Tân cổ: NGÀY EM VỀ THĂM QUÊ TÔI (Tân nhạc: Tô Hà Vân; cổ nhạc: Loan Thảo) Trình bày: NSND Lệ Thủy và NSƯT Thanh Sang NHẠC: Nam: Ngày em về thăm quê tôi Chim rủ nhau về ăn cưới Nữ: Xóm làng gặp kỳ mở hội trong nắng xuân tươi Nam: Nhớ ngày tôi đến thăm nhà Em ngồi kề bên bếp lửa Nữ: Trong chiều tắt lưng bờ dâu Hai người nhìn... nhau... VỌNG CỔ: Nam: Ngày em về thăm quê tôi, xóm làng đang kỳ mở hội, chim chóc rủ nhau về vui lễ cưới, thôn trên xóm dưới trai gái vui... đùa. [1]: Hoa dại cỏ non xanh tận chân trời. Em bước trên nắng xuân trải lụa, tà áo bay quấn quýt bước chân. Anh ra đón em tận lũy tre ngoài cổng, đưa em về trên lối nhỏ quê hương. Hai bên đường hoa dại ngạt ngào hương, mùa xuân nở dưới hai bàn chân nhỏ... [2] Nữ: Mình bước bên nhau trên con đường nhỏ. Mấy thửa ruộng ngoài kia vàng gốc rạ, đàn trâu rảnh rang tắm mát ở ao làng. Trai gái rủ nhau dự hội ngoài đình. Tiếng trống vang vang như rộn ràng thúc giục, cho gái trai làng vội vã bước chân. Em theo anh về dưới mái tranh, khép nép cúi đầu chắp tay chào mẹ. Mẹ mỉm cười bao dung nhìn đôi trẻ, mà ánh mắt già như sáng một niềm vui... NHẠC: Nữ: Cho người em gái anh thương Mẹ anh chắc chẳng còn buồn Nón này mẹ che tóc nắng Bao chiều phơi áo cho con Lặng nghe câu hát trên đồng Câu ca thắm đượm hương nồng lứa đôi Nam: Ai về núi Ngự xa xôi Nhắn giùm tôi muốn... cưới người tôi... thương... VỌNG CỔ: Nữ: Ngày anh về thăm quê em, hai đứa bên nhau, ngoài kia bờ dâu tắt nắng. Gió tạt phên thưa, mẹ già phất phơ, tóc trắng nhìn xa xôi không nói một câu... nào. [5]: Có lẽ mấy mươi năm kỷ niệm chợt quay về. Cái thuở xuân xanh mấy mươi năm trước, pháo đỏ rượu nồng, mẹ đến cùng cha. Thương con mình, muốn nó xong việc thất gia nhưng buồn nỗi nó lìa quê xa mẹ. Sợ nó theo chồng rồi bơ vơ nơi đất lạ, cách trở xa xôi ôi biết mấy nhịp cầu. [6] Nam: Mấy nhịp cầu mong manh không đủ cách ngăn tình đôi trẻ, rồi một ngày mình về sống cạnh bên nhau. Nghe tin con mình hạnh phúc ở miền xa, chắc mẹ già cũng thôi không buồn nữa. Rồi những buổi chiều lòng nghe thương nhớ, mẹ lần mờ vớ manh áo cũ ra phơi. Tóc trắng mẹ già che dưới nón bài thơ, cô bác hai bên mới nhìn chưa kịp hỏi, mẹ đã mỉm cười thật tươi mà bảo: "Nón của con tôi từ xa lắm gửi về". Vợ chồng nó sống bên nhau vui vẻ lắm, cháu ngoại đầu lòng con gái giống hệt tôi. Bàn tay nhăn nheo mân mê tà áo cũ, nghe như hơi hớm con mình còn quanh quẩn đâu đây.