Рет қаралды 131
Ngày 7 tháng 8 Annam năm 1939 (10 giờ trưa) [ĐCL.36/12]
Nầy các con Nam, Nữ qui thuận Định Tường, ráng nghe Thầy than thở đặng mà tự xét, nghe các con.
T H I :
1.- Thầy khêu đuốc chỉ đường đêm tối
Trong mỗi con bước nối theo Thầy
Đặng nhìn thấy rõ trở day
Đặng cho khỏi lạc, khỏi sai, khỏi lầm
2.- Ngặt mỗi đứa phàm tâm chưa dứt
Tại vậy nên nửa bước, nửa ngừng
Thầy nhìn thấy rõ rưng rưng
Thương vì con dại, trầm luân chưa rồi
3.- Thầy nói thiệt lập Đời, là Đạo
Đạo làm con thuận thão cho phù
Đứa hiền dìu dắt đứa ngu
Ngặt ngu không biết, tưởng đâu mình hiền
4.- Con một Đạo, tư riêng là đó
Đó tại không chịu khó xét mình
Mở lời mượn tiếng Đức Tin
Hỏi ra rành rẻ, thì mình còn mê
5.- Thầy đã chỉ đường về Bạch Ngọc
Là trong cơ lừa lọc đủ điều
Xa gần lớp nhắn, lớp kêu
Kêu nhau về Một, nghe theo Mạng Trời
6.- Nghe đặng biết tùy thời, biến diệc
Biến diệc rành mới tuyệt phàm tâm
Chẳng tuân mà lại cãi thầm
Trời nghe không sót, tưởng lầm mình cao
7.- Thầy thường nói, Thầy trao gánh nặng
Nặng là con sửa đặng nên người
Nên người đâu dám dễ ngươi
Thầm khi, riêng tưởng tại nơi ỷ tài
8.- Trong một tháng vắn, dài chưa rõ
Trong một đời lạc, khổ chưa rành
Chẳng tường sanh chúng, chúng sanh
Đua chen lời tục, đặng giành phần khôn
9.- Mỗi con nào rõ Vong, Tồn
Nghe Thầy than thở, vậy buồn hay vui ?
Vật nào cũng có đầu, đuôi
Mỗi con nào ráng xét xuôi, ngược mình
10.- Trời tuy không chẳng có hình
Song điều báo ứng dễ nhìn, dễ xem
Rán coi lấy đó thúc kềm
Xuôi nghe, ngược cự, mình thêm sự nào
11.- Sự tình là chỗ ước ao
Ước ao nào dễ Trời cao xét rành
Đã cho thân phận Tu Hành
Còn mơ ước mộng giựt giành nào xong
12.- Cuối cùng Đạo Lý không thông
Nghĩ thương cho trẻ tại lòng còn tham
Than phiền dặn cả Nữ, Nam
Kiếp tu là kiếp, gạn làm người Chơn
13.- Gạn lòng trong sạch là hơn
Gạn đây là chỉ trong cơn ngặt nghèo
Biết đường Đạo Đức thì theo
Dầu cho tân khổ, dắt dìu đừng than
14.- Mỗi con nghe đó rõ ràng
Từ nay đừng để, Thầy than nhọc lòng