Tôi đã bật khóc,kg thể nào kìm nén được.Dù chiến tranh đã lùi xa,nhưng nỗi đau do chiến tranh vẫn còn hiện diện trên thân thể của các anh và cả thế hệ sau.Thật xót xa và thương quá các anh ơi,các cháu ơi.Càng nghe càng thấm thía nỗi đau mà thế hệ trước,thế hệ sau phải mang trên thân thể mà kg có gì bù đắp được.Kg những nỗi đau trên thân thể mà cuộc sống của nhiều anh chị gặp kg ít khó khăn.Thương quá thế hệ các anh người nằm xuống,người được về thì mang trên thân thể biết bao thương tích,biết bao thiệt thòi,cùng một thế hệ của tôi,nhưng tôi may mắn hơn sinh ra tôi là con gái,tôi kg phải ra chiến trường như các anh các chị nhưng tôi cũng mất đi những người thân và những người bạn bè cùng trang lứa.Thươngcác anh quá.Nhưng cũng thật tự hào vì thế hệ cha ông anh em bè bạn của tôi
@thanhlinhnguyen151211 ай бұрын
Tôi không sao cầm được nước mắt khi nghe a đọc❤❤❤
@thoanguyen459711 ай бұрын
Mới nghe đoạn đầu hồi ký đã quá xúc động. Cám ơn Hà Phuong, giọng đọc của anh ấm ap và giàu cảm xúc quá. Xin đc cảm ta tac giả Vo Minh .
@aquangdo61163 ай бұрын
Lâu rồi lại mở lại nghe truyện thời chiến tranh (có một thời như thế) chính tôi cùng hòa mình vào dòng nước chảy vượt Trường Sơn đi đánh giặc .bao kỷ niệm thời hoa lửa lại chảy về làm thồn thức càng tuyệt vời hơn được nghe nghệ sĩ Hà Phương kể lại qua những dòng chảy những kỷ niệm thời chiến tranh ...
@IsabelleNguyen-wq5ds Жыл бұрын
Tuyệt vời Xin cảm ơn tg,cảm ơn ban biên tập rất rất nhiều. Chúc sức khỏe mọi người
@liemnguyen402711 ай бұрын
Tôi sinh ra khi đất nước đã hoà bình k còn chiến tranh tôi thật sự bật khóc không thể ngủ đc trong lòng thật sót sa và khâm phục những người lính đã vượt qua gian khổ châp nhận hy sinh vì đât nước vì tình bạn tôi khóc những giọt nước mắt cứ rơi k ngừng
@thitykhuc85375 ай бұрын
Nghe nhiều đoạn sởn da gà công lao của các anh thật ko gì so sánh được Nhưng thấy nhiều anh khi trở về quê hương thì gặp nhều khó khăn trong cuộc sống Do bệnh tật vầnhr hưởng chất độc nên cuộc sống vất vả Chỉ mong sao chế độ quan tâm đến các anh nhiều hơn vì tuổi của các anh cũng đã cao
@fhgghggjhfghv73908 ай бұрын
Tôi cũng là ng lính biên giới nghe chuyện này thì càng thấy tình đồng đội tuyệt vời làm sao
@LeHung-s4o Жыл бұрын
Tôi đã bật khóc khi nghe đến đoạn đoàn quân vượt qua vách núi tai mèo. Tuổi thơ của tôi cũng từng sống trong chiến tranh, bom đạn. Nên rất trân trọng cuộc sống hòa bình hôm nay. Thật cảm động. Cảm ơn tác giả rất nhiều
@phamthanh5933 Жыл бұрын
Xúc động vô cùng.Thương các chú các bác quá.Đất nước có được như ngày này là nhờ vào những người như các chú các bác.Vô cùng biết ơn các chú các bác.
