Рет қаралды 230,367
Hồi thứ hai: Trương Dực Đức giận đánh Đốc Bưu. Hà Quốc Cữu mưu giết hoạn thụ
Link Full trọn bộ Tam Quốc Diễn Nghĩa: • AUDIO TAM QUỐC DIỄN NGHĨA
======================================
Trương Phi đòi cứu Lư Thực mà không được cứu, đòi giết Đổng Trác mà không được giết. Hồi này gặp đốc bưu, thì không thể nhịn được nữa. Gã đốc bưu là hạng mọt dân hại nước, thì cũng như đảng giặc Khăn vàng! Trương Phi ra tay vụt cho một chập cành liễu, cũng như Phi lập thêm một chiến công phá giặc Khăn vàng vậy. Tả Trương Phi tính rất nóng nảy, rồi tả tiếp đến Hà Tiến rất chậm chạp. Tính nóng mà không làm lỡ việc. Tính chậm chạp mà việc không thành. Người ta thường nói: Hạng Vũ không biết nhẫn nhịn, ấy là tính nóng. Hán Cao Tổ hay nhẫn nhịn, ấy là tính chậm chạp. Nói thế là sai: Hạng Vũ khắc ấn phong tướng, khắc xong rồi mà lại do dự không trao. Trên tiệc Hồng Môn, Phạm Tăng ba lần ra hiệu, mà Vũ không nỡ giết Hán Cao Tổ. Đó chính là cái bệnh chậm chạp dùng dằng, ai bảo Vũ nóng tính? Đến như Hán Cao Tổ thì cần bỏ bốn vạn cân vàng, bỏ ngay, các đất Tam Tề, Cửu Giang, Đại Lương, cần phải cắt, thì cắt ngay. Ấn sáu nước đã khắc, cần phải hủy, bỏ liền. Lời ước hẹn Hồng Câu cần phải bỏ, thì bỏ ngay. Đó chính là quyết đoán ! Ai bảo là người chậm chạp? Nhà Tây Hán có bọn họ ngoại nhà vua nghi ngờ hoạn quan. Đời Đông Hán thì bọn hoạn quan làm loạn vì ngoại thích. Đời trước, bọn ngoại thích mạnh thế, cho nên Lã Sản, Lã Lộc suýt làm mất nhà Hán, và về sau Vương Mãng cướp ngôi thật sự. Còn bọn hoạn quan như Hoằng Cung, Thạch Hiển tuy có lạm quyền nhưng chưa hoành hành quá quắt như bọn hoạn quan đời Đông Hán. Thế thì nhà Tây Hán mất vì ngoại thích vậy. Nhà Đông Hán thì không thế. Ngoại thích xung đột với hoạn quan, mà dùng hoạn quan trừ ngoại thích thì thường được việc, như Trịnh Chúng giết Đậu Hiến, Đan Siêu giết Lương Ký vậy. Nhưng Đậu Vũ trừ hoạn quan không xong chỉ bị thiệt thân. Hà Tiến Trừ không xong, làm mất cả nước, vì sao thế? Thưa rằng: Vì gọi quân ngoài về mà nên tai vạ. Ngoại thích trừ hoạn thụ không xong, gọi quân ngoài về triều thì thắng được, nhưng chống hùm cửa trước, lại đón sói cửa sau, thì nước như vậy không còn là nước của vua nữa. Làm cho nhà Hán loạn, ấy là bọn hoạn quan. Làm mất nhà Hán, ấy là bọn ngoại thích. Ngoại thích là kẻ triệu quân ngoại trấn kéo về triều, thì cũng có thể nói nhà Đông Hán mất vì bọn ngoại thích vậy. Hồi trước, đang kể chuyện Lưu Huyền Đức, bỗng kể xen chuỵên Tào Tháo. Hồi này đang kể chuyện Huyền Đức, cũng kể xen chuyện Tôn Kiên vào. Như thế là vì Tháo là ông tổ mở nghiệp nước Ngụy; Kiên là ông tổ nước Ngô. Thiên hạ do đó mà chia ba chân vạc vậy. Tuy người ngồi giữ một chân vạc là Tôn Quyền, nhưng mở đầu phải kể Tôn Kiên từ đây. Phần này là chỗ đại quan mục của toàn thể bộ truyện. Trước khi ba nước lớn Sắp hưng lên, có ba tên giặc cỏ dẫn mối. Ba tên giặc cỏ đã chết, vẫn còn rớt lại nhiều tên giặc cỏ khác để làm dư ba. Văn “Tam Quốc Chí Diễn Nghĩa” hay ở chỗ như thế chứ không kể chuyện đột ngột cộc lốc như các tiểu thuyết khác.
#vdc #docchuyen #tamquocdiennghia #vdcaudio