Рет қаралды 119,223
#Những niềm vui, nỗi buồn, Tôi thường tâm sự riêng với mẹ. Có thể giữa cha và mẹ, ai tôi cũng đều yêu thương, song có phần nghiêng về mẹ nhiều hơn.
Tôi hiểu rằng, cha phải vất vả rất nhiều để lo toan cho gia đình. Gánh nặng chồng chất lên vai cha, nhất là về tiền bạc. nhiều lần tôi thấy cha trầm ngâm, đượm buồn, ít cười, ít nói. Trong bữa cơm chỉ có mẹ và mấy chị em tôi trò chuyện, còn cha thì lặng lẽ ăn cho xong bữa.
#Dù già hay trẻ, mỗi người đều có ít nhất một vài điều hối hận về cách hành xử không đúng mực với cha của mình trong thời thơ ấu hay khi trưởng thành. Ai đó cũng đã từng oán giận cha mình vì sự dạy dỗ quá nghiêm khắc, quyết đoán với vợ con… nghĩ rằng cha không thương yêu gần gủi với con cái.
Ai đó từng có lời nói,hành vi vô lễ cố tình hay sơ ý với cha , thậm chí bất hiếu quay lưng với người đã sinh tạo ra mình …Tất cả bởi vì họ chưa hiểu được sự hy sinh thầm lặng và tấm lòng sâu đậm của người cha…. Nghĩ về những khoảnh khắc ấy, chúng ta thường có cảm giác đau lòng, hối tiếc và mong ước mọi thứ có thể quay lại để có cơ hội sửa sai.
#Phía sau sự lạnh lùng tưởng như vô tâm ấy là tấm lòng bao dung, sự hy sinh thầm lặng kể cả những nỗi đau được dấu kín…nhưng mấy ai hiểu được những nỗi niềm ấy.
Cha là nguồn kiến thức, là hình tượng để con cái học tập noi theo . Nhưng sự gần gũi giữa cha với con quá ít so với mẹ, và hình ảnh người cha trong tiềm thức của mỗi đứa con là ngôn ngữ trầm lắng. Tuổi dậy thì và thời nổi loạn của con thường gắn liền với mẹ, nhưng mỗi câu nói sâu sắc của cha mang đậm tình yêu thương dành cho con.