“Con ơi, mình đi đâu thế?” - Một dự án để nuôi dưỡng trở lại sự kết nối - thấu hiểu giữa các thế hệ trong cùng một gia đình. Xây dựng cộng đồng phụ huynh và con trẻ để chúng ta cùng nhau chia sẻ, rèn luyện và nuôi dưỡng lại sợi dây kết nối - thấu hiểu giữa các thế hệ trong mỗi gia đình. Đăng ký buổi chia sẻ vào 30/07 này tại: forms.gle/d9ppaV1J5TRtZRZH6
@trantien6082 жыл бұрын
Chúng ta không chọn được bố mẹ, cũng như không thay đổi được họ. Nhưng chúng ta chắc chắn có thể thay đổi chúng ta, để trở thành một người phụ huynh tốt sau này ! Nếu ai đọc được dòng này, thì hãy cố lên nhé ! Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi, bạn đã vất vả nhiều rồi
@ThuyThuy-gq5cl2 жыл бұрын
Cảm ơn bạn! Đang muốn chia sẻ những thứ mk trải qua thì xem đk bình luận của bạn, chợt thấy ấm lòng, mọi thứ đã qua hay đang trải qua thì mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi.☺
@vanvan93Ай бұрын
Cám ơn bạn
@nhutlanang66752 жыл бұрын
Sau 1 khoảng thời gian đầy trắc trở là tuổi dậy thì thì cháu đã biết đến kênh của chú. 1 phần nào đó cháu thật sự rất cảm ơn chú vì đã chọn con đường giáo dục để rồi cháu được ngồi đây, nghe clip của chú, thấu hiểu những tổn thương của bản thân và dần chữa lành nó. Trước kia cháu cũng đã ở trong tình cảnh như bạn trẻ đó, tự bi quan về bản thân, cảm thấy bản thân không có giá trị gì để tiếp tục tồn tại nhưng may mắn là cháu tìm được 'quả táo vàng' của bản thân và hồi phục được. Mong rằng sẽ có nhiều bạn trẻ hơn tiếp cận được với chú và nhận ra giá trị của bản thân thông qua những tâm sự và bài học của chú. Mong rằng cậu bé đó sẽ tìm được 1 cuộc sống mới phù hợp hơn. Rest in peace.
@VietHoang-yl1qv2 жыл бұрын
Tròn 200 likes :)))
@pandaaries33462 жыл бұрын
❤️❤️❤️
@habi11812 жыл бұрын
Nhớ ngày xưa học cấp 2 lúc nào cũng bị bố mẹ so sánh nói mình vô dụng các kiểu xong ở trường cũng bị bạo lực học đường nữa nhưng cũng chả nói được với ai( bố mẹ mình là dân lao động nên cũng chả tâm lý ), lúc đấy cũng có ý định chết quách đi cho xong ( muốn kiểu bố mẹ phải ân hận như kiểu đó là cách trả thù bố mẹ ) nhưng rồi mọi thứ cũng ổn , bằng 1 cách nào đó mình đã tự vượt qua được tất cả ( và bh cảm thấy mình biết ơn những biến cố đó để có 1 hà mạnh mẽ luôn nhìn mọi thứ tích cực) kakaka
@sincerely47022 жыл бұрын
Công nhận giờ nghĩ lại không hiểu sao vượt qua được như vậy. Hay nghĩ mình là gà công nghiệp nhưng ở một khía cạnh nào đó có lẽ mình cũng là gà rừng đó chứ.
