Рет қаралды 512,468
Mai tôi về ( Qua giọng ngâm: Văn Chương)
Mai tôi về, gió có nhớ mùa thương. Vuốt tóc em chiều, bên hồ Phương Lưu lộng gió
đường Hùng Vương, phượng vẫn còn hoa đỏ. Theo bước chân em, tà áo trắng tới trường...
Mai tôi về, ngang con đường Trường Sơn. Đã thông sang… Tháp Đôi đại lộ ấy
những cây phượng, vẫn cười mầu đỏ cháy. Bởi thương tôi, kẻ cũ chẳng được về...
Mai tôi về, gió có khóc hàng cây. Gọi tên em, những chiều chưa gặp ấy
thôi lại xa… để tình nguyên như vậy. Hoàng hôn ơi, mầu môi phượng vẫn thắm nồng...
Mai tôi về, phố chắc đổi thành Mùa Đông. Em khăn san, lụa là… bay bay phố
anh nghiêng nghiêng, cho khỏi rơi nỗi nhớ, Cố chắt chiu, từng vụm nhỏ
xây thương cao, lên những khoảng chờ…
Những con phố mùa đông, oằn mình sau những giấc mơ
anh lặng nghe… có tiếng ai gọi nhỏ:
“Thương ơi thương, sao nhớ từng góc phố
cây phượng già, cằn cỗi lắm, một mùa mang”
Những chiều đông, trên dãy phố em ngang
cơn lạnh chạy theo, những bước chân vội vã
phố lại co ro, trong những ngày nghe rất lạ
lạnh lại vòng xoay, khi thương nhớ mong cận kề
Anh nhớ ánh đèn, le lói trong những quán lối về
người bán hàng, ngồi đuổi Đông chờ khách tới
tiếng ai rao, trên con đường xa vời vợi
kèo kẹt đêm khuya, cánh cửa khép… mảnh đông buồn
Người yêu ơi, những mùa lạnh, lại rơi buông
mơ vòng tay em, trong những chiều đông lạnh gía
nhớ thương em, trong những chiều nơi xứ lạ
mong lắm ngày về, mình mãi ấm… vòng tay…
hoàng nguyên
#hoangnguyen #ThoHoangNguyen