Рет қаралды 291
Trong thị trấn nhỏ đang có hội chợ. Mỗi năm hội chợ được mở một lần, và lần nào tất cả lũ trẻ của thị trấn cũng sướng mê vì lại có dịp vui chơi thoả thích. Vào ngày hội chợ thị trấn trông khác hẳn ngày thường. Người tấp nập mọi nẻo, cờ quạt chăng khắp phố, trên quảng trường chợ dựng lên cơ man là quầy hàng, nơi bạn tha hồ chọn mua những món hàng tuyệt vời nhất. Thị trấn sôi động và nhộn nhịp đến nỗi chỉ đi trên phố không thôi đã thấy vui và nhớ mãi. Nhưng thú vị nhất trong tất cả là khoảng trống vui chơi rộng lớn ngay bên Sở Thuế với những chiếc đu quay, những quầy bắn súng, nhà bạt biểu diễn và nhiều trò vui không đếm xuể khác. Rồi còn bầy thú của gánh xiếc với đủ các loài vật nữa chứ: nào hổ, nào trăn, nào khỉ, nào sư tử biển. Khi đứng trước khu vực này, bạn sẽ nghe những tiếng động kỳ lạ, những tiếng gừ gừ, những tiếng gầm mà bạn chưa từng nghe thấy trong đời. Nếu có tiền, bạn có thể đi vào bên trong và nhìn ngắm tất cả.
Chẳng có gì lạ, vào sáng hôm hội chợ, khi Annika diện váy áo tề chỉnh rồi, chiếc nơ trên đầu cô bé cứ run lên vì nó quá hồi hộp. Còn Thomas vội vã đến suýt nuốt chửng cả miếng bánh kẹp pho-mát. Mẹ của Thomas và Annika hỏi chúng có muốn cùng bà đi chơi hội chợ không, nhưng cả hai đứa cứ ngần ngừ lảng tránh rồi nói rằng nếu mẹ không phản đối, chúng muốn đi với Pippi hơn.
“Vì em biết không, anh nghĩ sẽ vui hơn nhiều nếu có Pippi bên cạnh,” Thomas nói khi hai anh em lách mình qua cánh cổng vườn Biệt thự Bát nháo.
Annika cũng nghĩ thế.
Pippi đã ăn mặc chỉnh tề, đứng giữa bếp chờ hai đứa. Cuối cùng thì Pippi cũng đã tìm thấy chiếc mũ to như bánh cối xay của nó. Té ra chiếc mũ nằm trong kho củi thật.
“Tớ quên mất là mới đây tớ đã đội nó khi khuân củi vào kho,” Pippi vừa nói vừa ấn chiếc mũ sụp xuống mắt. “Trông tớ không tuyệt lắm sao?”
Thomas và Annika không thể phủ nhận điều đó. Pippi đã dùng than tô đen lông mày, môi và móng tay thì bôi phẩm đỏ. Rồi nó diện một chiếc váy vũ hội rất đẹp dài quét đất. Cổ váy xẻ sâu, để lộ chiếc áo lót đỏ chóe. Bên dưới gấu váy thò ra đôi giày đen to tổ bố của Pippi, đôi giày nom đỏm dáng hơn bình thường vì cô chủ đã thắt ngang chúng những dải nơ màu xanh lá cây chỉ được sử dụng trong những dịp long trọng.