Hồi podcast mới ra nghe cũng bình thường thui, tới tận dạo này em mới hiểu được cái sự cô đơn đó. Không biết từ bao giờ em lại vô cùng dựa dẫm vào các mối quan hệ xung quanh, trước đây khoảng 4 năm trước em không hề như vậy, nhưng khoảng 3 năm đổ lại đây em cực kỳ sợ rằng các mqh của bản thân từ gia đình đến bạn bè sẽ đổ vỡ vào một ngày nào đó. Cảm giác như bị bỏ rơi, trong lòng có một cái hố đen cực kỳ lớn. Em đã từng nghĩ mình sẽ ổn thôi nếu sống một mình, nhưng có lẽ em đã lầm. Em cũng đang cố gắng vượt qua những khó khăn khi lúc nào cũng cảm thấy lạc lõng giữa cuộc sống. Cảm ơn RL Team rất nhiều vì đã tạo ra một podcast thật sự phù hợp với tâm trạng của em hiện tại, khiến em cảm thấy được có người thấu hiểu em hơn phần nào ❤
@ngago33052 жыл бұрын
Ui cảm giác của anh Ngoãn giống em ghê, lúc biết tin đi học lại em khóc còn dữ dội hơn lần đầu xa bố mẹ lên Hà Nội học á🥺
@huyenngoc65242 жыл бұрын
Em cũng giống anh Ngoãn. Cảm giác sáng là ng khác còn tối lại là ng khác nữa v á, lạc lõng, cô đơn.
@zihann042 жыл бұрын
Đợi mãi:>
@xuanmaipham990011 ай бұрын
Sai chính tả hơi nhiều mong mọi người thông cảm do tôi không để ý
@HikariAlien2 жыл бұрын
KZbins auto-translate isn't the best but thank you for including subs for it to try haha. Even without the subs; the mood and setting really conveys the message at heart. It's easy to forget that these experiences are universal but together is really the only way to stay strong :0
@chun7714 Жыл бұрын
Không biết hiện tại em ra sao! Nhưng hôm nay đột nhiên vô tình lướt trúng video của 2 anh chia sẻ nghe một hồi nước mắt tự rơi xuống lúc nào mà chả hay. Chắc bản thân em đang trong trường hợp như thế! _26/6/2023_
@nhuha87912 жыл бұрын
Cảm giác ấy thật sự rất khó tả, anh ơi em thật sự rất hiểu vì em chính là như vậy, em có rất nhiều bạn bè, em có gđ người thân nhưng lại ko bao giờ nói chuyện được vs ai
@dellydixo95802 жыл бұрын
Feels like im missing out not knowing whats been said. Please add english subtitles to the podcasts if possible 🤞
@paritoshsinghal31532 жыл бұрын
❤️❤️❤️❤️
@tieulinhlinh2 жыл бұрын
em khá giống anh Dân vì em ko gắng kết đc với gia đình🙁😞
@dwangmo14tamang42 жыл бұрын
Plz eng subject
@suongnguyen60234 ай бұрын
10:21
@suongnguyen60234 ай бұрын
❤
@xuanmaipham990011 ай бұрын
Tôi có một mái tóc quắn nha
@xuanmaipham990011 ай бұрын
Tôi luôn cô đơn vì tôi có một mái tóc ngắn tự nhiên khác người cho nên tôi luôn bị người khác bàn tán tôi rất nhiều lần tôi đã tự an ủi bản thân rằng là không sao đó chỉ là những lời bàn tán thôi nhưng tôi vẫn hiểu những lời họ nói và điều đó đã khiến cho tôi trở nên ít nói chuyện hơn khó mở lòng với người khác hơn ai cũng tưởng tôi là người luôn lạc quan yêu đời nhưng mà tôi luôn có một khoản chống tui tôi