Đêm ấy đi đò trên sông Hương , nghe câu hò : " Chim xa bầy thương cây nhớ cội ... " chợt nhớ đến cụ PHAN BỘI CHÂU bị Pháp quản thúc bên Núi Ngự mà thương sót một chí sỹ mở lối ĐÔNG KINH NGHĨA THỤC , mở đường du học cho thanh niên nước ta hiểu thế giới , biết sụ vươn lên của người Nhât , hay người châu Á nói chung ... và tôi st va khúc này tưởng nhớ đến tièn nhán !