Рет қаралды 61,289
Văn Thiên Tường:
Cứ mỗi lần trở ... xuân...
Gợi niềm luyến nhớ không tên
Hồi xưa ảnh đi
Tôi về xếp lại tàn y
Để khi buồn ôm ấp làm vui
Tôi luống những ngậm ngùi
Nhớ thương chồng
Tôi vẫn giữ cho nguyên vẹn
Bộ bà ba kỷ niệm
Thấm mồ hôi của ảnh tới bây giờ
Tơ tằm kia đã cũ
Tàn y sắp rã tan
Mà tơ lòng sao vẫn vẹn nguyên
Như tình thuở còn xuân
Ôi đẹp đẽ vô cùng
Chỉ thương cho tâm tình
Của người yêu tấm mẫn
Mang khổ đau im lặng
Cắn răng nuôi con suốt hai chục năm trường
Sính lễ năm xưa
Chẳng nữ trang
Cũng không tấc lụa vuông hàng
Vỏn vẹn đôi đèn vẫn còn đây
Ôi hỡi người ơi!
Cao quý thay dạ trung trinh của người vợ chung tình
Trời cao sao đành đày đọa kiếp hồng nhan
Cho đến tận chuỗi ngày tàn
Mà cái khổ vẫn còn vương...