Tân cổ: LỜI NGUYỆN CẦU NỬA ĐÊM (Tân nhạc: Anh Thy; cổ nhạc: NSND Viễn Châu) Trình bày: NSƯT Mỹ Châu và NS Hùng Cường NHẠC: Nam: Vào một đêm tối, anh gác ca đầu tiên lúc trăng vừa sáng, Nhìn đom đóm bay, lấp lánh trên cành lá thấy như nghìn hoa. Cho anh chạnh nhớ, đến Noel ngày xưa chúng ta cùng đi, Nữ: Em lặng cúi đầu, nguyện cầu ơn trên sáng soi cho tình ta. Rồi khi tan lễ, anh nắm tay dìu em bước trên hè phố, Nam: Cạn đêm nhớ thương, đã viết trong nhật ký biết bao mộng mơ. Cho anh thầm nghĩ, nếu như con tàu anh biến ra là hoàng hôn, Nữ: Em là hoàng hậu, ngồi cạnh bên anh... lúc anh mơ thành... vua... VỌNG CỔ: Nam: Suối mộng nguồn mơ đẹp như bài thơ chung thủy, cứ mỗi chiều thương nhớ anh nhìn xuyên hải lý xa... mờ. [1]: Nhớ chiếc khăn tay của người yêu tiễn bạn đêm mờ. Nhớ đôi môi ngọt ngào âu yếm, ánh mắt buồn chứa vạn lời thương. Con tàu anh đi mở lối biên cương, chở tình yêu về vun bón cho đất mẹ nở hoa thơm. Cánh nhụy khởi sắc thanh bình, cho tình chúng ta được muôn ngàn ngày son trẻ... NGÂM THƠ: Nữ: Còi tàu đánh thức hồn mơ, Tim em nhịp sóng vang bờ Thủ Thiêm. [2]: Đây tấm ảnh ta ngồi kề đôi bóng, giữ theo anh khi lướt sóng muôn trùng. Rồi trong những đêm phiên gác lạnh lùng. Tưởng đến nhau cho lòng bớt lạnh, ngăn gió mùa len lỏi hồn anh. Còn ở đây mỗi chiều nghe chuông nhà thờ đổ, em nguyện cầu cho sóng lặng gió êm. Để người yêu tròn sứ mạng, sớm trở về chung hưởng ngày mai... NHẠC: Nam: Ngày anh xa bến, có em buồn tiễn bước anh cho lệ rơi, Biết em u sầu, đứng trông con tàu khuất bên giang đầu. Nữ: Từ khi xa cách, nhớ bao là nhớ biết khi nào gặp nhau, Nam: Với em anh thề, lúc anh băng trùng nhớ em gọi tên. Nhớ em... gọi... tên... VỌNG CỔ: Nữ: Thức giấc nửa đêm, em gọi tên anh sau lời nguyện cầu tha thiết. Trên đại dương thăm thẳm, hãy tin rằng em vẫn thủ tiết mong... chờ. [3]: Mặc đô thị đèn hoa, tình em vẫn yêu anh không bến không bờ. Nam: Lời em như hoa gấm, xoa dịu lòng người sắp bước chân đi. Em! Anh sẽ trở lại đầu mùa chiến thắng, hoa biển sẽ làm quà cưới cho cô dâu. Này chiếc hôn anh gởi lên môi, để em sưởi ấm tim côi đợi chờ. NÓI DẶM: Nam: Thôi! Tạm biệt em! Anh đi nhé! Nữ: Vâng! Chúc anh lên đường thành công! [4]: Vẫy tay theo bóng người yêu dấu, suối nguồn lưu luyến khóe rưng rưng. Quen lắm rồi mấy lượt đón đưa, mà tàu xa khuất chân vẫn chưa rời bến vắng. Nhưng lần này anh ra khơi, em cảm thấy vui và hãnh diện. Tàu anh đi xóa vết biên cương Cho tình dân tộc quê hương ngọt ngào Không còn khói lửa binh đao, Không còn tiếng khóc xanh xao đêm trường.