@hoangangthach Жыл бұрын
đời đời nhớ công ơn các bậc cha ông. con xin phép tri ân
@lucnguyen961511 ай бұрын
Quá tuyệt vời và xúc động,cảm on Vov , nên đưa những câu này vào chương trình huấn luyện tan binh
@vansinhinh671711 ай бұрын
Tôi cũng là nngười lính rất hiểu thế nào là chiến tranh xin cảm ơn tác giả
@TuDo1996 Жыл бұрын
Hay quá nhà đài ơi có truyện full r❤❤
@phuongnguyenkhanh585511 ай бұрын
Đời người chỉ sống có một lần các anh đã sống rất oanh liệt và hy sinh rất vẻ vang chúng ta nguyện theo gương các anh để sống tiếp cuộc đời còn lại để không hổ thẹn với nhũng người đã ngã xuống vì quê hương đất nuóc !
@hamnguyen506811 ай бұрын
Cảm ơn NS Ưu Tú Hà Phương, giọng được truyền cảm quá
@tanbui358611 ай бұрын
Giọng đọc của nghệ sĩ UT Hà Phương xứng đáng là nghệ sĩ Nhân dân mới đúng
@thaodinh106010 ай бұрын
Yêu Việt Nam❤❤❤❤
@thaodinh106010 ай бұрын
Cảm ơn đã bình luận
@dienphamvan322011 ай бұрын
Tôi thấy như mình trong nhân vật và thấy các anh thật cao quý tôi yêu mọi người ❤
@anhphuong366811 ай бұрын
😭😭😭😭 cám ơn các chú,những người lính Cụ Hồ gan dạ,đã k tiếc máu xương mình để giải phóng quê hương. Đời đời ghi nhớ ❤
@ĐâyTao-y3f11 ай бұрын
Nghe mà xúc động. quá
@caudau34213 ай бұрын
Đã được đọc truyện,nay nghe đi nghe lại mà vẫn thấy cảm động vô cùng
@MinhNguyễn-k7y4 ай бұрын
con xin cảm ơn bác Võ Minh và những người lính anh hùng của dân tộc. mãi mãi nhớ ơn sự hy sinh thầm lặng của các bác các chú.
@soannguyen-rn1ig2 ай бұрын
😢😢😢 nghe mà không cầm nổi tiếng nấc. Biết ơn lắm các a hùng đã anh dũng hy sinh cho thế hệ trẻ chúng con đc bình an, hp 😢😢
@aquangdo61163 ай бұрын
Ghi chép lại những thời chiến tranh tuyệt vời nhất của người lính chiến .ghi chép khá chi tiết người đọc truyền cảm nhiều xúc động tôi cũng là người lính nghe nghệ sĩ ưu tú Hà Phương đọc đi sâu vào lòng người tái hiện lại những sự thật trong cuộc chiến tranh giữ nước vĩ đại của dân tộc Việt Nam ta
@kawchan46047 ай бұрын
tôi đã nghe một mạch hết 15 phần của cuốn hồi ký.thuong các anh,tự hào với một thế hệ đã đem xương máu của mình đánh đổi lấy hòa bình hôm nay. kính phục và xúc động thật sự
@thitykhuc85376 ай бұрын
Nghe anh đọc mà tôi đã khóc mặc dù gia đình tôi ko có người tham gia trong những chiến dịch này Nhưng gia đình tôi đã từng đón các anh ở trong nhà hết lớp quân này đến lớp quân khác đúng y chang như anh đã kể Sao người lính năm xưa họ đáng kính đến vậy Nay tôi rát muốn nghe những câu truyện này để xem có tốp quân nào đã đóng quân tại nhà mình còn sống ko Nhiều tốp quân lắm Từ năm 1965 đến 1973là bội đội đóng quân ở địa phương quê tôi nhiều lắm Nhưng đến nay có mỗi một anh bộ đội đã quay lại gia đình tôi Rất khâm phục và kính trọng các anh
@xcccdfg909911 ай бұрын
Nghe đọc truyện mà nước mắt tôi rơi lả chả
@phuongnguyenkhanh585511 ай бұрын
Thương lắm các anh tôi đã khóc vì Chiến tránh các anh phải ra đi để bảo vệ tổ quốc và máu các anh đã đổ ! Vì mảnh đất thương yêu !
