Рет қаралды 2,088
Mãi quẩn quanh nơi cõi mộng.
Thoát cơn mơ ai hiểu thấu?
Trước bên nhau, sau cách biệt.
Thắp đèn đêm tối, gạt tuyết tìm xuân.
Trầm luân trong cuồng phong.
Tưởng như sơn hà năm xưa đã quên.
Là ai đã cuồng si trải qua tháng năm sầu bi.
Thành hoang trăm quỷ ma.
Vọng tiếng sáo của ai đã cất lên.
Mà giờ đây chẳng biết hát khúc chi?
Hàng vạn oán linh vỡ nát thành tro.
Nhờ tựa bóng đêm kiếm chốn dừng chân.
Lại vọng tiếng ca ai nơi trần thế chớp mắt đã qua ngày tháng.
Buồn giận sướng vui sống chết chẳng lo.
Hỏi đàn đã ngân vang lên vì ai
Khúc ca vô danh ẩn chứa lời hẹn năm xưa
Kẻ đi xa chân chẳng dừng.
Chốn đây cố nhân hoài mong.
Trước chia ly, sau tương phùng.
Băng rừng vượt suối, mây trắng chở rượu.
Trầm luân trong cuồng phong.
Dường như chẳng nhận ra ta lúc này.
Buồn vui nơi trần gian.
Hỏi ai đã quên chuyện xưa?
Thành xưa gió thổi qua.
Lại tiếng sáo của ai đang cất lên?
Mà giờ đây chẳng biết hát khúc chi?
Hàng vạn oán linh vỡ nát thành tro.
Nhờ tựa bóng đêm kiếm chốn dừng chân.
Lại vọng tiếng ca ai nơi trần thế chớp mắt đã qua ngày tháng.
Buồn giận sướng vui sống chết chẳng lo.
Hỏi đàn đã ngân vang lên vì ai?
Khúc ca vô danh ẩn chứa lời hẹn năm xưa.
Người bước đi chẳng dừng chân.
Người chốn xưa thẩn thờ đã lâu.
Tạm cách xa chờ ngày tương phùng.
Cạn chén nơi núi non mây mù phủ mờ.
Là người khiến cho mây xanh nhuộm đỏ.
Một đoạn sáo vang cao xanh lặng im.
Lại vọng tiếng ca ai nơi trần thế chớp mắt đã qua ngày tháng.
Tựa một mũi đao sáng loá phủ sương.
Hồng trần lúc xưa tương tư hoài mong.
Khúc ca vô danh ẩn chứa lời hẹn năm xưa.
Hàng vạn oán linh vỡ nát thành tro.
Nhờ tựa bóng đêm kiếm chốn dừng chân.
Lại vọng tiếng ca ai nơi trần thế chớp mắt đã qua ngày tháng.
Buồn giận sướng vui sống chết chẳng lo.
Hỏi đàn đã ngân vang lên vì ai?
Khúc ca vô danh ẩn chứa lời hẹn năm xưa.