上天有好生之德, 凡是有血有肉之軀, 都與我們一樣 是有靈性,動物牠們也知感恩, 知道逃避禍害, 喜愛奔向吉利, 殺牠吃牠, 動物牠的疼痛苦處直 入骨髓裡。 我們 吃了山珍海味, 過了三寸喉 又變成何物? 大家都一樣啊! 又何必 讓人類 肚裡當 動物的墳屍場呢? 又何需讓 動物恨我仇我 到無窮無境呢? 想到這裡面對滿桌魚肉,我又怎能吞食下去,吃蔬食尚可溫飽,又和需殺牠吃牠來折損自己福報呢? Nếu chúng có thể nói chuyện, chúng ta có dám giết chúng không? Chúng ta có dám phạm một tội ác hại người như vậy không? Nếu có một con cừu sao van xin ai đó là đấng tạo hóa và người ăn thịt, nhưng người đó vẫn giết con cừu và nướng nó để ăn, loại người này không phải là dã man, thì ai là kẻ dã man?