Thuần Thiện ơi! Quê hương ta đó Miền quê nghèo nắng gió thân thương! Núi Hồng xanh sừng sững đứng trong sương Bên dòng sông Nghèn hiền hoà lai láng chảy Từ bến Thuần Chân đến đập Cù Lây Đẹp biết bao nhiêu! Đất, trời, non, nước... Đẹp như tình quê ta tha thiết "Bao giờ Hồng Lĩnh hết cây..." Mỗi buổi chiều tà gió lộng cờ bay Xóm dưới làng trên đó đây đổi mới Những túp lều tranh thay bằng mái ngói Dân ta kiệm cần, từ nghèo đói đi lên Thuần Thiện ơi! Những năm tháng không quên! Mẹ cha nghèo nuôi ta dần khôn lớn Tình quê hương dạt dào như sóng biển Đi góc bể chân trời vẫn lưu luyến khôn nguôi...