@nghialong34032 жыл бұрын
Tuổi mới lớn mình cũng từng trải qua quãng thời gian tồi tệ và cũng muốn chấm dứt cuộc đời nhưng rồi không dám làm nên rồi cũng dần vượt qua. Nhưng giờ đi làm xa mình không hề muốn về nhà vì nhà là quá khứ mình không hề muốn nhớ lại. Bon chen ngoài xã hội nhiều lúc ốm đau mệt mỏi muốn gục ngã nhưng phải tự nhủ lòng sao dễ buông bỏ cuộc sống và gục ngã được khi quá khứ bao đau thương mình còn vượt qua được
@minhluannguyen20502 жыл бұрын
Ppe
@modelname2 жыл бұрын
Đồng cảm với bạn. Ngày xưa cấp 2 mình cũng từng bị nhóm bạn nam ở lớp học thêm tẩy chay. Mình từng bị thầy cô la mắng 1 cách thậm tệ dù học không kém mấy.Lúc đó mình rất nhút nhát nên hầu như là chả có bạn để tâm sự. Mẹ và chị mình cũng hay xảy ra tranh cãi . Giống bn mih tự hỏi mình làm sao mih vượt qua được những thứ này hay v ? Có lúc mình thấy nghĩ quẩn. Sau đó mình nghĩ tới ước mơ làm bác sĩ của mình. Mình die rồi, sao thực hiện được đây. Nghiến răng chịu đau và vượt qua, giờ mọi chuyện cũng đã ổn. Mình cảm thấy hp vì ko thưc hiện hành động nghĩ quẩn đó.😁
@dungocanh2 жыл бұрын
P
@awchyu2 жыл бұрын
em cảm thấy may mắn khi ba mẹ em không hề áp đặt bất cứ việc gì cho em, đặc biệt về thành tích học tập càng không. Ba mẹ như bạn thân của em vậy ( dù ba mẹ cách em tận 40 tuổi) Dù chuyện gì em cũng có thể nói với ba mẹ, và ba mẹ luôn lắng nghe, luôn tôn trọng ý kiến của em. Em nghĩ, tất nhiên bố mẹ nào cũng thương con. Và quan trọng, họ cũng từng là trẻ con. Chỉ khác chúng ta về thời đại, thời cuộc, nên có nhiều bậc cha mẹ khó dung hoà với con. Cứ nghĩ đó là tốt cho con mình, nhưng ít khi ngồi lại và hỏi con mình rằng con mình thật sự hạnh phúc hay không. vì năm cấp ba, em cũng có nhiều bạn bị áp lực điểm số, thành tích từ ba mẹ của các bạn ấy. Em xin nói lại câu nói của mẹ em ( một người nông dân 60 tuổi) : "Bất cứ đứa trẻ nào cũng trải qua giai đoạn chuẩn bị thành người lớn, tâm lý thay đổi nhiều, cha mẹ phải lắng nghe đứa trẻ nhiều hơn, kiên nhẫn nhiều hơn. Sinh một đứa trẻ thì dễ, nhưng nuôi dạy nó thì khó. Và dạy nó thành người tử tế càng khó hơn. Trong mỗi bậc cha mẹ đều tồn tại một đứa trẻ, hãy dùng đứa trẻ đó làm bạn với con hơn là dùng đứa trẻ đấy để dạy một đứa trẻ khác."
@uongmachnha3602 жыл бұрын
Em cũng đã rơi vào tình trạng của bạn nam này nhưng may mắn hơn là em không có chọn giải pháp tự sát vì em hiểu đó là sai. Lúc đó em đã chọn bỏ nhà đi. Em đã phán xét cha mẹ rất nhiều và đã oán trách cũng rất nhiều. Sau này đi làm có tiền rồi cho tiền cha mẹ em mới hiểu cha mẹ vất vả như thế nào và trước đây em đã hạnh phúc như thế bào. Thật ra lúc nhỏ cha mẹ đã thay mình gánh vác tất cả mọi sự khó nhọc để mình có thể lớn lên cơm no áo ấm được ăn học nên người. Giờ em chỉ tiếc là mình đã bỏ học giữa chừng hihi. Bây giờ lớn rồi hiểu chuyện rồi. Em nghĩ là trước đây cha mẹ sinh mình ra đâu có quy định mình phải thế này phải thế kia thì họ mới sinh mình ra. dù mình lành lặng hay khiếm khuyết họ cũng yêu thương mình mà, sao bây giờ mình lại đòi hỏi cha mẹ phải thế này thế kia thì mình mới thương cha mẹ chứ. Thời gian mà cha mẹ sống trên đời với mình không dài nếu có thể hãy hết lòng yêu thương họ. Em cũng mong sau việc này các bạn trẻ sẽ có cái nhìn khoang dung hơn với cha mẹ của mình. Tự làm tổn thương bản thân chính là hình phạt quá tàn nhẫn đối với cha mẹ của mình. Mong các bạn bình tĩnh để có thể yêu bản thân mình hơn và yêu cha mẹ nhiều hơn.