@manhcuongtran801410 ай бұрын
Bác cùng trung đoàn 271 với bác vương khả sơn, cháu nghe hồi ký hai bác thấy chiến tranh thật khốc liệt và trung đoàn 271 thật anh hùng, xứng danh lính nghệ tĩnh chân xích vào súng là như thế nào
@tuanphuong6567 ай бұрын
Trung đoàn 270 chỗ tôi này
@vuvanquy12311 ай бұрын
hay quá
@TrungLe-cn7mt11 ай бұрын
Càng nghe lại càng thương chồng mình có những ngày như thế
@haingoc3120 Жыл бұрын
Tôi quá bây giờ cón đan trong đau thương các chú ❤
@hoaibao499810 ай бұрын
Xin cảm ơn!
@kawchan46047 ай бұрын
đau đến quặn thắt,những anh giải phóng quân hồn nhiên đi vào chiến trường khốc liệt ngày ấy bằng những tiếng cười hồn nhiên trong trẻo và rồi tháng năm qua,số phận nghiệt ngã cay đắng quá. Đất nước,các thế hệ hôm nay mai sau liệu có ai quên.....buồn ,buồn quá
@XuanBichQM11 ай бұрын
Truyện hay, nên đọc truyện như này. Cảm ơn
@GaiCo-j8o8 ай бұрын
Cái giá phải trả cho độc lập tự do của dân tộc thật không thể diễn tả được.Vô cùng trân trọng và biết ơn thế hệ cha anh đã cống hiến, chiến đấu và hy sinh tuổi trẻ, sức lực và máu xương của mình cho thế hệ sau đc hưởng độc lập tự do.Quá xúc động khi nghe tập hồi ký này.Cảm ơn tác giả đã tái hiện cho khán giả phần nào hình dung những tháng ngày liệt oanh,đau thương mà anh dũng của những người lính cụ Hồ.Trân trọng và vô cùng biết ơn các anh chị, cô chú, bác đã anh dũng chiến đấu, đã nằm xuống cho một VN đứng dậy ngày hôm nay.Trân Trọng vô cùng
@tuanphuong6567 ай бұрын
Trung đoàn 271. Phước Vĩnh .Phú Giáo. Bình Dương
@tshuathien22046 ай бұрын
Nên cho nhạc ngắn đi, chuyện hay nhạc nhiều
@DucTrinh-ky7rs5 ай бұрын
Cảm ơn các Anh đã một thời máu lửa. Sự hy sinh vì Đất nước của thẻ hệ các Anh sẽ mãi mãi đi vào lịch sử và muôn đời các thế hệ mai sau sẽ ghi nhớ.
@havuhong97908 ай бұрын
Nhớ thương lắm
@dinhthangnguyen22579 ай бұрын
Chỉ có thể nói là khâm phục!
@thitykhuc85375 ай бұрын
Anh nguyễn văn Thành hiện nay còn sống ko
@ĐồngAnh-o8k10 ай бұрын
Nghe kể chuyện bộ đội vn ta chiến đấu ở chiến trường k thì theo tôi cảm nhận chiến trường k vẩn gian khổ,nguy hiểm,tàn nhẩn...hơn cả các cuộc chiến từ khi có đảng
@BinhDuong-eu7yw7 ай бұрын
Nghe đọc truyện mà tôi lại nhớ đến những kỷ niệm ngày trọng chiến đấu đã từng chứng kiến tôi ở E205 miền đông nam bộ
@khoango157 Жыл бұрын
Truyện hay nhé mọi ng,mình nghe lại 2 lần rui,xong bộ này nếu ai thích nghe tìm bộ Mùa chinh chiến ấy,đó là khúc tráng ca người linh tây nam,với giọng đọc huyền thoại nhà đài ko để các thính giả thất vọng đâu
@IsabelleNguyen-wq5ds Жыл бұрын
Xin cảm ơn bạn
@lucnguyen961511 ай бұрын
Quá tuyệt vời và cảm động,cảm ơn Vov , nên đưa những câu chuyện này vào chương trình huấn luyện tan binh
@cuonghoang25295 ай бұрын
Các bạn nghe “ký ức chiến tranh” của tác giả Vương Khả Sơn cũng rất hay nhé. Tác giả cũng chiến đấu ở mảnh đất Đức Hoà Long An này.
