Antes a gente sonhava Agora é só miragem Do topo do mirante Memórias são só paisagem O espelho reflete Lágrima vira mensagem Cada sorriso perdido Preço da nossa vaidade Não quero papo Você e esses interesses Trocou o meu abraço Por brisa e festas por meses Me afoguei na saudade Senti o amargo do estresse Consequencias de me entregar pra quem não me merece Juventude enfumaça Momentos bons na neblina Por poucas atitudes o amor vira ruína Sempre em outra vibe, nunca a mesma sintonia Não deu certo entre nós, mas quem sabe em outra vida Guitarra chora, melodia parece lamento R&b smooth, mas blues no sentimento Meu peito aperta, sofro em silêncio Quem sabe um dia a vida apague esse tormento
@khoahoangminh61892 ай бұрын
Em đã đem lại cho anh cảm xúc khác, cảm thấy nó nhẹ nhàng hơn. Nhưng mà bão mưa nào cũng tạnh, nhưng riêng em thì kéo đến thành cơn Thôi thì mong người sẽ sống tốt làm ơn Ước gì anh sẽ trưởng thành, ước gì anh sẽ can đảm hơn. Và anh ước là á, người sẽ lấy hết nỗi buồn của em đi, anh sao cũng được cứ mặc anh bị đau đớn. Vì cơn mưa nào cũng nhanh qua thôi. Rồi nơi góc công viên mà ta thường hay ngồi nơi em thường hay dỗi, vào ban tối, nhớ sự ngượng ngùng khi đầu óc anh còn đang rối. Đôi môi trao nhau mở ra chiều không gian mới. Không gian dối, vai em đang gối, 2 ta 2 linh hồn cảm xúc tan ra, lưỡi ta như băng ca, trăng hoa? Không cần vội bởi vì em là, nam châm cầu nối Ta ta mang mang bao cảm xúc yêu thương thương Đừng đừng dừng dừng, tiếp tục đi đừng dừng