Bài giảng hay quá. Con xin tri ân sư. Nam mô bổn sư thích ca mâu ni Phật
@loanle8186 Жыл бұрын
Bài giảng của sư rất dễ hiễu Con xin tri ân công đức của sư ạ Nam mô bổn sư thích ca mâu ni phật
@duongthibay73857 ай бұрын
Con cảm ơn Sư! Bài giảng bổ ích ạ
@mimivo9155 Жыл бұрын
🙏🙏🙏 Kính tri ân Quý Sư
@kiemphan9667 Жыл бұрын
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mau Ni Phật ❤
@LongVu-jj9er Жыл бұрын
Nam mo a di da phat nam mo kinh minh su con nghe thay giang y ngia sau sac ma triu tuong that la y nghi vo cung❤❤❤
@ThuyNguyen-ie4dr Жыл бұрын
Xúc là một trong 5 tâm sở biến hành của THỨC, nên Duy Thức phân tích rõ hơn A tỳ đàm. Tại mắt thì thấy, tai thì nghe, mũi thì ngửi, lưỡi thì nếm, thân thì xúc chạm, bộ óc thì cảm nhận. Nhưng khi mắt muốn thấy vật được thấy thì phải có tác ý, từ "tác ý" mới hướng 2 con mắt vào đối tượng muốn thấy (nên tầm và tứ xuất hiện). Tầm là hướng đến, tứ là dán chặt vào nên tâm sở "xúc" mới hình thành. Từ "xúc" mới sanh "thọ" tạo nên Pháp trần (ảnh ảo sau khi thấy). Đó là lý do mà đức Phật dạy "Ý dẫn đầu các pháp. Ý làm chủ tạo tác". 5 tâm sở biến hành (tác ý, xúc, thọ, tưởng, tư) có mặt cả 3 thời gian và khắp các xứ (6 nội xứ và 6 ngoại xứ), mới tạo ra "pháp trần" và "kiến phần". Rồi tạo nên 3 loại hạt giống: Thiện, ác và trung tính để chuyển vào kho tâm thức A lại da. Vì vậy cho nên, ở bài Tư tâm sở thuộc Tăng chi bộ kinh, đức Phật dạy: "Nơi nào có tư niệm, tư lường và thầm ý; thì nơi ấy còn sở duyên cho THỨC bám vào. Nơi nào không có tư niệm, tư lường, nhưng còn thầm ý; thì nơi ấy vẫn còn sở duyên cho thức bám vào. Nơi nào không có tư niệm, tư lường và thầm ý; thì nơi ấy không còn sở duyên cho thức bám vào. Như vậy là vượt thoát khổ uẩn này". Cùng ý này, kinh Bát nhã dạy: "Xa lìa điên đảo (tư niệm và tư lường của ý), xa lìa mộng tưởng (xa lìa thầm ý trong a lại da), xa lìa năng chứng và sở chứng (xa lìa cứu cánh niết bàn)". Vì vậy cho nên, lời Phật là sợi chỉ xuyên suốt từ hệ kinh Nikaya cho đến hệ kinh mở rộng (mà thường gọi là kinh Đại thừa, nhưng theo tôi thì trong Nikaya có nhiều kinh cũng có nội dung Đại thừa). Bài kinh Tứ niệm xứ là nói về an lập ý để chế ngự tham ưu; bài kinh Bahiya, kinh Nhất dạ hiền giả là chỉ về chơn tâm, nên vượt thoát 5 thọ uẩn của 3 thời gian. Bài kinh pháp cú 348 cũng dạy vượt thoát 5 thọ uẩn của 3 thời gian "Xả tiền, xả hậu, xả gian việt hữu. Nhất thiết tận xả, bất thọ sanh tử". Đó chính là "Tâm quá khứ không thể được, tâm hiện tại không thể được, tâm vị lai không thể được" của kinh Kim cương; nên cảnh sao thấy vậy, tiếng sao nghe vậy, nên gọi là "chư pháp thật tướng" của kinh Pháp Hoa, cũng là "tri kiến vô kiến" của kinh Lăng Nghiêm, cũng là "cái thấy nguyên sơ, cái nghe nguyên sơ..." tức Vipassana của hệ Nikaya vậy. Cái sai lầm của một số học giả Phật giáo là không "thấy ra" tâm và thức của mình, nên bình luận trở thành "bình loạn" tức không có "chánh kiến" vậy.
@duongthibay73857 ай бұрын
🙏🙏🙏
@HungNguyen-im6pp Жыл бұрын
Nam mô a di đà phật
@ngocduyenpham6193 Жыл бұрын
Xin da ta su da chia se bai phap day y sau nay❤❤❤❤❤❤❤
@thuyphung8988 Жыл бұрын
Con chào sư a con muốn hỏi sư trước kia con đi chùa bác tông giờ con chuyển sang nam tông những kinh của bác tông con đưa cho sư để xử lý con hỏi sư con làm thế đúng hay sai ạ con xin cảm ơn ân đức của sư con o nói tên sư hoan hỷ cho con ạ