Nhạc N4 vẫn lắng quá... Mong sớm có beat kara để cover... Chúc Nhã với anh Tùng thành công với sản phẩm mới này
@H.NgocHauOfficial Жыл бұрын
Karaoke đây e kzbin.info/www/bejne/q2mUoHyXrc2ShJIsi=cWSkLrUXTP42CPuJ
@laiusmeo2k4658 ай бұрын
Nhạc thể loại này ra mắt ₫ã rất lâu và những sản phẩm của anh nó mang lại nổi buồn vô tận em hay nghe của kawaiibi v music giờ mới bt kênh này ạ
@hanggottasadae8182 Жыл бұрын
Thích nghe "Ở phía mây trời", "Bài nhạc cuối cùng", và giờ có bài này^^
@laiusmeo2k4658 ай бұрын
giống t ghê
@hanggottasadae81828 ай бұрын
@@laiusmeo2k465 ừ, t giống m v:
@PhogPK Жыл бұрын
Up up 🥰🥰
@Utnguyen..2312 Жыл бұрын
Đề nghị huynh ra beat karaoke nha
@nhiminry9268 Жыл бұрын
Up lyric luôn anh ơi
@nguyenthanhtung-peonytns7684 Жыл бұрын
Ver 1 3 năm... anh học nói... anh bỏ 1 đời... để lắng nghe chuyện tình cảm nào không trắc chở... cũng phải nếm đủ vị đắng the trạng thái tốt nhất anh từng đạt được... mắt ngẫm lệ nhưng môi vẫn cười muốn bỏ lại cả thế giới ... để tránh khỏi việc để thôi thẩn người người như anh vốn đã hiểu rõ...có những người chẳng cần thiết thương ngoài công việc, và bản nhạc buồn ...anh vẫn làm bạn với chiếc gương sông cẩu thả một thời gian dài ... anh muốn bản thân mình dừng hẳn em thấy được gì ở trong tim anh... khi em đã xé nát từng mảnh những chuyện buồn anh giử trong lòng... anh cũng không tiện để nêu lên nếu ai đó nghe... bài nhạc phiên âm... anh lại ấm ảnh... việc kêu tên anh sợ sẽ mất đi rồi... bản thân anh lại... thêm hối tiếc đêm... đen... và mưa... của bầu tâm trạng cùng khói siếc anh vẫn là tùng cái tên em gọi chứ không phải là TNS tình cảm phải có đồng cam... chứ không phải việc... xoa rồi hết anh như chiếc gương... đầy vết nức ... chờ tác động nhỏ... sẽ vỡ lỡ vậy thì... anh muốn... chấm dứt... đi hết '' sống còn '' đang khổ sở Hook1 đã từng cười vô lo vô nghĩ...chỉ trong thời khắc chỉ còn khi thương nhưng chớp mắt đã tan biến rồi ... chỉ toàn nước mắt và bi thương theo thời gian cũng chai sạn dần...đủ mạnh mẽ sẽ dần tiến hóa ai đứng ra chữa tim lành lạnh... ai sẽ đứng ra mài dũa phiến đá trái tim cũng biết đau... đừng vội bóp chặt và đập nát sao không chọn... yêu anh lần nửa... mà lại hẹn anh... 1 đời khác dù có lỗi lầm ở trong quá khứ ...anh không trách mốc gì em cả có lại buông bỏ... anh là đồ chơi của em hả? Ver 2 Sau thời khắc... bài nhạc cuối cùng... suốt mấy tháng trời... không viết một câu Anh là nhã... nghe thì nhẹ nhàng... đã thương ai... tránh được dại dột đâu -Mẹ cho thân anh... quả tim màu đỏ... nhưng khi trưởng thành... có vết ố đen Từ khi nào... đã bướng hơn nhiều... lối sống tiêu cực... phải cố quen -Anh cười chính mình... đã hai mươi mấy... đôi lúc vấp ngã... như trẻ lên ba Phải tự lo... hoặc buộc tự chịu... đâu còn ấp nôi... như xưa bên cha -8h tối... xong việc về phòng... nghe câu này... em quen đúng chứ ...Cảm giác đôi chân nặng trĩu... ở phía sau lưng anh... vác suy tư -Buồn không gõ cửa... mà lại xông vào... định lôi kéo anh... bằng thứ đau lòng -Lấy Trên đầu nằm... 1 chậu bông đào... anh nhìn trực diện... nghĩ chuyện bao đồng -Chữ thương viết ngắn... nhưng vấn vương dài, ... nắng mưa... cố cầm chắc ô, ...em hoá... thành nhành oải hương... đánh phủ lòng người... bằng những sắc tố ...Châm điếu Scott... anh kéo thật sâu , 9 nhịp đập... trên một hơi thở Do thiếu sót... trong mối quan hệ... ai đó rình rập... chờ anh sơ hở Tàn khói thuốc nhưng không tàn tình , tàn nhan sắc nhưng không tàn hình -Em đâu để ý... một thâm tâm tệ... trong vai người kể... bên phía màn hình Hook 2 chật vật giữa đất bình dương... anh chưa hề nghĩ... mình can đảm đâu Hay dùng bia... nên thường bỏ bữa... giờ số kí anh... bắt đầu giảm xâu _ 2, 3h sáng... vẫn chưa thể ngủ... dù rất mệt mỏi... suốt mấy đêm rồi __ -Triệu chứng lo âu... dồn vào gác trọ... số lần bật khóc... cũng không đếm nỗi Hoa nở rộ... rồi cũng thu mình... hoàng hôn toả sắc "cũng trở về núi đồi '' ...2 mình... thương nhau... cũng vậy... rồi cũng tách ra... ở đoạn cuối thôi___ Gạt tàn đã đầy, mắt thâm quầng, môi thì cũng khô hơn Anh biết và thấy,sau bao lần, trở lại thành người cô đơn Hook 3 lay hoay... ngủ từ khi nào... anh cũng chả rõ... trời đã hừng sáng việc đầu tiên... là sao chuỗi lại... một số dự định... đã bị dừng ngang Anh từng mang... tâm hồn tự tôn... mà là tự chôn... mình vào góc tối Anh biết Trưởng thành... gia tăng chịu đựng... ai rồi củng phải... nhận cú shock thôi 3:30 nỗi đau... tăng cấp số nhân... khi đêm về... thì lại tự trách việc tòi tệ... lại đến bên anh, mệt đến mức... mình phải dựa dách thuốc trên tay... siết một hơi ... đến tận bây giờ... vẫn thương nhỏ thời gian lập lại, một thời khắc... sao vẫn còn yêu... lại buông bỏ