sống chung với cha mẹ nhưng tôi vẫn không thể nào kết nối với gia đình được mẹ tôi đi làm về khuya tới 9 giờ mới về ba tôi thì hay nhậu bồ bịch ba em đã nhắng tin với một cô gái ba tôi nói yêu cô ấy cô gái ấy nhắn tin kiêu ba tôi bỏ mẹ con tôi có lần ba tôi gọi điện thoại với ai đó nói ba tôi chỉ yêu mẹ tôi vì tiền khi tôi nghe được điều đó tôi đã rất tuyệt vọng như có một hố sâu muốn bao trùm tôi vậy bản thân tôi thì đi nói sấu tôi tôi hầu nhu không có bạn vì ít nói người bạn thân của tôi cũng đi nói sấu tôi rất nhiều lần lúc đó tôi đã thật sự tuyệt vọng như mọi thứ mà tôi xây dựng bị sụp đổ tôi cũng chẳng biết tôi đã làm gì sai với họ mà họ lại đối xử với tôi như thế và tôi đã dần trở nên mạnh mẽ hơn và không khóc nhưng đôi khi tôi cũng khóc vì quá cô đơn sáng tôi hay đi chơi đi ăn với bạn nhân khi màn đêm buông xuống tôi lại trở nên trầm tĩnh đến lạ tôi thường ngồi trong phòng coi tivi xong rồi lại bấm điện thoại rồi ngũ đó là những biểu hiện của những người cô đơn vì họ suốt ngày chỉ ở trong nhà không đi chơi hay đi ăn gì hết có lần tôi suy nghĩ tiêu cực tới mức mà muốn bản thân tôi sẽ ch*t nhưng vì tôi vẫn còn lý trí nên tôi đã không làm điều đó nhiều khi tôi khóc không thành tiếng luôn trên thế giới này có rất nhiều người nhưng tôi vẫn cảm thấy thiếu thốn và cô đơn ai cũng nói nhà là nơi để về nhưng đối với tôi nhà về hay không cũng vậy vì đều cô đơn và có bốn bức tường mà thôi khi tôi vui tôi luôn nói rất nhiều nhưng tôi lại tự hỏi tại sao khi buồn lại im lặng chịu đựng mà không thể nói ra cảm giác vừa buồn vừa cô đơn nhưng không có ai để nói chuyện tâm sự vậy những lúc như thế này tôi thường ở trong phòng khóc có khi tôi còn tự nói chuyện một mình để đỡ cảm thấy cô đơn vì tôi không có bạn gia đình thì ít quan tâm tới tôi tôi không trốn chạy mà là do tôi không có ai để kể mà nói ra thì chưa chắc gì họ đã hiểu và tôi cứ cô đơn như vậy đến hết một ngày, một tuần, một tháng, một năm cứ trôi lúc nhỏ thứ bảy hay chủ nhật ba mẹ thường dành thời gian cho tôi dẫn tôi đi chơi còn bây giờ thì ba mẹ tôi cứ để tôi ở nhà không dẫn tôi đi chơi nữa tôi thường bị cha mẹ so sánh với chị hàng xóm vì chỉ biết làm việc nhà phụ cha mẹ còn tôi thì không cha mẹ tôi với lại cô thường so sánh với con của họ với tôi tôi có một người anh họ tên Hoàng học rất giỏi lúc nào thì cũng được 10 hoặc 9 điểm hết mà họ đã không biết tôi đã cố gắng như thế mới được một con người nhưng bác tôi lại nói rằng là tôi học còn quá yếu chỉ được cái miệng mà họ đã vứt hết tất cả những công thức của tôi để được 10 điểm trên đời này làm gì có ai cũng học giỏi đâu tôi cũng đã cố gắng hết sức rồi nhưng chẳng có ai công nhận công sức của tôi cả 🥹🥹🥹🥹 Cảm ơn vì đã làm về chủ đề này để giúp tôi có thể chia sẻ cảm xúc của mình ☺️🥹