@thitykhuc85375 ай бұрын
Được nghe từng chi tiết cuộc hành quân và sinh hoạt của các anh bộ đội mà thương quá Đói khát gian khổ bệnh tật ốm đau mà vẫn ko lùi bước Tôi hơi tò mò hỏi trên đừng hành. quân vất vả vậy có chiến sỹ nào phải hy sinh dọc đường ko
@haiauxuan231111 ай бұрын
Hay thế,❤❤❤❤
@SinhBui-h1e11 ай бұрын
Chuyện rat hay, jong đọc truyền cảm nên nghe xúc động, nhưng nhac lồng dài và to quá, gây cảm jacs bị hẫng.
@bvnofficial978 ай бұрын
hay
@phamxuanien5662 ай бұрын
Đời đời nhớ ơn các chú các bác
@nguyentinh798 Жыл бұрын
Quá tàn khốc.! Cháu và thế hệ hôm nay xin biết ơn sự hy sinh của thế hệ cha ông .! Đời đời nhớ ơn và biết ơn.!
@trangngo48157 ай бұрын
Xúc động quá 😢
@vurider218511 ай бұрын
Cảm ơn tác giả.
@dungquach35939 ай бұрын
quá hay, tôi nghe rất là xúc động, một thời không thể nào quên
@truonghaily5106 ай бұрын
Anh trai tôi cũng đã một thời vượt dốc trèo đèo như vậy! Thật cảm động khi chiến tranh lùi xa rồi mà anh vẫn chưa về 😮
@NxnxnfnfNxnxn-t5d2 ай бұрын
Hay quá nhưng tôi cứ thấy buồn buồn.
@TienPhan-dt6bl10 ай бұрын
Truyện rất hay nhưng nhiều chi tiết không tin được nhất là [một mình dẫn 60 tù binh mà không trói ] như trò đùa
@thitykhuc85375 ай бұрын
Do
@VietNguyen-il8sc2 ай бұрын
Chiến trường k Tuy không đánh lớn như chống mỹ nhưng bộ đôi ta giận nan vất vả hơn chô g mỹ đánh pốt thì tú phía không như đánh mỹ bộ đội ta đói rách
@tungtrinhthanh3197 ай бұрын
Quý đài nếu mở phần cho phép "tải xuống" thì tốt quá. Vì không phải lúc nào khán giả cũng online nghe được. Hi vọng quý đài sẽ xem xét
@tuanphuong6567 ай бұрын
Hồi kí này nói về trung đoàn 270 thuộc sư đoàn 341 quân khu 4 đóng quân gần chỗ tôi và tôi hay được vào huấn luyện ở đó.phường Nguyên Bình.thị xã Nghi Sơn.Thanh Hoá.Sa Mát trước tôi tăng cường 3 tháng huấn luyện chiến sĩ mới làm trung đội phó ở đó.
@quanlemanh2450 Жыл бұрын
Đến bây giờ cũng con rất nhiều người bị như thế
@ngankim-lr7ob Жыл бұрын
Mọi người thử nghĩ đi, nếu thời bình bây giờ cho mn đi bộ trong rừng một nửa ngày mà không cần phải mang theo cái gì trên người xem có đi nổi không? Vậy mà ông cha ta ….
@TuNguyen-ii6ec11 ай бұрын
Trận đánh ở tập 11 và 12 ác liệt quá. Thật cảm phục sự gan dạ dũng cảm và sự hy sinh vì độc lập tự do cho thế hệ hôm nay. Bố cháu cũng là cán bộ trinh sát đơn vị e201f320 CTK từ năm 1978 đến 1982. Mong VOV sớm có bản full Mùa chinh chiến ấy.
