Dạy cho giáo viên mà như dạy cho con nít á. Thầy nói vui ghê. Thích ghê.
@luyenchuepcungthaytuan5411 Жыл бұрын
Hihi
@hoangthuong789 Жыл бұрын
Thầy viết chữ đẹp quá 🥰😍😘
@luyenchuepcungthaytuan5411 Жыл бұрын
Cám ơn chị nhiều ạ.
@VanNguyen-nk9nh7 ай бұрын
Thầy ơi muốn học thì đến trung tâm đăng ký ạ Thầy?
@dala4420 Жыл бұрын
Nói ra thì bảo này kia nhưng nói thật là càng ngày chữ của học sinh càng xấu ! Đến ngay cả giáo viên chữ còn xấu đến vậy thì làm sao mà đòi hỏi học sinh viết chữ đẹp cho được chứ ? Giờ thấy người ta cải cách thế quái nào mà tự nhiên thấy phức tạp đi rất nhiều mà hiệu quả thì lại chẳng thấy đây thậm chí chữ của các bé còn xấu đi . Bọn tôi ngày xưa đi học viết bằng bút chấm cổ , mực tím cửu long tự pha . Đứa nào tay chân, quần áo cũng lem nhem toàn mực nhưng con chữ thì không hề xấu chút nào ! Chưa nói đến chuyện ngày xưa người ta Tôn Sư Trọng Đạo lắm chứ không như bây giờ phụ huynh bênh con chằm chặp . Thời bọn tôi đi học giáo viên luôn có một cây thước to đùng vừa để giáo viên kẻ bảng vừa làm dụng cụ để “ chấn chỉnh” những học sinh không nghe lời .Chuyện viết chữ xấu bị giáo viên bắt để tay lên bàn đánh là chuyện quá đỗi bình thường . Nếu thời nay mà làm vậy chắc giáo viên bị kiện cho mất việc luôn quá . Chuyện bị cốc đầu , nhéo tai , đánh vào tay , đứng xó hầu như ngày nào cũng có bạn “xung phong” nhận trách nhiệm đó . Ngày đó không những học sinh luôn luôn kính trọng thầy cô giáo của mình mà ngay đến cả phụ huynh học sinh cũng vô cùng kính trọng thầy cô giáo của con mình . Cái đó có lẽ xuất phát từ truyền thống Tôn Sư Trọng Đạo bao đời nay của dân tộc ta . Tuy nhiên không hiểu sao đến bây giờ thì hầu như không còn nữa . Học sinh ra đường gặp thầy cô giáo mà mặt chúng cứ vênh lên chẳng thèm chào hỏi gì cả . Mẹ tôi từng là giáo viên từ thời còn xoá nạn mù chữ nên học sinh có đủ mọi lứa tuổi thậm chí có những người còn lớn tuổi hơn mẹ tôi rất nhiều . Đã có lần tôi kinh ngạc khi thấy một người phụ nữ lớn tuổi cùng một người thanh niên đứng ở vệ đường kính cẩn chào mẹ tôi “ Em chào cô ạ ! “ Mẹ tôi cũng vội xuống xe để chào lại họ . Ban đầu tôi còn tưởng người thanh niên kia là học sinh cũ của mẹ tôi thôi nhưng sau đó tôi mới biết cả hai mẹ con họ đều là học sinh cũ của mẹ tôi . Nhưng dù đã trải qua mấy chục năm rồi vậy mà gặp mẹ tôi trên đường họ vội đứng vào lề đường dáng vẻ nghiêm trang chào mẹ tôi khiến cho tôi thực sự vô cùng ngạc nhiên rồi sau đó là tự hào về mẹ của mình . Nhưng cái chính là hành động của mẹ con người phụ nữ đó khiến cho tôi thấy nghề giáo cao quí quá . Họ đứng chào mẹ tôi với dáng vẻ rất trang nghiêm tự nhiên khiến cho tôi bất giác cảm thấy vô cùng kính trọng mẹ con họ bởi nhân cách của họ ! Chỉ là vô tình sau bao năm bất ngờ gặp lại mẹ tôi thôi vậy mà họ vẫn giữ được tinh thần Tôn Sư Trọng Đạo . Những người như họ thật sự rất đáng kính trọng ! Còn giáo viên bây giờ đôi khi vì trót nhận tiền “ biếu xén” của phụ huynh học sinh nên nhiều khi giáo viên tỏ ra khúm núm trước những kẻ thất phu nhưng lắm của nhiều tiền . Nhìn mà chán hẳn luôn ! Nghề giáo bây giờ không còn giữ được sự Tôn Nghiêm vốn có của người thầy nữa rồi . Ngày xưa tôi hay nghe câu “ muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy “ lúc đó tôi nghe mà không hiểu lắm nên cứ nghĩ là ai đó muốn con cái học hành đỗ đạt thì nên lấy chồng (vợ) làm giáo viên . Cũng có lúc tôi lại suy luận bậy bạ rằng có khi nào người ta nhắc đểu nhau rằng muốn con mình “ hay chữ” thì phải biết “ yêu” lấy thầy giáo kìa kkkk !
@hoangphamminhhoang373910 ай бұрын
đấy là khi bạn ko chịu rèn ấy con em mình lớp ba chữ nó đẹp kinh nói ko phải khoe