từng hạnh phúc nhưng vì quá lâu mà quên mất... sau đó mình cũng lấy bừa một điều chẳng khiến mình hạnh phúc để trả lời
@socvexauqua5 ай бұрын
hồi nhỏ thấy cái chết là cái j đó rất đáng sợ khi lớn lên ta lại thấy cái chết không đáng sợ như ta nghĩ , nó thật ra cũng giống như 1 sự giải thoát
@babystudious24135 ай бұрын
dậy bạn giống như người trong tiêu đề á
@thuyenthu15755 ай бұрын
Bạn không thể thoát khỏi kiếp luân hồi trừ khi hoàn thành xong các bài học.
@LiveaLongLife5 ай бұрын
Đó là 1 quy luật tự nhiên, nên nghĩ như vậy sẽ đỡ sợ hơn, dù gì con người cũng chỉ là 1 loài động vật với một bộ não tuyệt vời, nhưng cũng chỉ có vậy, cũng trải qua quy luật sinh lão bệnh tử và ra đi ( ít nhất cho đến bây giờ là vậy ) và chết từ rất lâu về trước rồi, nên chẳng có gì phải sợ.
@hoantran4725Ай бұрын
sống thì khó, chết dễ.giờ nhắc tới chết nhẹ tựa lông hồng
@AkariRaphaelАй бұрын
Đọc xong tiêu đề làm em nghĩ đến hồi cấp 3. Cấp 3 của hầu hết mỗi người đều là tuổi thanh xuân đẹp nhất với em thì nó chỉ đẹp khi học lớp 10 kì 1, lúc mà dịch bệnh bùng phát và học sinh phải học Online. Bắt đầu vào kì ll lớp 10, mọi thứ rất bình thường khi em bắt đầu cảm thấy mình bị cô lập khỏi tập thể lớp. Khi bắt đầu vào lớp 11 mọi thứ càng rõ ràng hơn, em thấy dù có hòa đồng ra sao thì thành viên lớp cũng ngó lơ, kể cả khi em không hiểu và hỏi bài các bạn bảo không biết nhưng lại đi giảng cho bạn khác. Từ đó em tự cô lập mình khỏi lớp, những sự kiện liên hoan của lớp cũng miễn cưỡng đi theo rồi ngồi một góc một mình, lên lớp cũng chỉ ngồi lướt đt không trò chuyện với ai, đến giờ học thì học, đến giờ về thì về, chia sẻ với người nhà thì cũng chẳng nhận đc sự an ủi. Trong khoảng thời gian từ lớp 11-12 em cũng vô tình nghe được những lời nói xấu. Không xinh đẹp, học chẳng ra gì, vậy thì sẽ có ai chơi cùng chứ .... Em bị bệnh bẩm sinh (cụ thể là u xơ thần kinh loại 1) thuộc khuyết tật nhẹ nên được tuyển thẳng vào trường cấp 3, học phí cũng được hoàn lại 1 phần, có lẽ cũng vì vậy mà các bạn cùng lớp cũng ghét bỏ. Lên lớp mà cứ như vậy cũng chẳng có hứng thú học hành, từ đấy học hành kém hẳn đi, em từng nghĩ...có lẽ biến mất sẽ tốt hơn, nếu biến mất thì có ai nhớ đến mình không? Thậm chí còn mong mình chưa từng tồn tại, vậy sẽ tốt hơn.... Đỉnh điểm là khi cuối lớp 12, khi cả lớp mặc đồng phục Thái và cb chụp ảnh kỉ yếu, em nghĩ rằng cả lớp sẽ cùng chụp ảnh như buổi sáng nhưng em đã chỉ muốn về nhà khi anh chụp ảnh nói rằng "chia nhóm ra chụp nhé" và cả lớp đồng ý. Em thừa biết chẳng có nhóm nào cho em vào chụp cùng. Em đi theo một nhóm lớn rồi một bạn bảo là nhóm này đông rồi, cậu vào nhóm khác đi, em miễn cưỡng đi theo một nhóm nhỏ khác và nhận thấy rõ sự khó chịu của các bạn...lúc ấy thì em thực sự muốn khóc những rồi cũng kiềm lại.... Nhưng giờ thì ổn rồi, lên đại học, cũng thân với vài bạn, có bạn cũng nói rằng mấy nốt như vết bớt trên người do bệnh bẩm sinh là sự khác biệt khá hay.❤❤
@quanga7087Ай бұрын
Từ quê lên thành phố học tốt nghiệp ra trường với 1 cuộc sống o công việc mọi thứ đag tệ, ngày nào cũng như ngày nào dần dần trôi qua với sự mơ hồ ...! Buồn thật mn ạ.
@datvothanh5335 ай бұрын
cậu là một người tử tế cậu không muốn nhớ về ai hoặc không muốn ai nhớ về mình nhưng mình sẽ luôn nhớ về cậu ❤️🩹
@nhibui6487Ай бұрын
Có những lúc mình thật sự muốn, muốn một giấc ngủ buổi tối hôm bất chợt sẽ kéo dài mãi mãi. Mình hi vọng rằng chẳng có gì báo trước giấc ngủ đó cả, mình sẽ cứ nằm xuống như mọi ngày rồi thật sự rời đi
@NguyễnJason-l5pАй бұрын
Bạn có ổn 0 ạ, nếu bạn muốn giải tỏa nỗi lòng thì mình sẵn lòng lắng nghe mọi thứ ạ...
@TungVinhLong89Ай бұрын
còn có mình đây, nghe sẽ chia sẽ với bạn.
@ThuPhươngĐặng-d2m4 ай бұрын
Mình từng rơi vào tiêu cực rất lâu, bật khóc về đêm thật nhiều, bật khóc vì những điều nhỏ nhoi. Mỗi ngày trên đường đi học về mình chỉ muốn lao ngay ra biển, chết quách đi cho xong. Mình sống trong tiêu cực và mệt mỏi. Chuỗi thời gian ấy luôn muốn nhấn chìm , bóp nghẹn lấy mình
@duyennguyen-hk9lgАй бұрын
Mình cũng muốn tan biến như chưa từng tồn tại, không muốn ai nhớ đến việc mình đã xuất hiện đặc biệt người thân vì giống như cái chết sẽ mang lại sự đau khổ cho người khác. Mình đang sống chỉ vì đã lỡ xuất hiện trên cuộc đời này và đợi chờ lúc rời khỏi cs này
@TrinhVuHoangTamАй бұрын
Clip này không chỉ đơn thuần là một video giải trí mà còn chứa đựng rất nhiều bài học về cuộc sống. Bạn đã làm rất tốt trong việc kết nối cảm xúc và dẫn dắt người xem qua những câu chuyện đầy ý nghĩa. Mình rất biết ơn vì đã có cơ hội xem một tác phẩm nghệ thuật như thế này.