@TienTran-bl8dx6 ай бұрын
Đau thương
@Ductam0078 ай бұрын
Con đã khóc rất nhiều khi nghe hồi ký của bác. Con biết xin cúi đầu và biết ơn các ANH HÙNG LIỆT SỸ . Các bác đã hy sinh tuổi xuân và xương máu của mình để chúng con có được cuộc sống hạnh phúc và bình an như hôm nay. Thật sự nghe những chuyện các bác kể về thời chiến mà chả bao giờ con cầm đc nước mắt, dù gian nan cực khổ như vậy nhưng các bác đã quá anh hùng . Xin cúi đầu cảm ơn sự hy sinh của những chiến binh thép ❤
@toantruongthi654311 ай бұрын
Kế sao cho hết nỗi đau trong thời kỳ đất nước Việt Nam bị xâm lược Đời đời ghi nhớ những anh hùng đã hy sinh vì Tổ Quốc Việt Nam những trái tim ❤️ luôn hướng về Hòa Bình để cho thế hệ trẻ hôm nay có một cuộc sống tốt đẹp
@haphamson16537 ай бұрын
Cảm ơn các anh đã hy sinh tuổi trẻ tỉnh mạng của mình cho thế hệ chúng tôi
@ĐâyTao-y3f11 ай бұрын
😉❤❤❤
@truongnguyenthanh30512 ай бұрын
Trong những mẩu chuyện : có một thời như thế trong đó có một câu chuyên khi tôi nghe nó giống gần như 100% thuộc về đơn vị tôi. Đó làm người bị sốt rét bị tụt lại phía sau đơn vi, hôm sau đông đội đi tìm thì anh đó đã chết, và bị mối ăn hết mảng áo sau lưng. Sự việc cụ thể diễn ra như thế này : năm đó là 1969 chúng tôi thuộc đại đội 3 ( C3) trung đội 3 ( B3) , tiểu đoàn 1 (C1) thuộc trung đoàn 246 (E246) hành quân vào mặt trận chuẩn bị cho chiến dịch Khe Sanh đương 9 Nam Lào . Lúc đó tôi là tiểu đội trương, anh Đạt là tiểu đội phó. Xin nói thêm là đầu năm 1968 Tỉnh Hà Bắc có đợt thuyền quân là giáo viên, nên trung đội tôi hầu hết là giáo viên. Năm 1869 trên đường hành quân vào Quảng Tri ( đường 9 Nam Lào) người bị sốt rét tên lả Phụng, trong hafnh quân thì tiểu đội trưởng đi trước , tiêu đội phó thường phụ trách hậu cần đi sau, thì anh Phụng do hành quân đã 2 ngày trời, mà sốt rét lúc lên cơn lúc không, mà đã ở chiến trường Trường Sơn Quảng Trị thì 100% trong người ai cũng có ký sinh trùng sốt rết hết, khi nào quá mệt mỏi hay cảm cún sức khỏe yếu thì sốt rét nó quật ngã bệnh thì anh Phụng trong trường hợp đó, khi anh bị tụt lại sau mà sau cả đại đội luôn thì anh Đạt tiểu đội phó báo cáo cho tôi biết thì tôi nói anh Đạt hãy tìm một cái hầm nào đó ( thường là hầm chữ A) cho anh Phụng nghỉ lại. Xin nói thêm là khi hành quân nếu chiến sĩ nào bệnh thì đều phải cố gắng theo chỉ trừ bị thương hay hy sinh thì mới cử từ 3 đến 4 người khênh võng, và thường trên đường hành quân hay có những hầm trú ẩn tránh đạn. Vì anh Phụng quá mệt rồi, không thể đi tiếp anh xin nghỉ, và anh Đạt đã kiếm được hầm trú ẩn cho anh Phụng nghỉ và chúng tôi vẫn cứ phải hành quân tiếp, khi tới nơi tập kết cũng đã chiều muộn rồi, nên anh Đạt cử người nấu cơm, chúng tôi chuẩn bị võng cho buổi tối, sáng hôm sau tôi cử anh Đạt ở lại lo ăn cho anh , còn tôi và 3 người trong tiểu đội quay lại đón anh Phụng( anh Phụng cũng là giáo viên) thì anh cũng đã chết trong hầm, khi vào hầm chẳng những mối ăn hết lưng áo mà chuột cũng gặm mấy ngón chân anh Phụng, sau khi chúng tôi khênh võng anh Phụng về nơi nghỉ chân và mai táng cho anh xong , đồng thời quân tư trang của anh chúng tôi gửi lên đại đôi và cùng đại đội gửi lên tiểu đoàn và rồi chúng tôi đánh dấu vị trí mai táng lên bản đồ tiểu đòn, chúng tôi là lính Trường Sơn nên rất rành xem và đọc bản đồ. Sau khi xong suôi mọi việc đơn vị lại phải hành quân tiếp, tôi nói thêm răng trong chuyến hành quân này chưa vào vị trí và chiến dịch tiểu đội tôi còn hy sinh thêm một người nữa là anh Quảng cũng là giáo viên. Cuộc hành quân vào Khe Sanh chuẩn bị cho chiến dịch nó dài lăm. Mà ở đây tôi chỉ nhắc đến cái chết , cái mất mát của đồng đội khi trên đường hành quân thôi. Cái chết của anh Quảng cũng vô cùng thương tâm. Người kể câu chuyện trên tôi đoán chắc cũng cùng đơn vị với tôi mới biết chuyện như vậy.
