Рет қаралды 225,858
Ánh đèn vàng, làn sương mù, cỏ cây ven đường phố bên đồi
1 Núi nhà, rừng cây màu đen, trời xanh và mây lả lơi,
Gió thoáng 1 cơn, buồn sao chả vơi, 1 cành khô lìa cây vừa rơi ngoài sân
1 đôi tay lại xoa, hà hơi, mà khí trời dường như lạnh hơn
Tĩnh lặng ngoài kia mà sao lòng chưa tạnh cơn
Đêm tìm đến tao và trao bình yên
Bớt vài nhịp tim, bớt nóng ruột nóng gan,
Chứ còn biết đéo khi nào trời mang tao đi
Thời gian nào đâu dành cho trò chơi, người ơi
Lửa bên trong vẫn cháy, mà để nung để nấu
đường dài nào biết đến đâu, và rồi đã sao
Và rồi đã sao
Cái giá tao trả khá cao
Rảnh rang vài câu hỏi thăm xã giao
Chứ còn
Có những câu chuyện cười đéo ai cười cùng
Sống như người khùng, chết thì có người cúng
Đéo sống như quái vật, và cũng đéo chết như người hùng
Hey, 1 lần nữa lại thua, chỉ hi vọng là đã học đc gì đó
Chứ còn, đường nào, đời vẫn vẫn còn thương tao
Đằng nào mấy cái chày sước nhỏ cũng chẳng sao
Thắng mày nói cái lồn gì chẳng đc
Im lặng thôi,
Đời mà, nhiều lúc cái thứ mày có nó đéo hẳn là cái thứ lý tưởng mày muốn
Suy nghĩ như cỏ, đéo có gì hay, cái thứ tao hằng ngày thường hay cuốn
Chim sớm thì bắt đc giun, nhưng nghiệp lớn nó đến cực trễ, uh
Rồi cái nào mới là thực tế
Có vẻ như
Bọn nó ko nhớ, và cũng đéo ngờ rằng, những thằng như tao thì đéo đầu hàng
cái tốt còn chưa chiến thắng thì chờ, đéo vẫy cờ trắng
Thẳng thắn dù nghèo, còn hơn là giàu sang trên đầu gối
Đời thì, chưa thắng phải nói nhỏ thôi, chứ ối zời ôi
Những cái đêm đen tối, ngay cả cái bóng nó cũng muốn bỏ tôi
Uh, bornsinner, cũng lại 1 đưa con trong thế giới này
Với ánh sáng là thứ bọn tao hướng về, thế mới hay
Tương lai cái bẫy mới nó cải tiến, đời đéo ai biết đc trc thế nào
Miễn sao còn cơ hội, đời có nợ còn phải trả, ông trời ơi con biết con có tội
Nhiều lúc tủi nhục chỉ muốn chết con mẹ nó đi cho rồi
Chứ còn, đường nào, đời vẫn vẫn còn thương tao
Đằng nào mấy cái chày sước nhỏ cũng chẳng sao
Thắng mày nói cái lồn gì chẳng đc
Im lặng thôi,
Đời mà, nhiều lúc cái thứ mày có nó đéo hẳn là cái thứ lý tưởng mày muốn
Suy nghĩ như cỏ, đéo có gì hay, cái thứ tao hằng ngày thường hay cuốn