Tác giả : Thiên Hương Giọng đọc : Xướng Ngôn Viên Tài Nguyễn
Пікірлер: 40
@sophienelson13878 ай бұрын
Câu chuyen có vẽ diễn ra hon 10 năm trước.thương xá tac đã giải tỏa trên 10 năm rồi. Câu chuyên đúng từng diển ra như vậy
@xuandiennguyen2 ай бұрын
Tax , không phải Tac
@ThanhHaTran6547 ай бұрын
Wow ,một chuyển đi được ghi chép rất đầy du ti mi chi tiết ,đầy những kinh nghiệm buồn vui...! Cảm ơn tác giả đã có 1 bài tường thuật rất hay🙏🙏🙏!
@lop69nguyennhantai9 Жыл бұрын
Đúng. Sân khấu cuộc đời quá nhiều bể dâu. Lòng người tựa biển sâu .
@tdtcontractor516 Жыл бұрын
Mot cau chuyen qua hay , cam on tac gia va mc doc chuyen nay nhe
@tdtcontractor516 Жыл бұрын
Câu chuyện qua hay và dung với thực tế đời sống. Xin cảm ơn tác gia Thiên Hương và Nguyên Tài.
@suongphan2179 Жыл бұрын
01 aaàaaa7
@lop69nguyennhantai9 Жыл бұрын
Câu chuyện rất hay sự thật xã hội ngày nay thường sảy ra đối với những kẻ quên kiếp lăng quăng một thời của mình. Nếu không có sự hy sinh của vợ mình thì bản thân những kẻ ấy sẽ đi đến đâu ? Tôi luôn luôn cảm ơn vợ tôi trong thâm tâm mình. Gia đình tôi tuy nghèo nhưng luôn luôn hạnh phúc, con cái ngoan ngoãn vâng lời cha mẹ !
@QuangNguyen-vf7ov Жыл бұрын
Cảm ơn tác giả Thien Hương 🎉và bạn đọc Nguyễn dom Tai,chúc tất cả mọi người đều khỏe mạnh và hạnh phúc.
@ThaiNguyen-ex3khАй бұрын
Cám ơn Tác Giả Thiên Hương và Nguyễn Tài .
@VinhPham-mm1sj7 ай бұрын
Giọng đọc ấm và t cảm lắm rất ấn tượng mà lại dễ vào giấc mơ ❤❤❤❤❤😂
@vc248 Жыл бұрын
VN toi oi ! Qua dau thuong va rat toi nghiep cho so phan cua chi em Phu Nu chung toi ! Cai dau buon dau tien la mat Nuoc. Cuoi cung roi, thi cung mat tat ca 😢
@lop69nguyennhantai9 Жыл бұрын
V C . mến! Từ ngàn xưa, ông bà ta đã có câu ( nước mất thì nhà tan ) một đất nước mà nền giáo dục chỉ có khẩu hiệu, chạy theo chỉ tiêu, từ trên xuống dưới đều tính toán làm sao để móc túi phụ huynh học sinh, trục lợi cơ hội, tạo ra vô số những môn học vô bổ để có cớ kiếm tiền. Các em học sinh tiểu học nhìn rất là tội nghiệp, đi học mà y như đi hành quân. Các em đeo cặp đến trường nặng nề. Phụ huynh thì chạy xấp mặt làm kiếm tiền đóng tiền học và chi phí cho gia đình ,cuộc sống đã khốn khó càng thêm khốn khó hơn. Khi giá sách giáo khoa và các khoản thu phí mỗi năm mỗi tăng. Sách giáo khoa mỗi năm phải mua bộ sách mới. Đứa con lớn vừa mới học xong năm trước, sang năm đứa con kế không dùng lại sách giáo khoa được cũng phải mua. Nhà có ba đứa con tuổi ăn tuổi học. Làm đầu tắp mặt tối cũng không đủ. Có ở đâu trên thế giới này như kiểu này không trời ?
@hangdao5380 Жыл бұрын
Co o cac nuoc xhcn.
@huyduc845 Жыл бұрын
đồng cảm với tác gả
@lamhan8145 Жыл бұрын
Quá đau lòng, khó trách ai được.
@HuongNguyen-ry6jd6 ай бұрын
Ko biết tác giả viết bài này vào thời điểm nào mà từ Úc về VN chỉ mất 8 tiếng và ko bị quá cảnh
@hongchoe957Ай бұрын
Thơi điểm nào cưng vậy hết ,tôi ở đây từ năm 76 và hiện tại cũng vậy,đt từ syd về saigon 8 tiếng bay thẳng, lên wed seach thu xem 😊
@ductrinh4796Ай бұрын
Chắc tác giả viết sau cai thời , từ Úc về VN phải qua cảnh ở Tân-Tây-Lan và Nam-Dương ( 😅😅😅😅😅)
@doando573 Жыл бұрын
Thank you speaker!
@hannahle86126 ай бұрын
❤🎉❤🎉❤🎉❤🎉❤🎉
@trannguyenthi8327 Жыл бұрын
Dung cho biet muc thu neu nhieu chi du chi cho gia dinh hay phai mua sam gi dophai tra hang thang
@joshmiller78282 ай бұрын
Nếu có 1 tên “ đàn ông “ như vậy thì ly dị càng sớm, càng tốt. Tôi thì bị ngược lại với “”” vợ già hơn mình “
@huudotuan5844Ай бұрын
Dân Rạch Giá
@hanngo5543 Жыл бұрын
👍
@banhnguyen54083 ай бұрын
😢
@ngocthuyle4784 Жыл бұрын
VN ngày nay chứ chẳng phải như những năm 78 -79 mà nhiều người từng chê bỏ rời đi Ở đâu cũng có sự phân chia giữa giàu và nghèo giữa tầng lớp giai cấp chứ ko riêng VN
@SONMINHTRAN1Ай бұрын
Tác giả bao nhiêu tuổi mà dùng ngôn ngữ bake răng đen mã tấu đỉnh cao trí tệ lài ngừ nhiều như vậy?
@ThiAiVu-zf8dw Жыл бұрын
Z
@Linhbae388 Жыл бұрын
Nghe như tác giả còn "con ông cháu cha" hơn mấy cô tvhk ý nhỡ!!! Nghe mới khúc đầu thôi mà nghe ko nổi cái chất văn này 🫤
@hoangthanh6810 Жыл бұрын
Lòng dạ đàn bà hay phụ nữ , ai trách được . Phụ tình phụ nghĩa lẽ thường , tội cho đấng mày râu hoặc ngược lại . . .