@minhkhang44314 ай бұрын
Hì, mk mới có 18 tủi đầu mà mk cảm thấy mk chưa bao giờ sống thực sự mà chỉ như đag tồn tại vì đó là lẽ hiển nhiên vậy. Mk thấy mk rất vô cảm với cuộc sống, ko buồn ko vui ko cảm thấy gì cả. Dù vất vả, cay đắng bn thì mk vẫn luôn nở nụ cười vì mk muốn vậy, vì mọi người luôn thích vậy. Mk cảm thấy thế giới này với mk chẳng có liên quan gì với nhau cả:>>>. Tâm trạng thì thay đổi liên tục lúc vui lúc buồn, chẳng có hứng thú với bất cứ điều gì. Vừa mới đây mk đã thi xg môn năng khiếu vào đh. Mk chỉ ôn thi vỏn vẹn trong 3 ngày, mỗi ngày chỉ ngủ 3 tiếng, ăn duy nhất một bữa, dù vất vả nhưng mk thật sự cảm thấy vui, mk đã nghĩ răng cuối cùng thì toii cũng đã thực sự sống một lần, sống vì đam mê của bản thân. Sau 3 ngày ngắn ngủi lỗ lực thì sự đền đáp xứng đáng đã đến. Mk ko muốn sống cũng chẳng muốn ch** , cứ mòn mỏi chờ đợi. Đôi khi mk cũng sẽ chơi trò chốn tìm, mà chưa một lần ai đó đi tìm mk cả. Mk cảm thấy bản thân đã trải qua nhiều đắng cay để có thể bị dung chuyển bởi điều gì đó nx. Mk nghĩ có lẽ mk bị rối loạn lưỡng cực ý, với cả hồi nhỏ mk bị tự kỷ nx 😅. Mk mong trong tương lai gần mk sẽ tốt hơn U ´꓃ ` U.
@HangNguyen-po8gn4 ай бұрын
Tặng bạn cái ôm nhé🥰 và mọi chuyện rồi cũng sẽ qua thôi, cố lên nha bạn. Và mình cũng tin chắc 1 điều thế giới vẫn luôn đối xử tốt với chúng ta, không bằng cách này thì sẽ bằng cách khác. Mong mình , bạn và tất cả mọi người đều vui vẻ bình an hạnh phúc 😘
@ynhu90383 ай бұрын
Chúng mình bằng tuổi. Mình đã sống trong trạng thái như thế từ lúc nhận thức được cho đến giờ. Tất cả mọi thứ từ con người cho đến mọi thứ xong quanh mình tan nát cả rồi
@y_umii_i27 күн бұрын
Tớ muốn tớ có thể giúp ích cho đời, tớ muốn cuộc sống của mình thật rực rỡ. Nhưng những áp lực, tự ti bên trong ngăn cản tớ, sợ sẽ làm sai. sợ mình làm chưa đúng, ko biết nên làm gì. Nhiều lúc chỉ muốn biến mất cùng mớ suyy nghĩ rối ren. Tớ muốn tớ thật tích cực chứ, tớ có nhiều khuyết điểm lắm, vì nó mà tớ tiêu cưc nhiều lắm. rồi tớ nhận ra tiêu cực chả có ích gì tớ ráng nghĩ tích cực, khuyết điểm thì sao có nó tớ mới có cái để hoàn thiện bản thân chứ. muốn bước đi thật mạnh mẽ, nhưng vì cảm giác dễ chịu nhất thời mà trì hoãn ước mơ của mình. tớ chính xác đang rất oải, muốn bước tiếp nhưng cảm thấy ko bước nổi
@camthach2368Ай бұрын
Mình là du học sinh, mình đi du học từ lúc 16 tuổi nay mình 20, từ ngày mình ở úc cái cảm giác sống của mình rất nhàm chán mình cảm thấy video này rất phù hợp với mình, mình thấy bản thân mình trong những gì video đã truyền tải. Mình cũng muốn bỏ trốn thực tại mình muốn làm một linh hồn đẹp đẽ đi xung quanh xem cuộc đời của người khác, thay vì sốnng cuộc sống của mình.Nhưng không phải là vì cuộc đời mình tệ, mình vẫn yêu gia đình mình, ny của mình, vui vẻ với bạn bè, đồng nghiệp của mình, mình được hỗ trợ từ mọi người rất nhiều mình biết ơn những điều đó. Nhưng mà mình buồn lắm trong lòng mình cứ lâu lâu cái khoảng trống rỗng đó nó lại hiện ra, mình thấy sống cũng được mà biến mất cũng được, cảm xúc rất khó tả mình thấy buồn nhưng cũng thấy ổn, mình cũng không từng nổi khùng lên mà bộc lộ hết cảm xúc của mình, mình tự chịu đựng những cảm xúc đó vì không muốn người mình yêu thương hiểu và biết được tình trạng hiện tại của mình, mình sợ họ buồn hay thậm chí là sống giống mình lắm. Mình rất mong học xong rồi quay về nước ở với gia đình, ny của mình, mình cũng muốn được sống mà tâm lý của mình không cảm thấy trống rỗng vậy nữa. Thật sự mình chỉ hy vọng mọi thứ rồi sẽ ấm cúng hơn.
@Katherina-ld3soАй бұрын
Cậu diễn tả cậu mà cứ như mình ấy, mình cũng qua năm 16 và giờ đã 20 rồi, từ khi qua Úc mình cảm thấy trống vắng hẳn đi, mọi thứ cứ như tạm bợ, mình muốn về nhưng rồi nghĩ lại gia đình đã cố gắng vì mình, nên đành thôi. Có những ngày cô đơn đến khóc, nhưng cũng chỉ khóc 1 mình trong đêm, buổi sáng vẫn phải gắng gượng dậy. Btw cậu ở đâu Á, mình ở sydney
@camthach2368Ай бұрын
@@Katherina-ld3so Gừi bạn cái ôm nhé, mình cảm thấy ấm áp mà cũng cảm thấy thương phần là vì có người đồng cảm, phần thương là vì tụi mình phải chịu cái cảm xúc này. Mình thì chắc không ở lâu đâu, mình muốn về lắm rồi. Cho dù mình biết nếu mình về mình sẽ bắt đầu lại từ số 0 và % có thể tệ hơn do việc shock về môi trường sống, việc làm. Rồi tệ hơn nữa là không biết nhiều hay ít nhưng mà sự chì chiết, thất vọng, lời ra tiếng vào của mọi người xung quanh chắc chắc sẽ phần nào đó ảnh hưởng mình. Mình ở đây lâu quá khoảng thời gian mà cái tuổi thiếu niên rong chơi bỗng một ngày phải xa gia đình sống 1 mình và tập sống trưởng thành không cố làm phiền người nhà như kiểu vừa học vừa làm kiếm tiền trả tiền nhà tiền bill này nọ từ lúc 16t dần rồi khiến mình quen với việc một mình á mình nghĩ bạn cũng vậy, quay lại mà ở với gia đình chắc khó khăn lắm. Mà chắc chúng ta sẽ ổn thôi mình cùng ráng tự mơ tự nhủ là mình sẽ học thật tốt về vn sống kiếm công việc tốt xoay sở để hòa nhập lại. kkk mình có nói nhiều thì sr bạn nhe lâu lâu mới có người đồng cảm nên vậy đó, btw mình ở Brisbane ó hơi xa bạn.