@minhha28904 ай бұрын
😢😢😢😢😢😢
@ĐâyTao-y3f11 ай бұрын
❤❤❤
@NgọcLan-d2kАй бұрын
Dung nhac ngay
@duyphan24 күн бұрын
E 271 năm 1972 mới vào Long An mà ghê gớm vậy sao?
@NgọcLan-d2kАй бұрын
Nghe chuyen chu k nghe nhac
@ngocminh48053 күн бұрын
Có đoạn mất tiếng ko nghe đc
@alathappyday3060Ай бұрын
QC quá nhiều, chuyển kênh luôn
@annanguyen3533 ай бұрын
Tập 2: 25:55 Tập 3: 57:49 Tập 4: 1:45:43 Tập 5: 2:20:23 Tập 6: 3:01:08 Tập 7: 3:40:43
@ngocminh48053 күн бұрын
Có nghe đc tiếng gì đâu trời
@phucanhnguyen96464 ай бұрын
J
@vumaianh599 ай бұрын
7:43:12
@kieutien73218 ай бұрын
Giọng đọc nghe chán quá, làm giảm sự hấp dẫn của chuyện
@GaiCo-j8o8 ай бұрын
Chắc trình thẩm âm của người này đạt độ " thượng thừa". Giọng đọc Hà Phương mà còn ý kiến ý cò thì hết ý kiến
@chinhnguyenvan684911 ай бұрын
nói phét ông hành quân qua sao mà rõ bên phải là địa chỉ nào bên trái địa chỉ nào đăng trước đăng sau là địa chỉ nào mà ông kể như ông đã ở đó mươi năm vậy in
@laodongbienca7 ай бұрын
Dốt lắm, để viết thành sách xuất bản ra thị trường thì tác giả cần phải tự sáng tác ra các lời thoại cũng như các tình tiết nhỏ xảy ra ở những phân cảnh không có mặt tác giả, nó giúp cho câu chuyện chính thêm sống động và bớt tẻ nhạt cho người đọc
@thitykhuc85376 ай бұрын
Chu😅ẩn
@laodongbienca6 ай бұрын
Cái đó gọi là biên tập đó, nếu bê nguyên nhật ký ra in sách thì ma nó đọc
@luyphamthanh88774 ай бұрын
Dốt văn...
@VuAnh-se5kh7 ай бұрын
Thuong lắm các anh oi
@kawchan46047 ай бұрын
cho được gửi tới tác giả Võ Minh lời tri ân từ đáy lòng
@nguyenluongo20535 ай бұрын
Cảm ơn tác giả.truyên hồi ký rất hay và xúc động.anh đã nói hộ chúng tôi.người lính cảm ơn nhiều
@nguyenthanhkhiet51335 ай бұрын
Hay tuyệt cú mèo 🐱🐈❤
@phuongthengoc40847 ай бұрын
cảm ơn thế hệ cha ông đả hi sinh xương máu dành độc lập cho con cháu😢😢😢