AI RỒI CŨNG THAY ĐỔI - LÂM CHẤN KHANG x ĐÔNG THIÊN ĐỨC 1. [Am] Ai rồi cũng [Em] thay đổi Tại ta [F] ngốc quá không [G] nhận [C] ra thôi [G/B] [Am] Cây bỏ lá [Em] xa cành Trời xanh [Dm7] bỏ nắng em [Em7] thì [Asus4] bỏ anh. [A] 2. [Am] Ai rồi cũng [Em] sai lầm Ngoài kia [F] cám giỗ bao [G] điều [C] lạ lẫm [G/B] [Am] Khi hạnh phúc [Em] tắt đèn Người thì [Dm7] bối rối kẻ [Em7] thì [Am] lại quen. ĐK: Tình đậm [Am] sâu tình vẫn tan rượu đắng [Em] cay rượu cũng cạn Cũng [F] không một lời hứa [G] nào có thể [C] thắng nổi được thời [G/B] gian Rồi ta [Am] cũng sẽ già thôi, chẳng thể [Em] nhớ nổi tên một người Và [Dm7] ta nghiễm nhiên trở [Em7] thành người lạ [Am] quen lối. Lời xin [Am] lỗi bao lần rồi, và tha [Em] thứ cũng bao lần rồi Hạnh [F] phúc đã sắp đổi [G] ngôi, người vẫn [C] dối gian chẳng thay [G/B] đổi Và anh [Am] ước tất cả như, lời nói [Em] dối của ngày tháng tư Làm [Dm7] sao để anh níu [Em7] em lại từ [Am] quá khứ. * [Am] Ai rồi cũng [Em] sẽ già Sợ phải [F] hối tiếc cái [G] ngày [C] hôm qua [G/B] [Am] Bên nhau, bình nước [Em] ly trà Bình yên [Dm7] thế đấy, sao [Em7] lại lìa [Am] xa.