@Katherina-ld3soАй бұрын
@@camthach2368 mình mong là mọi chuyện sẽ suôn sẻ với những đứa trẻ phải xa nhà sớm như tụi mình. Chúc cậu 1 ngày tốt lành
@maiz20074 ай бұрын
"tớ sống chưa được lâu lắm, nhưng nhiều lúc tớ chỉ muốn sống đủ để khi biến mất, những gì còn lại ở tớ sẽ nằm trong những tàn tro của cậu. người ta sẽ nhìn cậu và nhớ về tớ, người ta sẽ nhớ tớ và nghĩ về cậu."
@TungVinhLong89Ай бұрын
em phải làm việc gì đó có ý nghĩa sâu sắc thì người ta mới nhớ lâu được, còn không thì như gió thoảng mây bay thôi. Cho nên tóm lại hãy tự yêu bản thân mình. Họ nghĩ gì kệ họ
@Wwuc5 ай бұрын
Cứ như một phần tâm tư trong tôi. Sự tuyệt vọng đã bén rễ và ăn sâu trong tâm hồn khiến tôi hiểu rõ ràng rằng... tôi sẽ không bao giờ có lại cảm giác khao khát được sống. Mặc kệ mọi thứ, tôi buông xuôi tất cả ngày qua ngày dù bên ngoài vẫn cư xử như một người trầm tính bình thường. Tôi biết bản thân mình nhỏ bé đến nhường nào và cảm thấy thật may khi sự biến mất của tôi sẽ không làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến nhiều người. Nghĩ đến bất cứ việc gì tôi cũng chỉ hướng về mong ước chết chóc và mong sao ngày đó đến thật nhanh.
@hnhanghi5 ай бұрын
Tính ra hồi trước mình có bị cái này. Và mình biết tại sao mình lại vô định như thế luôn. Khi ấy, ngày nào mình cũng tìm kiếm niềm vui trên mạng FB, TT rồi thì vuốt đến khi cạn kiệt năng lượng mới nhận thấy cuộc sống mình sao lại vô vị vậy. Mình đang tập bỏ dần mấy cái MXH vô bổ đó nè, lướt nhiều tưởng sẽ biết nhiều nhưng thực ra là không, chẳng đọng lại gì cả, chỉ để lại một khoảng trống trong lòng không thể giải thích. Mình cảm thấy đọc một cuốn sách dù có vẻ tốn thời gian hơn, lâu hơn nhưng mà nó tạo cho mình niềm vui đúng nghĩa, sau khi đọc xong mình còn không thể thoát sách được nữa, cứ có cảm xúc về nó mãi. Tóm lại viết dài thế này chỉ muốn nói là bỏ MXH có thể là một cách để cuộc sống có ý nghĩa hơn, mọi người có thể thử nhé
@TungVinhLong89Ай бұрын
đúng, có những lúc mình xoá app facebook ra khỏi điện thoại. mình thấy công việc thật sự tiến triển nhanh hơn
@Linhday-sn1qkАй бұрын
Mình là một người không có ước mơ , ít bạn bè, hướng nội, không mục tiêu...nhưng mình vẫn muốn có đc những điều đó có lẽ hơi khó .Mình vẫn vui vẻ🎉
@VVJR-nk4bi5 ай бұрын
Mình mệt quá, sau khi bị từ chối bởi 3 công ty. Mình tệ quá, mình sợ cả đời này mình không thể kiếm được việc làm mất. Từ trước đến giờ cuộc sống của mình giống như sống như không sống, mình cố gắng ôn thi đại học chỉ vì bạn bè thân thiết của mình ai cx thi, mình chọn học kỹ thuật chỉ vì mình không thích nhưng ngành còn lại, mình học ngôi trường đang học chỉ vì mình đậu nv2, một nguyện vọng mình chỉ điền đại theo điểm từ trên xuống dưới. Mình học như k có niềm đam mê vs nó, mình chả biết phải lm gì. Mình chỉ lm như những thứ mọi người xung quanh đang làm mà thôi. 4 năm đại học mình chưa từng có 1 tham vọng gì, mình mệt quá bạn nè mình họ điều có ý chí mục tiêu rõ ràng và hiển nhiển bây h họ điều có cv tốt. Mình từng nghĩ bame k còn thì mình cx sẽ đi theo họ, vì k có họ chẳng có gì khiến mình muốn sống nữa. Mình ngưỡng mộ những người luôn nỗ lực làm 1 thứ gì đó, tự hỏi tại sao mình lại k có 1 tí hứng thú nào. Cuộc sống cứ mãi như vậy....
@@xqq_1023 cảm ơn bạn nè, dạo này tậm trạng của mình đã ổn hơn rồi nè. Hôm nọ mình đã đi phỏng vấn và đậu rồi 💪. Bạn buồn và muốn trải lòng với mình thì mình cx rất sẵn sàng kết bạn 🫶
@VVJR-nk4bi5 ай бұрын
@@xqq_1023 cảm ơn bạn nhiều nha, dạo này tâm trạng mình đã ổn hơn rồi nè. Mình đã đậu phỏng vấn ở 1 cty khác rồi. Nhưng nếu câu muốn tâm sự với mình, mình rất sẵn sàng nha 🫶
@TungVinhLong89Ай бұрын
cũng giống mình, đam mê và năng khiếu điện tử nhưng khi chọn nghành . thế quái nào lại chọn cơ khí. điều này cũng giống như ta nhập sai địa chỉ vào google map của cuộc đời vậy. địa chỉ sai thì điểm đến cũng sai
@AacyairАй бұрын
Vào xem vì title và ở lại vì đúng thật, đây là mình 1, 2 tháng nay. Mình luôn muốn vội vàng làm gì đó nhưng thật sự là không biết làm gì, luôn trống rỗng, không ngờ đó là một loại bệnh tâm lý. Hy vọng mọi thứ dần tốt đẹp trở lại.
@duyle-bf4wi4 ай бұрын
Mình từng bị trầm cảm và có ý định tutu, nhưng mình đã vượt qua giai đoạn đó. Tuy nhiên hiện tại mình đang ở trạng thái trong Video đã nói, nó thật sự khá là khó chịu, ko quá u uất, không quá hưng phấn, nhưng cái cảm giác sống của mình cứ như là có cục tạ đeo trên lưng mình và có 1 đám mây đen bay trên đỉnh đầu. Mình không thể nhìn cuộc sống với con mắt vui vẻ được, mọi thứ cứ ở lưng chừng giữa niềm vui và nỗi đau, dù công việc của mình vẫn ổn, tình yêu vẫn tốt đẹp, nhưng những điều đó không thể kéo mình ra khỏi trạng thái này được, mong là các bạn đang bị giống mình có thể tìm được cách mà vượt qua và sống 1 cuộc đời tươi sáng hơn.
@nguyenkhanhhuyen20103 ай бұрын
"Ta đã được sinh ra trên thế gian này, sinh ra với tư cách là một con người. Thì ta phải sống, sống ít nhất cho ra một con người"
@hpt01015 ай бұрын
Mình nghĩ đây là chiếc podcast hay và xúc động nhất từ trước đến giờ của @visaothenhi Nó truyền tải đầy đủ những vấn đề mà mình đang gặp phải. Đúng trên từng dòng văn. Thấm sâu vào trong suy nghĩ mình. Thực sự những câu văn, lời truyền đạt đều rất thấm, thấm rất sâu. Chúng như những người bác sĩ soi rõ tâm can của chính mình. Làm sáng tỏ và kéo gọi mình dậy. Một lần nữa mình cảm ơn @visaothenhi vì những điều tuyệt vời mà các bạn đã tạo nên. Chúng đã để lại cho mình một dấu ấn rất lớn về hành trình vực dậy của mình. Một lần nữa mình cảm ơn rất nhiều
@tiennguyet172Ай бұрын
Cảm ơn bạn vì đã dành thời gian và công sức để làm ra một video đầy cảm hứng như thế này. Mình học được rất nhiều từ đó!
