Рет қаралды 475
[TRƯƠNG CHI]
1/
‘’Ngày xưa có anh Trương Chi.
Người thì thật xấu, hát thì thật hay.’’
2/
Xưa có câu ca truyền tụng như thế. Mình cũng chẳng biết anh Trương Chi có thật hay không, dường như đấy chỉ là câu chuyện dân gian mà thôi. Có ai biết ảnh mặt ngang mũi dọc như nào đâu? Ảnh xấu cỡ nào? Hát hay như nào? Nào ai biết!
Nghe “Trương Chi” của cụ Văn, tác giả Tiến Quân Ca thần thánh, thì hình ảnh Trương Chi thật đẹp, lãng mạn, thoát tục.
Đọc ông Nguyễn Huy Thiệp, thì hình ảnh Trương Chi thật là rị mọ. Chàng thường hát trong nỗi chán đời ghê gớm, hát xong thì văng tục, rồi trật quần đứng trên thuyền đái vọt xuống sông. Nhổ bọt nữa! Chàng là Kẻ-Đau-Đời! Nhưng chàng phải hát để sống.
3/
Làng nhạc Việt mấy mươi năm nay, nếu bầu chọn Trương Chi thì mình vote cho Tuấn Vũ. Ảnh là giọng hát hiếm. Hát nhẹ nhàng như hơi thở. Lên note cao gần như không cần sự cố gắng nào. Người ta bảo ảnh hát luôn ''dư giọng’’. Hình như ảnh cũng không học nhạc.
Nhưng giao diện ảnh hơi chán. Ảnh bé con con bằng ngón tay, mắt gián nhấm. Về tướng pháp, có kẻ gọi ảnh bằng câu thành ngữ ích-xì-y-zét gì đấy, tệ lắm, không nói ở đây. Thời đỉnh cao, ảnh lên sân khấu diện bộ đồ rõ đẹp, cơ mà nó rộng thùng thình như đồ đi mượn. Tuấn Vũ hợp với vai trò ca sĩ phòng thu hơn ca sĩ trình diễn.
4/
Mai là bắt đầu kỳ nghỉ lễ Quốc khánh. Tối nay mình có mấy anh em cũ rủ đi nhậu chào mừng sớm. Mình lên đồ xong mà chưa đến giờ, bèn mổ một bài chưa mổ lần nào. Dòng nhạc này xưa Tuấn Vũ thống trị. Không ai hát hay hơn chàng.
Mình người Hải Phòng, không phải Trương Chi. Gọi mình là Chí Trương cũng được. Mình #LuyệnNgón 🎸🎸🎸thôi.