Рет қаралды 5,401
Bài thơ này con xin bày tỏ lòng Kính mến trưởng lão Thích Thông Lạc
Thầy ơi duyên nợ đã vơi,
Ra đi lặng lẽ một trời vấn vương.
Còn chi kỷ niệm dặm trường,
Gánh đời nặng trĩu, ai thương ai chờ.
Thời gian qua tựa giấc mơ,
Chuyện tình Thầy trò, bây giờ phôi pha.
Duyên xưa nay đã chia xa,
Nợ đời gánh mãi, thiết tha nỗi niềm.
Con đường phía trước êm đềm,
Nhưng lòng ai nỡ mãi tìm bóng ai.
Một thời yêu dấu phôi phai,
Nhưng đời nợ nặng, biết ngày nào vơi?
Trăng tàn đêm vắng chơi vơi,
Thầy ơi duyên nợ một đời gian truân.
Nước mắt rơi xuống từng phần,
Gánh nặng đời đó, trăm phần đắng cay.
Xa nhau để nhẹ lòng này,
Nhưng nợ đời mãi, ai hay chăng lòng?
Thôi thì duyên phận long đong,
Cố quên kỷ niệm, đừng mong quay về.