Năm 1973, trong trận Cửa Việt, tôi và anh bạn chí cốt xung phong lên trước hạ địch. Chẳng may bạn tôi bị đạn địch bắn vào ngực gục xuống. Trong giây phút hấp hối, biết rằng mình sẽ chết, duy chỉ có tình anh em là chưa thể chết được, anh móc từ trong túi áo ra một mảnh giấy đưa cho tôi, mỉm cười nói với tôi rằng: "51 năm sau, khi nhớ đến tôi, hãy mở ra và đọc". Tôi làm đúng như vậy. Giờ đây, năm 2024, độc lập nước nhà, tôi bỗng nghẹn ngào, chua xót nhớ về anh. Run run mở mảnh giấy, tôi bất ngờ vì dòng chữ bên trong. Mảnh giấy viết: "Cho xin name"
@Vietnasa-k4t4 ай бұрын
26:44 có gì đó sai sai.
@HoàngMinh-j6f4 ай бұрын
😱😍😍😍😍😍😍
@12thg93 ай бұрын
Nộ núm kìa ad k che hả mù mắt quá 😳🤣
@ductran-d6t9 ай бұрын
quên ko che kìa
@HoàngMinh-j6f4 ай бұрын
❤❤❤😍😍😍
@sieunhandienquan6 ай бұрын
ấy ấy khúc 26:44 có 2 hạt đậu nó lạ lắm=)))
@ĐôngAnh-f1r5 ай бұрын
ước ỳ mình có thể thấy những thứ đã che trong vidio này