Рет қаралды 173,554
Chuyện tranh chấp lãnh thổ thì khá là phổ biến trên thế giới. Thậm chí có những quốc gia rất là thích tranh chấp, họ hầu như gây hiềm khích với hầu hết các quốc gia lân cận. Thực sự là xui xẻo cho quốc gia nào láng giềng với họ. Đó là một thực tế trong các mối quan hệ quốc tế. Tuy nhiên có một tranh chấp rất hy hữu trên thế giới. Có một vùng đất mà thuộc về cả hai nước, sự phân chia của họ thì theo tính thời vụ và luân phiên liên tục trong năm. Có một câu chuyện lý thú để bàn luận cùng với mọi người. Bây giờ các ông tưởng tượng thử xem một mảnh đất có diện tích 0.00682 km2 thì nó rộng bao nhiêu. Rồi, nó đây. đó chính là một hòn đảo như thế này. Nằm giữa Pháp và Tây Ban Nha. Trông có vẻ không có gì đặc biệt, nhưng mảnh đất nhỏ bé này thực sự là nơi có lịch sử hàng thế kỷ - và là một trong những điểm bất thường về biên giới, độc đáo nhất trên thế giới hiện nay. Trong video hôm nay, chúng ta sẽ đề cập về phương thức quản lý độc đáo và lý giải nguyên nhân tại sao lại tồn tại hòn đảo này.
Đảo Pheasant, nằm ở trên sông Bidasoa, giữa hai nước Tây Ban Nha và Pháp. Nó nằm cách cầu quốc tế Bidasoa khoảng 260m về phía Nam. Nó hơi lệch một chút xíu về phía bờ Tây Ban Nha. Điểm gần nhất cách đất liền Tây Ban Nha là 2785 cm. Điểm gần nhất nước Pháp là 4217 cm. Lần đầu tôi sử dụng cái đơn vị đo là cm Tính ra nó cũng cách bờ hai nước trung bình khoảng 40-50 mét. Mặc dù vậy du khách chỉ được đứng ở bờ để quan sát chứ không thể đặt chân lên, nó gần như hoàn toàn bị cấm với bất kỳ khách tham quan nào. Chỉ những ngày đặc biệt với những người đặc biệt thì mới được đặt chân lên thôi. Nó là một lãnh thổ thuộc về hai quốc gia riêng biệt cùng một lúc. Thời điểm đăng tải video là cuối tháng 9 năm 2020, lúc này thì nó thuộc chủ quyền của Pháp. Nhưng mà mấy ông xem lịch thử xem hôm nay là ngày mấy, xem xem liệu nó còn là chủ quyền của Pháp hay không. Bởi vì sáu tháng một lần, đại diện của Pháp và Tây Ban Nha gặp nhau trên đảo này để trao đổi các giấy tờ chính thức, đồng thời cũng trao chủ quyền hòn đảo từ Pháp sang Tây Ban Nha và ngược lại. Từ ngày 1-8 đến 31 tháng 1 năm sau nó thuộc Pháp, từ 1 tháng 2 đến 31/07 nó trở về Tây Ban Nha. Như vậy nguyên cớ nào có chuyện này xảy ra trong suốt hơn 300 năm qua. Như cách hiểu thông thường của chúng ta lãnh thổ là vấn đề thiêng liêng bất khả xâm phạm. Nếu thuộc chủ quyền quốc gia nào đó thì họ sẽ cố gắng giữ, nếu bị chiếm thì họ sẽ cố gắng mà đòi lại, chuyện chia sẻ chủ quyền là khó tin. Chút xíu nữa chúng ta sẽ lý giải rốt ráo.
Xuôi về hạ lưu sông Bidasoa thì là một cụm đảo khác nhưng số phận nó không giống như hòn đảo chúng ta đang nói, phần này thuộc về riêng Tây Ban Nha. Đảo Pheasant cách bờ Đại Tây Dương khoảng 5 km, khu vực hai bên là một nơi tập trung dân cư của cả hai nước. Nếu thuộc Pháp nó thuộc về tỉnh Pyrénées-Atlantiques. Nếu ở TBN nó thuộc về cộng đồng tự trị Basque Country.
Đảo này quá nhỏ và không có tài nguyên gì và không có dân cư sinh sống, rất lạ luôn. Diện tích nếu như tính kiểu Nam bộ thì chưa được 6 công tầm lớn, còn miền Bắc có lẽ 18-19 sào gì đó thôi. Tên đảo Pheasant có nghĩa là con chim này nè. Ông nào hay chơi chim thì biết, hình như là chim trĩ hay gì á, hổng hiểu sao chị Google chị dịch là con gà lôi, dù sao nào đi nữa thì trên đảo này cũng không hề có con gà lôi hay con chim trĩ nào. Vô lý bà cố. Chính nhà văn người Pháp Victor Huygo cũng đã đến đây năm 1843 ổng mới nói vui “ở đây nhiều lắm là chỉ có 1 con bò và 3 con vịt có lẽ được thuê để thay thế con chim trĩ”.
Chúng ta thấy đó nó không có giá trị thực tế nào nhưng nó ý nghĩa hình tượng trong mối quan hệ giữa Tây Ban Nha và Pháp. Châu Âu thì mặc dù văn minh nhưng rất là hay xảy chiến tranh trong suốt chiều dài lịch sử, họ mới yên ổn trong vài chục năm gần đây, nhưng không thực sự yên ổn vẫn có chiến tranh và ly khai. Nửa đầu thế kỷ 17, hầu hết các quốc gia châu Âu tham gia vào chiến tranh 30 năm từ năm 1618-1648. Sau đó Pháp và Tây Ban Nha bước vào cuộc chiến mới kéo dài hơn 20 năm nữa. Cuối cùng được giải quyết bằng Hiệp ước Pyrénées vào tháng 11 năm 1659. Thời điểm đó hai nước vần một địa điểm trung lập, mang tính biểu tượng để ký hiệp ước, Pháp và Tây Ban Nha đã chọn đảo Pheasant, vị trí thuận tiện nằm ngay giữa lãnh thổ hai nước. Các quan chức của cả hai quốc gia sau đó đã sửa đổi Hiệp ước để đảm bảo hòn đảo được luân chuyển chủ quyền từ quốc gia này sang quốc gia khác, biểu tượng cho hòa bình và bình đẳng.
Kể từ ngày đó trở đi, hòn đảo nhỏ trở thành điểm chung trung lập cuối cùng giữa hai quốc gia, là nơi gặp gỡ thường xuyên giữa các vị vua Pháp và các cô dâu Tây Ban Nha và ngược lại. Kể từ năm 1659, nghĩa là năm ký hiệp ước đến nay Đảo Pheasant đã được qua lại giữa Pháp và Tây Ban Nha hơn 700 lần, và cho đến bây giờ, nó vẫn là một biểu tượng mạnh mẽ, mặc dù kỳ lạ, của hòa bình và trung lập.
Hòn đảo này mà khai thác du lịch sẽ rất là đông, thực tế trong những năm gần đây nó bị giảm về diện tích do nằm ở hạ lưu sông và gần biển