Hoàng Đình - Phần 16 - Ta nguyện lấy cả đời này chỉ để đổi lấy một năm tự do.

  Рет қаралды 14

Thế Giới Truyện Hay

Thế Giới Truyện Hay

Күн бұрын

Phần 16: ta tình nguyện lấy cả đời này chỉ để đổi lấy một năm tự do tự tại.
Lúc này, Trần Cảnh đương nhiên không biết có người đang tính kế hắn, mà cho dù có biết thì hắn cũng chẳng thể làm gì, cho nên việc duy nhất hắn có thể làm là chăm chỉ tu hành, chỉ có thực lực mạnh lên thì hắn mới có thể có năng lực sống yên ổn ở trong cái thế giới này. Ác Long hạp là nơi có địa hình, địa thế hiểm trở nên ít ai lui tới. Hiện tại, Trần Cảnh vẫn đang một mình ngồi trên đỉnh thác nước cao nhất, không kể ngày đêm. Lúc này, dù cho có người đột nhiên tới đây cũng sẽ không nhìn thấy Trần Cảnh đang ngồi ở đó. Bởi vì trên người hắn có một tầng hơi nước bao phủ khiến cho người phàm tục không thể trông thấy chân thân của hắn. Trần Cảnh nhìn lên bầu trời cao vời vợi, hắn không biết ba trăm sáu mươi lăm vị chính thần ở trên Thiên đình kia là những tồn tại mạnh mẽ như thế nào, nhưng hắn biết rõ bản thân mình chỉ là một trong vô số những vị thần nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn ở trên mặt đất. Hắn không biết mình sẽ tồn tại được bao lâu, rồi đến lúc nào đó thân hình sẽ hóa hư vô, biến mất ở sông Kinh Hà. Hắn hiểu rất rõ một điều, một khi bước lên con đường này, hiện tại hắn đã không thể thoát khỏi thần đạo, ngay cả khi hắn truyền bài vị cho người khác, hắn cũng sẽ bởi vì không có sắc phù bảo vệ mà hồn phi phách tán.
Trần Cảnh niệm lên Kinh Hà tế thần chú, tuy không hề phát ra một chút âm thanh nào, nhưng Hồng đại hiệp cùng vỏ sò thần bí ở trong Tú Xuân loan vẫn cảm ứng được, mỗi khi Trần Cảnh niệm tụng thì tựa như có một luồng gió xuân, thổi lướt qua tinh thần và thể xác của chúng nó, ve vuốt vào tận trong linh hồn, dỗ dành vỗ về mọi buồn phiền bực dọc.
Mặt trời đã lặn về phía tây, bầu trời đầy sao lấp lánh, dải ngân hà hình thành từ vô số vì sao, vắt ngang trời tỏa ra ánh sáng mê ly rực rỡ. Ánh sao chiếu lên trên mặt đất, được linh mạch trên đất hấp thu, hoặc được yêu mị ở trong núi dẫn vào cơ thể, luyện hóa thành pháp lực của bản thân. Dưới cùng một trời sao, thần, linh, yêu, mị, tinh, quái, người, tất cả cùng sinh sống. Trăm ngàn năm qua, bên dưới dải ngân hà bình yên ấy không có lúc nào vắng bóng người tu đạo. Mặc dù chưa từng nghe nói có người được hưởng trường sinh, nhưng mỗi trên dưới một trăm năm đều sẽ xuất hiện những nhân vật tài ba, tỏa sáng như sao trời bay qua bầu trời đêm, sặc sỡ lóa mắt. Đã thật lâu, Nhan Lạc Nương chưa từng gặp lại Trần Cảnh, vị Hà Bá đã từng được nàng và cha nàng cứu từ dưới sông lên. Mỗi lúc đêm đến, nhìn lên trời sao, không hiểu tại sao nàng luôn nhớ tới bộ dáng lúc Trần Cảnh nằm trong miếu Hà Bá. Trong mắt nàng, chỉ khi đó Trần Cảnh mới là chân thật, chứ không phải thần bí xa xôi như hiện tại. Vào cái ngày mà Trần Cảnh chiến đấu với con mãng xà ác độc hung dữ, nàng cũng đứng ở trong đám người, thế nhưng khi đó nàng đang bị trói, bởi vì người lớn trong thôn lại một lần nữa dự định sẽ hiến tế nàng một khi Trần Cảnh bị thua. Có điều, cuối cùng tình thế lại biến hóa bất ngờ, tất cả mọi người không ngờ lại có can đảm cùng cầu nguyện trợ uy cho Hà Bá. Lúc ấy, nàng cũng nghe được Trần Cảnh hỏi nàng rằng có muốn chém yêu nghiệt kia hay không, trong lòng nàng lớn tiếng hô muốn, nhưng không biết tại sao miệng của nàng lại không phát ra được lời nói. Sau này nghĩ lại, nàng vẫn luôn tự cười nhạo mình thật nhát gan, lại bị hù dọa đến câm nín. Nàng lại không biết rằng vào lúc mà Trần Cảnh hỏi như vậy thì những người phàm rất khó mở miệng trả lời, phải là người có lòng dũng cảm to lớn mới được. Ngoại trừ vị Mạnh tiên sinh dạy học cùng đạo nhân bên đường kia, bọn họ đều không phải là loại người bình thường. Một người là đệ tử Nho gia, dưỡng hạo nhiên chính khí, ngay thẳng cương trực, cho nên ông ta mới có thể trả lời được; còn một người thuộc về Đạo gia, tự nhiên có chỗ huyền bí của mình. Nhưng nếu xét đến cùng thì chỉ cần là người có tâm trí trong sạch, dũng cảm ngay thẳng là cũng có thể trả lời. Khi đó mấy trăm người trên con đê không có một ai trả lời được đó chính là vì bọn họ không có đủ dũng khí, tâm của bọn họ không có vững vàng, dù cho trong lòng muốn trả lời nhưng miệng lại như bị điểm huyệt.

Пікірлер
Mục Thần Ký - Phần 111: Lão Lùa Gà Và Nhỏ Lùa Gà, Ai Cao Tay Hơn?
25:45
[ REVIEW ] : || BỒ CÔNG ANH BẤT TỬ || RIN~
1:16:40
[SÁCH NÓI] Bạn Đắt Giá Bao Nhiêu ? | Vãn Tình | [FULL]
30:07
Audiobooks AZ Việt Nam
Рет қаралды 20 М.
Bận Tâm Thì Có Phiền Não. Có Tâm Buông Xả Bình An Trở Về.
1:29:36
78 Câu Chuyện Ngắn Giúp Bạn Sống Khôn | Triết Lý Cuộc Sống
1:36:15
Audio - Trí Tuệ Sáng Suốt
Рет қаралды 784 М.