Dấu triển hạn hay dấu miễn nhịp trong âm nhạc được gọi là "dấu lưu hạn" hoặc "dấu kéo dài". Dấu lưu hạn là một ký hiệu âm nhạc chỉ thị cho người chơi kéo dài âm thanh của một nốt nhạc hoặc một hợp âm vượt quá giá trị ghi trong nhạc bản. Khi gặp dấu lưu hạn, người chơi sẽ kéo dài âm thanh của nốt nhạc hoặc hợp âm đó thêm một khoảng thời gian, thường là khoảng một nửa hoặc gấp đôi so với giá trị ghi trong nhạc bản. Dấu lưu hạn được sử dụng để: - Nhấn mạnh và kéo dài âm thanh của một nốt nhạc quan trọng - Tạo ra sự liên kết giữa các đoạn nhạc - Tăng thêm cảm xúc và biểu cảm cho đoạn nhạc - Tạo ra hiệu ứng âm thanh đặc biệt Việc sử dụng dấu lưu hạn đúng cách là một kỹ thuật quan trọng giúp người chơi diễn tả âm nhạc một cách sinh động và có ý nghĩa.
@howard_h.hamilton2 күн бұрын
Nốt A trong âm nhạc thường được điều chỉnh đến tần số 440 Hz (héc). Cao độ tiêu chuẩn này, được gọi là "La chuẩn", được sử dụng rộng rãi làm điểm tham chiếu để điều chỉnh các nhạc cụ và đảm bảo chúng được chơi đúng tông. Tần số 440 Hz cho nốt La đã được Tổ chức Tiêu chuẩn Quốc tế (ISO) chính thức thông qua là tiêu chuẩn quốc tế vào năm 1939. Trước đó, việc điều chỉnh nốt La có sự thay đổi, với tần số từ khoảng 435 Hz đến 446 Hz được sử dụng ở các khu vực khác nhau trên thế giới. Duy trì tiêu chuẩn La440 nhất quán giúp các nhạc sĩ, dàn nhạc và các nhóm biểu diễn chơi được hòa với nhau, tạo nên những buổi biểu diễn hài hòa và phối hợp tốt. Tần số này cũng được sử dụng làm điểm tham chiếu để hiệu chỉnh các bộ định chỉnh điện tử và các thiết bị âm nhạc khác. Vì vậy, tần số 440 Hz là tiêu chuẩn được công nhận rộng rãi cho nốt La trong âm nhạc phương Tây, cung cấp một nền tảng đáng tin cậy và nhất quán cho việc biểu diễn và điều chỉnh âm nhạc.