@luffymonkeyd4756Ай бұрын
Đây là lần đầu tiên mình nghe podcast nhưng mà chắc cũng sẽ là lần cuối . M thực sự đã khóc rất nhiều khi nghe bạn kể, m không biết là m khóc cho những điều mà bạn nói hay là khóc cho bản thân m trong chính hoàn cảnh này.
@TungVinhLong89Ай бұрын
nghe thêm để tìm cách giải quyết chứ, sau lại không nghe thêm
@Jinna-m6l5 ай бұрын
Cách đây 3 năm bố mẹ em li hôn, em dần rơi vào sự mòn mỏi, em đã đi rất gặp rất nhiều các chuyên gia tâm lí nhưng câu trả lời nhận được là: ‘’ bình thường”. Có lần em kể câu chuyện cho chị em nghe, chị ấy bảo: ‘’ Có thể mày đang rơi vào trạng thái mòn mỏi” cho đến khi nghe được poscast này thì em đã hiểu
@Chau_giang5 ай бұрын
Chào bạn! Mình vừa bước qua tuổi 28, mình ko biết các bạn đang ở độ tuổi nào nhưng với 1 đứa gần bước tới cái ngưỡng tuổi 30 như mình. Cái tuổi mà con người ta phải xác định là ổn định mọi thứ: gia đình, công việc, sự nghiệp có nhà có xe... thì mình lại chẳng có gì theo nghĩa đen thật sự. Chẳng có công việc, tình yêu, tiền, gia đình cũng chẳng hạnh phúc. Mình biết mình vô dụng thật sự. Trong mình cũng đấu tranh nhiều thứ suy nghĩ lẫn lộn, phải làm việc đi, làm thứ gì đó đi, thay đổi cái hiện tại như địa ngục này, mình mệt thật sự. Nhưng mình không làm được. Mình mệt từ trong suy nghĩ. Và mình đã dừng lại toàn bộ công việc không làm gì cả được 1 thời gian khá dài rồi để tìm lại cảm xúc cân bằng trong mình nhưng mà sao nó vẫn bế tắc thế??? Mình cũng ko biết mình rơi vào trạng thái trầm cảm hay burn out nữa nhưng mình luôn suy nghĩ đến việc kết thúc cuộc đời này! Nhưng mình đã thất bại cách đây mấy năm, và rồi sau lần đó mình đã nghiệm ra khi mình làm vậy sẽ ảnh hưởng tới nhiều người khác chứ ko riêng gì mình chết là xong. Mình cũng đk hiến tạng cách đây 1 năm, mình còn tìm hiểu xem có thể hiến khi mình đang sống bt hay ko( mình thấy mình thật sự ngu ngốc, mình cũng ko hiểu mình đang rơi vào trạng thái nào nữa). Nhưng ngày nào cũng tiêu cực, chán nản khóc mà ko dám phát ra tiếng, ngày nào cũng khóc khóc, nó mệt mỏi thật sự ấy. Mình cũng đã có rất nhiều ước mơ hoài bão nhưng sao nó cứ lụi dần và mình ko thể hòa vào môi trường ước mơ đó được. Mình kiệt sức và tiêu cực thật sự nhưng mình cũng ko muốn năng lượng tiêu cực của mình ảnh hưởng tới m.n xung quanh nên mình lại càng khép mình hơn. Chỉ muốn ở 1 mình thôi! Mình biết được đến với thế giới này, được sinh ra bình thường đã là may mắn lắm rồi! Bao người còn đang đấu tranh để giành lấy sự sống từng giây. Nhưng sao mình vẫn ko thoát ra được suy nghĩ giải thoát đó vì đúng là mình thấy cuộc đời này mệt mỏi quá trc sau gì chúng ta cũng chết, mọi thứ rồi cũng chẳng làm gì cả mà nó mệt mỏi quá. Xã hội ngoài kia vẫn phải bon chen xô bồ vật lộn với cuộc sống từng ngày. Mệt mỏi thật sự! Từ những năm cấp 3 mình đã luôn tự hỏi: mình đang sống hay chỉ đang tồn tại? Và đến tận bây giờ mình vẫn ko thoát ra được câu hỏi đó. Nhưng thật sự mình mong rằng ko ai gặp tình trạng như mình cả. Vì cuộc sống còn nhiều góc nhìn đẹp biết bao! Cảm ơn bạn đã tạo video này, và xin lỗi vì những dòng viết lủng củng và tiêu cực của mình!
@HuyenNguyen-mp1th5 ай бұрын
mình cũng u30 và đang không có gì cả, nhưng mk may mắn khi gia đình vẫn yêu thương, bạn bè vẫn yêu quý, trạng thái của mk y như video luôn, trống rỗng và mòn mỏi, mk có lúc tích cực, có lúc tiêu cực, có lúc lạc quan, có lúc bi quan, lúc hứng thú làm gì đó n rồi rất nhanh chóng hứng thú đó bị vùi lấp. mk không biết nên làm gì, cảm thấy làm gì cũng được, mk ở nhà cả ngày một mình, tránh tiếp xúc mọi người, không đăng gì trên mxh, lấy niềm vui từ những bộ phim để duy trì cảm xúc khóc cười của ng bình thường, hiện tại cuộc sống của mk chỉ là hình thức tồn tại cơ bản của một sinh vật sống thôi, tự an ủi bản thân rồi mọi chuyện sẽ qua nhưng hơn năm nay rồi, tình trạng này vẫn quanh quẩn. mk không muốn chết, mk chỉ là mệt mỏi với tình trạng của bản thân, nếu tiếp tục gắng gượng mình sợ một ngày mk lại có suy nghĩ đáng sợ hơn nữa. ôm lấy bản thân và tiếp tục thôi nào.
@viethadixanhaАй бұрын
Cảm ơn kênh vì video. Mình có lẽ đang tạm thời nằm trong diện sống như qua đời. Mình có một hạnh phúc ở Việt Nam, nhưng hiện đang phải ở nước ngoài để hoàn thành chương trình học. Mỗi ngày mình đều cảm thấy mệt mỏi nhưng mình mong là vượt qua được rồi mình sẽ tốt lên nhiều hơn. Chúc bản thân mình ngày mai thật mạnh mẽ nhé!!
@Hungpei10044 ай бұрын
tớ đã thấy chính mình trong podcast này. ngày mỗi ngày trôi qua với tớ như một cơn gió thoảng qua mà chẳng để lại cảm xúc gì.
