Рет қаралды 31,042
XUẤT XỨ - VĂN THỂ
Đây là Quyển Thứ Ba, trích trong Phần thứ nhứt THI VĂN GIÁO LÝ TOÀN BỘ, do Đức Thầy sáng tác vào cuối mùa Thu năm Kỷ Mão (1939) lúc Ngài còn ở Tổ Đình Thánh địa Hòa Hảo.
Ngài viết theo điệu văn vần, thể lục bát, loại thuyết giáo, dài 612 câu. Khởi đầu bằng câu:“Ngồi trên đảnh núi liên đài.” Và chấm dứt bởi câu:“Chúc cho bá tánh muôn sầu tiêu tan”.
NỘI DUNG :
Sám Giảng Quyển Ba, phần nhiều Đức Thầy dạy các phương cách tu tròn Nhân Đạo vẹn đáp Tứ Ân để trả xong nợ thế…Ngài khuyên các môn đồ trong Tam Giáo nên bãi bỏ những nghi lễ thờ cúng rườm rà đượm màu mê tín; thức tỉnh các thầy lễ, nhưn bông, phù thủy sớm quay về với vô vi chánh Đạo. Ngài còn kêu gọi hạng thanh niên nam nữ đang tập tành những thói hư tật xấu, do nền văn minh vật chất của Âu Tây cám dỗ, sớm trở về với nếp sống thuần phong mỹ tục của nước nhà.
BỐ CỤC :
Sám Giảng Quyển Ba gồm có 3 phần chánh và 41 tiểu đoạn:
I - Phần Nhứt, là đoạn khai đề. Đức Thầy cho biết trước khi lâm phàm có thời gian Ngài tu thân tầm Đạo tại Lan Thiên, là một vị trí trên đỉnh núi Tà Lơn. Từ câu 1:“Ngồi trên đảnh núi Liên đài” tới câu 10:“Bồng Lai một cõi hữu danh chữ đề”.
II - Phần Nhì, cũng là phần chánh đề, Ngài tiếp tục báo tin những tai nạn binh đao nước lửa sắp xảy đến cho nhân loại. Cơ chọn lọc hiền còn dữ mất qua hai Đại hội: Long Hoa và Long vân. Sau đó, người hiền đức sẽ sum hiệp trong cảnh huy hoàng an lạc của đời Thượng ngươn Thánh đức. Ngài còn khuyên dạy mọi người nên tu tròn Nhơn Đạo, giác tỉnh những kẻ hành nghề Đông Tây y, các phù thủy lên cốt, lên đồng, các Thầy lễ, thầy cúng hãy bãi bỏ những tập tục dị đoan, mê tín và bài trừ các tệ đoan xã hội để lo gìn giữ thuần phong mỹ tục của nước nhà. Từ câu 11:“Kể từ Tiên cảnh ta về” tới câu 596:“ Đất khô nảy mục rõ lòng hiếu nhi”.
III - Phần Ba, cũng là đoạn kết đề. Ngài dạy: là người tu hành, dù ai có nhạo chê phỉ báng ta cũng kiên tâm nhẫn nhục. Đức Phật Thầy thương xót chúng sanh như tình mẹ thương con, mong sao tất cả đều ghi nhớ lời dạy của các Ngài để lo tu thân hành Đạo hầu sau nầy được diện kiến Phật Tiên và chứng thành Đạo quả. Từ câu 597:“Mặc ai nhạo báng khinh khi” tới câu 612:“Chúc cho bá tánh muôn sầu tiêu tan”.
CHỦ ĐÍCH :
Đức Thầy cảnh tỉnh các giới tu hành trong Tam Giáo đã sai lệch chân truyền nên sớm trở về chân lý của Đạo và Ngài cũng giáo huấn phần nhiều về Nhân Đạo.