Nhớ những ngày bé, vô tư hồn nhiên trong trắng và ngây thơ Không như bây giờ, cảm xúc giày vò cho dù càng lớn thì linh hồn càng gầy gò Vì những ngày bé, lỡ làm nên tội thì bị đánh thật đau Còn khi lớn rồi, tiếng nói của người trong gia đình là lí do chính để mà tránh mặt nhau Luôn có vết sẹo tâm hồn, giữ cho thể xác lành lặn để che dấu Âm thanh đứa trẻ này tạo ra, chắc chỉ một phần nhỏ những người nghe thấu Có được sự đồng cảm, khi lời bài bài hát này được vang lên Nếu như cái tôi muốn chạy một đường thằng thì ý chí nhẹ nhàng tránh mặt để mà trượt sang bên Balo nó khoác trên vai, một chặng đường dài nó chẳng nhắc tên ai Vươn mình trước gió, vì nó còn muốn bảo vệ ước mơ Nó tìm thấy một nửa của mình luôn sẵn sàng để mà chăm sóc nó Dù cho nó là một anh nhóc ngố, vẫn còn lang thang ở hàng trăm góc phố 2024, dù vẫn chưa nên người nhưng nó cũng có thêm được nhiều trải nghiệm Và cũng đã biết những điều phải biết Cho dù mải miết tìm kiếm những vần câu Mặc xác hết những lần đau, cho dù có khôn cũng khó tránh lần đầu Khố rách áo ôm vẫn kiếm cách làm giàu, cầm đèn soi sáng dẫn lối cả đoàn tàu Vì nó đi trước anh em nó đứng đằng sau Thành công nhưng nó chỉ một mình sau này nhìn lại kết quả vẫn bằng nhau Lao ra biển lớn, như một đàn cá, nhiều điều phải tránh hơn cả cái cần câu Không được quá trớn, để khi gặp cá lớn đổi lấy cái gật đầu