@BladeOfMillicentАй бұрын
thời gian trôi qua nhanh thật, hôm nay mình xem lại những video cũ của kênh và nhận ra mình đã theo dõi Vì Sao Thế Nhỉ hơn 1 năm rồi. Mình xin cảm ơn vì đã đồng hành cùng mình trên suốt thời gian qua, và hi vọng kênh sẽ tiếp tục ra những video mới để đi tiếp cùng mình trên đoạn đường phia trước nha ❤️
@leserinlifo5 ай бұрын
Câu hỏi thăm sức khỏe tưởng chừng đơn giản nhưng lại thật sự hiếm gặp Khi lần đầu xem VSTN, toi suýt bat khoc khi nghe thấy câu ấy: "Cậu dạo này có ổn không" 😟 *Có thể là yt đề xuất đúng thời điểm quá
@teauikim5 ай бұрын
nghe giọng của cậu tớ cảm thấy thật bình yên , cảm ơn vì đã nói câu nhớ tớ nhé, tớ yêu cậu nhiều lắm " vì sao thế nhỉ"
@utage1266Ай бұрын
sống đàng hoàng, tử tế nhưng lại ko đc đáp lại thứ đó, nhưng thôi kệ t vẫn sống theo bản chất là 1 người lương thiện mặc dù đời t chẳng còn ý nghĩa gì nữa rồi
@ThuyNguyen-ev7fzАй бұрын
Mình thấy vậy cũng ổn nhưng không biét có ngày nào bị thấy bất ổn không
@thanhngocnguyen76943 ай бұрын
Ytb đx đề xuất cho mik clip này khi mik đg chán và khó cố gắng và đang ko thể giỏi giang lên,podcast này thật sự làm mình cảm thấy có động lực hơn để cố gắng hơn
@thetran58794 ай бұрын
Vid thật sự thay đổi phần nào bản thân mình theo hướng tích cực hơn.
@Saudoo3384 ай бұрын
Mình cũng từng trải qua giai đoạn như vậy. Trống rỗng, mờ mịt và chẳng thể hiểu nổi tồn tại có ý nghĩa gì. Nhưng rồi m quyết định đúng đắn nhất của mình là 3 năm trước đã đi học thiền, từ đó m học quay vào lắng nghe chính mình. Bây giờ cuộc sống mình cũng không thay đổi nhiều, không nhiều tiền, không tình yêu nhưng cái thay đổi là cách mình nhìn và cảm nhận mọi vật mọi việc xung quanh. Be happy 😊
@lyo37405 ай бұрын
Lựa chọn trở thành "cánh rừng chết mà vẫn xanh" hay chọn là "con người sống mà như qua đời". Đời mình còn dài, sẽ có lúc ta cảm thấy nhàm chán, buồn và không có hoặc mất hứng thú với những thứ xung quanh. Mình từng rất thích vẽ và viết ra những ý tưởng văn chương , từ hồi cấp 2 tới cuối năm 2022 ngày nào mình cũng vẽ và viết. Nhưng từ sau năm 2022 mình đã dần mất hứng với việc vẽ và viết. Mình cảm thấy lạc lõng và chán nản với bản thân, nhiều lúc mình cũng từng tìm lại những cảm giác xưa mình từng vẽ và viết. Nhưng tới đầu năm 2024, mình đang gần tìm lại được cảm giác với việc vẽ và viết của mình. Và mình cũng đang cố gắng tìm hiểu vấn đề của bản thân và giải quyết nó. Mình cũng đang tìm lại những cảm giác, cảm xúc và những hương vị xưa mình từng có từng cảm nhận.
@linhtrang45674 ай бұрын
❤ chúc mừng bạn, bạn đang nuôi dưỡng sự sống nội tại của chính mình, sức sống thực sự cũng bắt đầu từ đó. Mình đã từng vật lộn với cuộc sống, cố chạy theo những gì đám đông bên ngoài đề cao nhưng mệt lả và kiệt sức trong khi tiếng nói bên trong mình rõ ràng và mạnh mẽ luôn kêu gọi mình quay về với chính mình lắng nghe những gì thực sự có giá trị có ý nghĩa với chính cuộc sống của mình những gì thực sự làm mình vui và thấy xứng đáng để mình nõ lực phấn đấu cho nó, nhưng thời gian trước mình thường đập bể vụn những tiếng nói đó không thương tiếc vì mình thấy cuộc sống mình khi đó là ổn lắm rồi chỉ có tiếng nói kia là không ổn và mình phải uốn mình sao cho vừa khuôn cuộc sống an ổn mình đang có khi đó, cho đến một thời điểm bước ngoặt với nhiều sự kiện lao thẳng vào mình khiến mình buông bỏ mọi thứ thuộc cuộc sống được gọi là an nhàn ổn định kia để lựa chọn con đường mình muốn đi cuộc sống mình muốn sống, mình trải qua giai đoạn dài nhiều ngưòi bên ngoài có thể nghĩ rằng mình đã rất hối tiếc vì bỏ mất cuộc sống mình đang có để tìm đường cho cuộc sống mình thực sự muốn. Nhưng chỉ khi đi con đường mà chính mình lựa chọn mình mới thấy nó đúng đắn, hành trình dài đơn độc không một ai hiểu và đúng là hành trình của niềm tin, chỉ mình tin tưởng vào những gì mình đang nỗ lực cho nó còn không ai tin mình có khả năng thành công với mục tiêu đó, nhưng mình luôn cảm ơn những quyết định của mình để đi trên con đường này. Mình cũng thích viết và vẽ mặc dù viết dở và vẽ cũng vậy nhưng nó giúp mình rất nhiều trong việc tìm về với chính mình, mình viết như một cách để con người chân phương nguyên bản của mình được lên tiếng, còn vẽ mình tập tành tùy tiện chắp vá không có một nền tảng hay năng khiếu gì, nhưng cứ muốn cố phác ra những gì mình muốn thấy. Những việc đó đều nuôi dưỡng tiếp sức mình rất nhiều, bởi vậy nếu bạn yêu văn học, thích đọc thích viểt thích vẽ và có khiếu trong lĩnh vực đó thì chúc mừng bạn, hãy dành cho bản thân nhừng khoảng thời gian chất lượng để làm những việc đó, cho dù ban đầu nó chỉ là việc để bạn nuôi dưỡng lại chính mình.
@thuendayy884 ай бұрын
mình thấy vid này khi mình đang khóc,vội ấn vào xem liền. mình khóc một mình,luôn mong muốn nhận đc một cái ôm an ủi mà mình chưa từng nhận được.k biết khóc cùng ai,bản thân chả nổi bật , tính cách cũng chẳng tốt đẹp gì.một khi đã khóc thì khóc thật lâu,mình cũng có những tâm sự,câu chuyện mà chẳng biết phải kể với ai.lúc nào cũng ôn khư khư cái đthoai,thế là hết ngày.mình mệt lắm!
