Người say, người tỉnh Lúc tỉnh, lúc say Tâm trí có ai hiểu được Thế sự nhiều điều ngang trái Hồng trần nhiều cát bụi Tình người lại khó tìm Một tri kỷ, một chén rượu Ân tình này khó phai Bởi chỉ có người hiểu ta Cạn chén cho ân tình thắm mãi Cho niềm vui lấp đi nỗi buồn Cho thế sự bay đi trên ngọn gió Để thế gian này chỉ còn ta với người Vui thú, lạc viên, rong đuổi khắp chốn....
Gió thổi từ đâu đến..... Đem hương nồng tươi mát cho ai Lưu hương tình đến cho người Người....người từ đâu đến Cho gió nguyện lấy không rời Quấn quít phiêu bạt khắp chốn Nắng sớm, ban mai, người có hay Gió đang vờn bên ai như tấu khúc Điệu nhạc vi vu, thắm đượm tình Cho ai say chén men hương nồng Mà gió muốn ai hiểu, thấu ân tình Hương nồng thấm dạ ai mãi Cho đêm nồng hương mãi Như khúc nhạc tình không dứt....!!