Welcome back nha chị gái☺️ Buồn quá à... chúc cho bài này được lên top nha chị ơi!!! #TTP
@thaonhunhu8 ай бұрын
Cám ơn em nà ❤
@trithanh28132 ай бұрын
Ver 1: Bước thật chậm nơi con đường cũ, nhưng chẳng thể tìm được lối ra Bóng người xưa vẫn còn đầy đủ trong tâm trí này từ lúc nói xa Ánh hoàng hôn dần dần mờ nhạt như vấn vương còn ít ỏi trong em Bỏ tôn nghiêm níu giữ tình cảm, anh chần chừ rồi bảo không nên. Em quá dễ buông lời dừng lại, trong khi anh cố giữ duyên tình Rồi âm thầm thu hồi tình cảm vì ở chỗ em không có yên bình Từng chỉ cần chạm qua ánh mắt, nhìn thấy nhau tự khắc an tâm Giờ cái tên cũng không muốn nhắc vì sẽ khiến mình đau thắt tâm can Anh từng nói bên nhau là được, em tuỳ ý buông lời thở than Rồi cũng là anh bỏ ngang lời hứa nỗ lực không để tình mình dở dang Đâu phải yêu 1 ngày 1 bữa, nói dừng lại là chuyện xong sao Cái khó của em là quên kỷ niệm và đối diện với những ngày không nhau Nếu việc quên một người là dễ, em đâu cần đau khổ thế này Việc nói buông chỉ vì em muốn nhận lại một chút lo lắng đủ đầy Còn anh thì khác, đã chẳng còn dáng vẻ trầm ngâm Anh nghĩ về những ngày không gặp, sau này sẽ được tính bằng năm Hook Em đã sai khi quá cố chấp, còn tình cảm là còn cược thêm Chuyện bên nhau cần em đồng ý, nhưng khi dừng lại không đến lượt em. Yêu đương thật phiền phức, kiệt sức vì thức đủ 5 canh Anh đâu còn bận tâm lo lắng việc em chưa ngủ nữa phải không anh Trả cho anh tự do vốn có, em quay về thế giới riêng mình Em trả lại anh những ngày hò hẹn, từng yêu em như kẻ điên tình. Đôi ba lần ngoảnh đầu nhìn lại chỉ còn tin nhắn thể hiện đã xem Yêu được tính bằng năm bằng tháng đoạn thanh xuân này ai sẽ trả em. V2 Em cũng từng là một cô gái, rất kiêu ngạo và khó chiều Sức chịu đựng gần như không có, chỉ riêng tình cảm là thứ có nhiều Hay trách móc rồi giận hờn anh, đổi lấy nuông chiều làm vinh dự Nhưng đâu biết hành động từ em ở trong mắt anh là sinh sự Thay vì thêm một chút bao dung, anh chẳng nghe vội rời đi mất Cảm xúc thật chỉ nói với anh, vì anh là ngoại lệ duy nhất Ta đâu thể ôm nhau hoà giải, vì phải đối diện việc yêu xa Uất ức của em thành lời buộc tội mỗi lần cãi vã đều nêu ra Rồi đến mức phải bỏ lỡ nhau, chắc là điều em tiếc nhất Nhưng có lẽ đó lại là lý do khiến em nhiều đêm nghẹn tiếng nấc Gần như chết trong từng tế bào thì việc đau lòng sao tránh khỏi Giọt nước mắt của ngày hôm nay phải mất vài năm để đánh đổi. Quay về bản chất của mỗi chúng ta thật ra đều xấu xí Học cách chấp nhận những điều không tốt cũng mất nhiều lần tự đấu trí Lòng nhói đau vẫn không lùi bước, lại trông chờ hẹn ước từng trao Còn người trao bao lời hẹn ước, giờ chẳng còn muốn bước cùng nhau.