@diemthuyothi61993 ай бұрын
Bỏ điện thoại xuống , đi ra ngoài dạo đi bạn
@thuendayy883 ай бұрын
@@diemthuyothi6199 da minh cmonn 💗
@TungVinhLong89Ай бұрын
@@diemthuyothi6199đúng rồi, tìm đến nhiều thứ mới mẻ hơn, học thêm kỹ năng mới, có thể bắt đầu từ những thứ gần gũi như học nấu ăn, học hát, học đàn, xong rồi thì tiến tới những kỹ năng khó hơn
@townships59334 ай бұрын
Vào năm cuối cấp 2 tớ đã cố gắng thi vào trường THPT mà gia đình mong muốn và tớ cũng có 1 thanh xuân thật đẹp bên người tớ thương , nhưng rồi mọi thứ đã thay đổi khi tớ vào cấp 3 những thứ đó giờ chỉ còn là kỉ niệm , thời gian đó tớ bị stress về gia đình và tình cảm rất nhiều , tớ chỉ có thể chia sẻ được 1 phần những câu chuyện buồn cho bạn bè . Dần dần khi tớ cuối cấp 3 những cảm xúc yêu thương hay lo lắng cho mọi người dần không còn nữa , tớ không thể chia sẻ hay suy nghĩ gì tớ không biết cảm xúc của mình có đang vui hay đang buồn hay không , cảm giác như bị chai sạn cảm xúc khi đối mặt với sự mất mác quá lớn ấy . Tớ vẫn thực hiện được ước mơ học tiếp sau khi xong cấp 3 , nhưng hiện tại cảm xúc của tớ cứ lạc lõng như thế nào ấy , đầu óc cứ trống rỗng
@yeutudo95514 ай бұрын
Video này như đang nói về mình vậy! Thật ra mình cũng không muốn cmt trên đây đâu vì mình sợ sẽ bị chỉ trích nhưng tự nhiên mình lại muốn nói hết tất cả suy nghĩ của bản thân dù cho có bị xem thường và chỉ trích! Mình cảm thấy rất mệt mỏi thật sự rất mệt mỏi dù cơ thể của mình hoàn toàn bình thường! Tình trạng này đã kéo dài được 5-6 năm rồi! Mình thường xuyên không muốn thức dậy mỗi khi ngủ mình toàn ngủ khuya 2-3 sáng mới ngủ có khi thức tới sáng và khi thức thì lại không muốn thức, 2-3h chiều mới thức dậy, nhiều lúc mình ước bản thân cứ thế ngủ mãi không bao giờ tỉnh lại, mình không muốn mở mắt ra 1 chút nào, mình chỉ muốn nhắm mắt lại và ngủ để quên đi tất cả! Không muốn đối diện với hiện thực mệt mỏi và tuyệt vọng! Ai muốn chửi thì cứ việc chửi, muốn chỉ trích hay xúc phạm đều được! Ba mẹ anh em người thân trong nhà đều mắng chửi mình lười biếng ham ngủ, mà sao cũng được mình cảm thấy mệt và không muốn thức chút nào! Mình cũng từng nghĩ đến việc tự tử không ít lần nhưng lại sợ đau và cũng có 1 chút sự mong chờ người thân sẽ hiểu cho suy nghĩ của mình và an ủi mình nhưng càng chờ thì lại càng không thấy ai làm như vậy, họ ngày càng chán ghét và thấy mình phiền phức, lười biếng và vô dụng! Mình thấy mệt quá muốn buông xuôi tất cả! Có ai có thể chỉ cho mình lối thoát không?
@Nangluongtichcuc-zy5ty4 ай бұрын
Mình đã từng cảm thấy như bạn vậy,nhưng giờ thì mình cố gắng dậy sớm để ngày dài hơn,bạn hãy cố đọc 2-3 quyển sách về kĩ năng sống,đi tập thể dục, thể thao với bạn bè và hãy cứ tận hưởng vì cho dù có vui vẻ hay ko thì trong cuộc sống ko ai yêu thương ta như chính bản thân đâu
@namfingerstyle84033 ай бұрын
Tìm 1 loại nhạc cụ để theo đuổi đi b
@TungVinhLong89Ай бұрын
hãy tìm đến 1 vài đam mê nho nhỏ đi bạn và theo đuổi nó, sẽ thấy bớt chán hơn đó
@harleynguyen53013 ай бұрын
Từ năm 15t, sau 4 lần tự tử ko thành thì mình đã không còn cảm thấy bình thường nữa, mình cảm thấy không thật, mình không có thật, sống mà như đã chết, và bây giờ gần 22t rồi, mình cũng không khác gì như ở trên, mình muốn biến mất hoàn toàn, như chưa ai từng biết đến mình, chưa ai từng nhớ đến mình. Có lẽ mình không nên được sinh ra và ông trời đã nên ban cuộc sống này cho người nào đó xứng đáng hơn
@RoderickAmory2 ай бұрын
4 lần ko thành chỉ có thể nói là em phải sống rồi. Vậy sống thôi, chả biết nó sẽ ra sao vẫn phải sống
@TungVinhLong89Ай бұрын
nghe thêm video của thầy Thích Pháp Hoà nhé
@duyang61483 ай бұрын
coi xong video này mới thấy mình giống một phần nào đó với những gì mà video này đang nói, có khác ở chỗ thì đó là mình vẫn tận hưởng một phần nào đó của cái cuộc sống mà ba mẹ đã trao cho mình, nhưng nếu có ai lại và hỏi mình"m đến với thế giới này có cảm thấy vui vẻ hay gì không", thì t sẽ trả lời là không bởi vì đối với t mà nói cuộc đời của t nó cũng chỉ giống như một hạt cát trên sa mạc vậy, nó có vô số và thiếu đi một cá nhân như t(một đứa tự nhận biết được bản thân không có một sự đặc biệt hay bất cứ một thứ gì đó có thể lưu lại được dấu ấn trên cái thế giới này)thì thế giới này nó vẫn tiếp tục vận hành mà không ngừng lại, t nhận thức được cuộc đời của mình bắt đầu bằng việc sinh ra và kết thúc ở vc ta chết đi, nên t luôn sống theo một kiểu trạng thái gọi là "sống nay chết mai", nếu đối với ng khác chết đi là nỗi sợ thì đối với t nỗi sợ là vc mình biến mất như cách hạt muối, hạt đường tan vào trong nước vậy"chả còn lại gì".
