Mỗi lần nghe bài này mình lại nghĩ tới điều người giàu cũng khóc. Thấm vô cùng các bạn ạ! Đã trong vòng Ta Bà rồi, ai mà ko khổ, chỉ là cái khổ khác nhau, và ngưỡng chấp nhận của từng người nó khác thôi. Như bộ phim Hoàng Kim Giáp vậy, mình thích nhất khúc cuối khi Hoàng Hậu đẩy rơi cốc thuốc vòng trong vòng đài hoa cúc khảm vàng, làm ố đi phần nào đó của đài vàng son đó. Hoàng gia, giàu có nhung lụa thì sao? Hoàng thượng cũng ko thể cứu nổi đứa con yêu thương của mình, ko thể giữ đc trái tim nhi nữ, đơn độc, xung quanh chỉ là kẻ thù. Hoàng hậu thì sao? Nhung lụa thì sao ngày ngày phải uống thuốc độc từ chính phu quân mình, khi hôn nhân đầy lợi ích gia tộc, thân phận nữ nhi trong thời phong kiến ko thể nào nghe theo tiếng gọi con tim Thái tử thì sao? Khi mình phải đứng ra nhận quả báo từ thời trc Hoàng tử thì sao? Sinh ra trong gia đình ko có nền móng của tình yêu, chứng kiến cha mình lại độc chết mẹ mình, chứng kiến cha mẹ mình làm chuyện sai trái Viết ố của thuốc độc vẫn ở đó, vẫn nằm trong đài hoa cúc khảm vàng son. Và vết máu của cuộc khởi nghĩa cũng mau chóng đc dọn dẹp, nhường chỗ cho đài hoa cúc hoa lệ mà thôi