Chiều hè (Thơ:Đỗ Văn Phúc, nhạc: “Chiều hạ vàng”: Nguyễn Bá Nghiêm) Anh nhớ khi bên em một chiều, Được ngắm đôi môi mê say chiều hè, Chiều hôm hè nắng chiếu đôi môi, Ôi đôi môi, môi đỏ hồng thắm. Anh nhớ khi bên em mặn nồng, Tình mãi trong anh bâng khuâng chiều hè, Chiều hôm nào nhớ mãi không thôi, Tình mặn nồng tôi vẫn mộng nhiều. Anh nhớ khi mơ ngủ nhớ chiều nao, Tôi mê say mơ có em trên đời, Chiều hạ nào nhớ lắm em ơi, Nhớ em yêu môi hồng thắm tươi cười. Anh nhớ em luôn mơ mộng nhiều, Lại thấy trong mơ mênh mang chiều hè, Chiều hôm hè nhớ mãi em qua, Yêu mênh mang trong nắng mơ màng. Em nói đi để anh đến chiều nay, Yêu mê say nghe tiếng em đêm ngày, Chiều hạ này nhớ tới em xưa, Đến bên tôi môi hồng thắm tươi cười. Em nói đi cho tôi lại chờ, Lại nhớ bâng khuâng miên man tình buồn, Hè bây giờ ước có em qua, Em bên anh mong thấy em cười. Hè bây giờ ước có em qua, Em bên anh mong thấy em cười. Hà Nội, 2024.