@nnkminh4 ай бұрын
Tớ luôn tự hỏi tại sao mình lại sống cũng chẳng hiểu tại sao bản thân có thể sống đến tận bây giờ, rồi có một ngày tớ nghĩ rằng:" à, mình yêu cuộc sống này, mình yêu những người xung quanh mình, thế gian còn biết bao điều tốt đẹp.", tớ nhận ra chẳng có điều gì khiến tớ ghét cuộc sống này cả, nhưng lạ thay, tớ vẫn luôn thấy "rỗng" ? Nhưng tớ luôn tích cực thế cơ mà, tớ còn mang tích cực đến cho người khác, tớ còn chứng kiến được nụ cười của họ nữa. Cơ mà, một thứ gì đó rồi cũng sẽ đến lúc cạn kiệt, tớ lại nhận ra, bản thân mình từ khi nào đã cạn "pin" mất rồi. Rồi tớ bắt đầu tìm lại bản thân của ngày trước, tìm cách để sạc lại "pin", tớ mất nhiều thời gian hơn tớ nghĩ. Rồi có một lần tớ xem được một chia sẻ, họ cũng đang tìm lại bản thân như tớ hiện giờ vậy, họ cũng không biết cuộc sống này có thứ gì tồi tệ đến mức khiến họ tuyệt vọng như thế. Tớ đọc vài dòng bình luận ở đấy, tớ không chắc đó là câu trả lời mà người khác cần, nhưng nó đã cho tớ biết được, tìm thấy được điều khiến cuộc sống tớ gần như tệ hại: "bản thân" Tớ không ghét cuộc sống này, tớ không ghét ai, chẳng ghét thứ gì, nhưng mà tớ ghét bản thân. Thảm hại, vô năng, như một mảnh rác kinh tởm của cuộc sống này, tớ cảm thấy bản thân ngày càng vặn vẹo, chẳng còn là bản thân của ngày trước. Đôi khi tớ tha thiết, tớ mong cầu một điều gì đó nhẹ nhàng với tớ, nhưng rồi lại thôi. Bởi tớ thấy bản thân còn chịu được cớ sao phải mong cầu. Tớ vẫn cố sống như người bình thường, bởi tớ vẫn hy vọng rằng, rồi một ngày nào đó bản thân sẽ được cứu thôi. Cảm giác sống như một người đã chết hiện giờ chẳng ổn chút nào, tớ cảm thấy bản thân có thể bị nghiền nát bất cứ lúc nào. Tớ chẳng thể hiểu nổi nữa. Đến cuối cùng điều tớ mong muốn là gì? một sự cứu rỗi? một cách để tìm lại dáng vẻ khi trước? một bản thân chưa từng bị xói mòn bởi mảng màu đen ngòm không chút sinh khí? hay chỉ đơn thuần là một lối thoát? Tớ vẫn chưa thể nào sống hoàn toàn.
@hungcter6526Ай бұрын
thật may mắn vì đối vs e video này không giành cho bản thân và cx nhiều người khác, tận hưởng cuộc sống như nào là lựa chọn của mỗi người. Có thể chọn cho bản thân cuộc sống vui vẻ đầy sự vui tươi thật tuyệt, buồn thay cho những con người sinh ra khó được chọn lựa cuộc sống của họ. E chỉ ms gọi là bắt đầu cuộc sống, vẫn đang trải qua những năm tháng học trò mà mỗi ngày trôi qua đều rất quý giá đối vs e. Mong ước có vẻ nhỏ nhoi cx có thể to lớn vs người khác, mong bản thân mai này vẫn còn tràn đầy hy vọng và yêu thương thế giới này
@LyThuy-z7wАй бұрын
Đây có lẽ là tập podcast mình yêu thích nhất của kênh
@ViPhung194 ай бұрын
Mình thì không hiểu sao mình luôn trong trạng thái mòn mỏi ấy, ấy nhưng mà; mình không có tình yêu mình vẫn thấy tình yêu đẹp sao, nó đang yêu thế nhỉ; mình cũng không có nhiều tiền nhưng mình cũng rất tận hưởng khi không có tiền, dù lúc không có tiền mình cũng khó dựa vào ai vì mình khá độc lập; mình cũng không có lấy ai là bạn thân cũng không muốn tạo mối quan hệ sâu sắc với ai, cái đơn giản trong suy nghĩ của mình khi đối với mn xung quanh là chân thành đối đãi còn nếu ai xấu thì mình không quan tâm ; mình cũng không giỏi cũng có 1 2 công việc cũng gọi là làm được, có dự định nhưng hầu như đều khó khăn trong thực hiện lại thiếu quyết đoán. Nhưng không hiểu sao mỗi ngày trôi dài mình vẫn nhìn thấy thực tại của cuộc sống thấy cái khắc nghiệp cũng thấy cái đáng yêu, nhưng đa số là mầu xám ,ấy tất cả mình vẫn thấy là điều cần thiết, như trên video mình thích cảm giác lững thững trôi trên dòng nước nhìn đời trôi .
@oynhu36114 ай бұрын
dạo gần đây mình cũng ngờ ngợ nhận ra cái điều làm mình luôn cảm thấy trống rỗng trong lòng, thứ níu giữ mình với cuộc đời và làm cho nó đáng sống. Đó là tình yêu, với bản thân dành cho bản thân, người khác dành cho bản thân, điều khiến mình cảm thấy có giá trị, cần thiết cho một ai đó. Mình có thử hỏi em mình, nếu một ngày mình mắc bệnh nan y, cần một thứ gì đó từ em mình, hoặc nó có khả năng cứu mình thì nó giúp ko? Nhỏ nói, nó không có trách nhiệm cho điều đó, và mặc kệ. Nghe xong mình cũng thấy buồn đấy, trái ngược với nó nếu mình có thể giúp mình sẽ làm, nếu thời gian sống của mình không được lâu nhưng nếu những người mình yêu mến cần mình thì dù phải hy sinh nhiều hơn mình cảm thấy đáng, có thể ai đó sẽ đọc được cmt này thì cho mình hỏi đứng giữa lựa chọn giữ mình cho tốt sống cô đơn một mình ( vì người yêu mến ko còn ai), với lựa chọn hy sinh bản thân để người mình yêu mến có thể được sống lâu hơn hoặc khỏe mạnh hơn? bạn sẽ chọn bản thân hay người bạn yêu mến? Mình có đang viển vông quá ko?
@dieung3191Ай бұрын
Thật kì lạ khi mình vẫn còn khóc, mình lúc nào cũng là một đứa dễ khóc dù chẳng vì lí do gì. Cuộc sống giờ đây là một khoảng không thăm thẳm, không chứa đựng bất kể điều gì kể cả ước nguyện hay tuyệt vọng. Tiền bạc, mình cũng chẳng màng, yêu thương, mình chẳng còn kiếm tìm hay mong đợi, sự công nhận, giờ đây cũng chỉ còn là tiếng vọng. Mình cảm thấy tê liệt và chỉ chờ cho cuộc đời này chấm dứt, vậy mà sao cứ có những ngày mình khóc làm gì, khóc chẳng vì một lí do gì nhưng nó khiến cho thế giới quan của mình nhuốm một màu đớn đau. Nói linh ta linh tinh ở đây vì vô tình, và vì sẽ chẳng bao giờ mình có một người để tìm đến mà giãi bày hay gắn kết. Đời này của mình cũng chỉ có vậy, hứa hẹn tương lai cũng chẳng có nhiều ý nghĩa vậy mà vẫn tồn tại, đúng là thảm hại mà
@yuki-tr7pb5 ай бұрын
Thì ra là vậy, mình đang trong trạng thái như vậy nhưng không biết bản thân bị gì tuy vậy mình hiểu rõ bản thân không bị trầm cảm, cảm ơn VSTN đã cho mình biết.
