Lối : Mẹ ơi, con khóc vì con đã chợt hiểu ra mẹ không còn bao nhiêu hơi sức nữa, một tát tai không đủ để con đau như muốn thay cho lời vĩnh biệt đến muôn ... đời (HÒ) Mẹ đó con đây nhìn nhau mà hoen mắt lệ mờ (HÒ) Con đang tưởng như con đứng trên bờ đưa tiễn mẹ Xuống thuyền chờ đợi để ra đi (XÊ) Dù có thương người bịn rịn bước chia ly Kẻ trạo phu khó giữ chặt tay sào (XANG) Mưa gió đêm này vẫn gào thét xôn xao Bất đỗi bẻ sào cho thuyền ra sóng gió (CỐNG) Câu 2 : Trần Mẫu : Đừng buồn nữa con, chuyện bèo mây tan hợp (XỀ) tử sinh vốn là định luật muôn đời. Mẹ theo cha con cũng tạm yên vui, chỉ thương cho con khôn lớn mà chưa thành (XANG) gia thất Trần Minh : Mẹ ơi sức lực của mẹ giờ đây như đèn cạn (XANG) dầu trước gió thì lòng dạ nào đâu con còn mơ tưởng chuyện gia đình (HÒ) Lời mẹ khắc dõng dạc uy nghi lòng con chưa kịp vui mừng (HÒ) Con khép nép đợi chờ tay của mẹ giáng xuống cho con đau rát cả thịt da (XÊ) Hay cho con được vuốt từng giọt máu tuông ra Con sẽ sung sướng như được muôn ngàn châu báu (XANG) Vì con thấy được trong xác thân khô héo Mẹ vẫn còn đủ sức sống bên con (XANG)