@Arthur-u5n4t4 ай бұрын
Chỉ cần tập trung vào hơi thở, bạn sẽ sống và hạnh phúc với hiện tại
@nhannguyenquang16593 ай бұрын
Xin lỗi vì có thể tôi đã không xem đc các video trc cùng chủ đề này. Tôi nhận thấy video khá là đúng cho đa số vì "chúng ta" là hệ quả của thế hệ trước đem lại. Nhưng lại chưa nêu ra cốt lõi vấn đề anh là ai, tại sao anh ta lại như thế, tại sao lúc đó mình cư xử thế này,suy nghĩ thế kia. "Chúng ta" luôn ước mình có tiếng nói, có đc tôn trọng, có đc thành tựu là vì ba mẹ hay xung quanh nhét vào đầu bạn rằng bạn phải thế này, phải thế kia và hiện tại bạn đang nhại lại cái lời của họ trong khi vẫn thu mình ở một góc nhỏ. Mỗi khi nghĩ về nó là bạn cảm thấy cả cơ thể lẫn suy nghĩ bị dốc xuống( tôi tạm gọi nó là dốc - theo nghĩa và cách đọc tiếng vn) bạn ko đau, chỉ thấy mệt mỏi và kéo dài tí nx là buồn ngủ. Sau đó thì ngủ đến 9h sáng, ăn lướt đt đến đầu chiều lại ngủ đến 9 10h tối roiif thâu roiif tiếp đó đó, và nó sẽ kiểu như vậy. Giải pháp thì chịu nếu bạn vội vàng, bởi vì gam màu của bạn ko cho phép con người bạn thay đổi một cách nhanh chóng đc. Cứ từ từ chìm sâu một tí, lặn xuống một tí nx thì bạn mới bt đc bạn là ai, sống vì cái gì bởi khi bạn trần trụi trong gương thì nó mới giúp bạn định hướng được tuong lai( dù chỉ ít nhưng cốt lõi). Khóc sẽ cắm cho bạn một cái cọc mạnh mẽ và đừng ngại nhưng hãy khóc một mình ấy. Còn một cái nữa tại sao bạn cảm thấy ko ổn, mệt mỏi và chán chường. Tôi có thể giải thích đó là do sự khác biệt về thế hệ và sự giao tiếp giữa chúng. Tôi chắc rằng nhiều người trẻ không có ước mơ, hi vọng, niềm tin, ý chí và đó cũng là điều dễ hiểu khi vài lần nhìn lại bản thân trong quá khứ. Đến bây giờ tôi vẫn không thể quên đc lời của giảng viên chuyên nghành của tôi "Sống là cái gì, là như thế nào".Mặc dù thực tế chả ảnh hưởng lắm, tôi vẫn ủ rũ ảm đạm như trc. Nhưng ít ra thì cx khá hơn đc phần nào, lượm ít sách về đọc( vứt mấy cuốn tranh ảnh nhiều và bắt mắt đi, cuốn đó phí tiền), ra ngoài kiếm ít bạn ( dễ nhất là thể thao,môn nào chả đc). Bản thân chúng ta, có bắt đầu, có diễn ra, có kết thúc trên từng chặng, luôn luôn tìm kiếm một thứ gì đó. Có thể mệt mỏi, đau đớn, chịu đựng nhưng tốt hơn là nó không có gì, vì ít ra fen còn nghĩ cho bản thân và người khác. Cảm ơn nếu những dòng này giúp cho bạn khá lên chút, còn nếu đem lại cho fen cảm giác khó chịu hay bực bội thì cứ chửi ko sao cả, dù gì tôi với fen cx nghe quen cả rồi. Thi thoảng tôi bật bài i vow to thee my country của bf5 nghe lại rồi ngồi ngẫm xem thử nên làm gì cho đời. Ty vì đã đọc.
@TungVinhLong89Ай бұрын
bạn này nói đúng. Có đoạn nhắc đến đọc sách, ra ngoài vận động thể thao, và kết giao quan hệ mới, ….. đó là những cách giúp ta khá hơn khi mỏi mòn
@NgocHan.2713 күн бұрын
Em bị gia đình ghét bỏ, em cũng cố gắng rất nhiều, cố gắng làm hài lòng họ. Em cố gắng làm việc nhà, làm tất cả mọi thứ, cố gắng nói cười nhiều hơn... nhưng hôm nọ chỉ vì em gái phá phách những thứ em vừa dọn, em tức giận thì nghe được câu : "m đi vào phòng mà xem điện thoại đi, m không cần làm gì hết, để t làm." Sau đó người nhà bắt đầu đối với em rất lạnh, ăn xong rồi bỏ phần của em, luôn luôn im lặng khi em hỏi gì đó. Và rồi em thấy rất tổn thương.. em kh cố gắng nữa, em sống những ngày thật bình thường, không còn muốn ồn ào mong muốn được yêu thương. Bắt đầu sống 1 cuộc đời tẻ nhạt
@RumyreriaOfficial12 күн бұрын
Mặc dù 2 ta mới gặp nhau, chưa quen biết nhau gì hết (chỉ là người dưng mà th) nhma t có thể hiểu đc cái cảm giác mà bạn trải qua cx như đồng cảm đc với bạn vì trc đây t cx như bạn. Nếu bạn muốn tâm sự hay trút hết nỗi đau thì cứ việc. Nếu điều đó khiến bạn vui vẻ hơn thì t sẵn sàng đón nhân cx như lắng nghe nỗi lòng của bạn, ở bên cạnh bạn và giúp bạn cảm thấy yêu đời hơn. Nếu đằng ấy cho t môt cơ hội để chữa lành trái tim b thì t xin hứa sẽ 0 làm bạn thất vọng ^^
@Hide_Kuma5 ай бұрын
Cuối cùng cũng tìm được cái mô tả đúng vs mình, lúc nào cũng cảm giác ở ngoài tất cả các mối quan hệ, ko có cảm xúc rõ ràng cho điều gì xảy ra, cảm thấy mọi thứ thật mơ hồ. Mệt mỏi và thấy trống rỗng. Nhưng bản thân lại nhận thức được nhưng không làm cách nào thoát ra dc.
@cohau251319 күн бұрын
cảm ơn cậu video này của cậu đã giúp tớ thấy lại phần nào hướng đi mình cần làm lúc này rồi, mình chân thành gửi lời cảm ơn sâu sắc nhất của mình
@nguyetminh10315 ай бұрын
Câu cuối trong podcast thực sự chạm, mình đã khựng lại nổi da gà một lúc rất lâu. Cảm ơn VSTN thật nhiều❤
@phuongnhi2017Ай бұрын
e đang mắc kẹt trong cảm giác này, cảm ơn chị đã dẫn dắt và hướng dẫn e, cảm ơn vũ trụ đã thu hút video này đến tôi. Tôi cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn
@Hotaru-yw9ps4 ай бұрын
có lúc tớ lại bên hưng cảm, có lúc tớ lại thành trầm cảm, có lúc tớ lại bên mòn mỏi. Tớ không biết được rốt cuộc mình đang trong tình trạng nào..
@TungVinhLong89Ай бұрын
đúng rồi, thì mình cũng vậy mà cảm xúc cứ thăng rồi trầm. Nhưng nó không ổn định mãi 1 cực. Thì đó là mòn mỏi đó
@ITC85904 ай бұрын
tôi đã viết, viết xong nó rồi. Chỉ là chưa đủ can đảm để kết thúc bản thân mà thôi. Tôi cứ thờ ơ với mọi thứ . Đôi lúc gầm lên ầm ĩ, đôi lúc lại thấy bản thân thật thảm hại. Tôi thấy mình khó hòa nhập với mọi người kể cả người trong gia đình. Tự ép bản thân vui lên, tích cực lên nhưng rồi lại thảm không tưởng. Tôi chẳng biết mình sẽ ra sao, tôi cứ trôi vô định chờ ngày kết thúc.