@giaitueyeutruyentranh84722 жыл бұрын
Thật sự khi thấy clip này mình lại nhớ đến bản thân của mình, đôi khi mẹ mình không ép mình học quá nhiều nhưng bản thân mình ép bản thân nỗ lực để mọi người xung quanh thấy. Bởi vì khi từ nhỏ mẹ mình đã sống xa mẹ mà mẹ mình thì lại rất cực khổ giữa xã hội đầy khốc liệt và lời ra tiếng vào thì mẹ mình cũng rất nhọc tâm, sau này khi mẹ mình đón mình lên Sài Gòn thì mình mới cảm giác được những đau đớn và tủi hổ mẹ phải chịu, vì nghèo nên bị người ta khinh, bị người ta cười, mình được mấy cô hàng xóm dự đoán là không đi học nỗi đâu. Mình và mẹ mình tủi thân lắm, mình khóc cả ngày vì sợ nghỉ học rồi lại đi làm thuê sống qua ngày, cuộc sống phải lập lại chuyện lấy chồng sinh con, mình không muốn bản thân mình như thế nên nỗ lực dù vừa làm vừa học có những lúc chỉ ngủ được 2 3 tiếng thôi nhưng những thành quả của mình gặt hái được hôm nay thì mình thấy áp lực quá xứng đáng. Nhưng có đôi lúc mình mệt mỏi nhưng mẹ lại không hiểu mình buồn lắm. Lên được đại học thì mấy cô tóc mì hảo hảo cứ nói vào tai mình là : CON GÁI HỌC NHIỀU LÀM GÌ ? LẤY CHỒNG NÓ LO CHO HAY SAO MÀ HỌC CAO LÀM GÌ ? NHÀ MẸ KHỔ SAO KHÔNG NGHỈ HỌC MÀ PHỤ MẸ? Nhưng mọi người không bao giờ hỏi mình ước mơ và mong muốn tương lai của con là gì? Cho nên thật là người đã trải qua cảm giác bị như thế áp lực từ những người xung quanh nên mình mong rằng các phụ huynh cũng như mn nên thấu hiểu cho cảm giác của người nghe của cá nhân đó chút đi ạ. Bởi vì, có thể mọi người không phải là bạn đó nên không cảm giác được những gì họ đang trải qua và họ muốn đâu nên mọi người hãy sống thấu hiểu đừng vội vàng thốt lên lời hay hành động tổn thương bạn ấy. Chúc các bạn có chung câu chuyện cứ cố gắng vượt qua nhé, đừng hành xử như bạn trong clip nha. Các bạn hãy nhớ "SAU CƠN MƯA TRỜI LẠI SÁNG" Quan trọng là ai có đủ bản lĩnh và sự tích cực thôi nhé. #CẢM ƠN BẢN THÂN ĐÃ MẠNH MẼ BƯỚC QUA Cố lên các bạn nhé đặt biệt là các em 2k4 đang ôn thi kì thi quan trọng nhé. Hang in there!
@quoctan31892 жыл бұрын
cố lên em ơi, họ chỉ nói cho sướng miệng họ thôi đừng bận tâm những lời ác ý đó mà hãy dành thời gian cho ước mơ và những mục tiêu muốn hoàn thành trong tương lai, chúc em luôn thành công trong tương lai sắp tới
@sincerely47022 жыл бұрын
Bạn thật mạnh mẽ và đáng ngưỡng mộ. Mình tin chắc rằng bạn sẽ có một cuộc sống tốt đẹp như bạn mong muốn bởi bạn rất nỗ lực để đạt được nó. Bạn hãy tin vào bản thân mình thật nhiều nhé.
@Mimi-ig6bx2 жыл бұрын
Hãy tiếp xúc với những người giỏi có tầm nhìn. Chúc em sẽ luôn giàu có xinh đẹp!
@minhan98922 жыл бұрын
Ngưỡng mộ bạn quá, và đồng ý rằng cta chỉ nhìn vào những ng thành công và tích cực, họ sẽ chẳng bgio khuyên cta đừng học hay kiểu vậy
@pandaaries33462 жыл бұрын
❤️❤️❤️
@kannaluwig53142 жыл бұрын
Hồi xưa vì học trường chuyên nhưng sức học mình ko bằng các bạn nên bị bố mẹ so sánh rất nhiều. Mình bị đòn cũng nhiều vì lúc đó đang dậy thì, nổi loạn. Rất nhiều hôm đứng trên ban công, mình tự nghĩ nếu mình nhảy xuống thì sẽ thế nào, rồi cũng rất nhiều hôm mình đã lén cột dây tròng qua cổ để giải thoát. Nhưng rất may là sau vài lần vì nó quá đau, mình đã dừng lại. Và đến hôm nay khi đã 25 tuổi, đã trải qua một vài vấp ngã đau đớn trong cuộc sống, mình vẫn ở đây, viết những dòng này để gửi lời chào đến quá khứ. Dù bây h mình vẫn bị stress, vẫn thường hay nghĩ tiêu cực khi gặp chuyện ko vui, nhưng mình đã dũng cảm hơn, vững vàng hơn để chứng tỏ cho bố mẹ thấy, dù con ko học giỏi như bạn này bạn kia, ko thành công và kiếm nhiều tiền như những người khác thì con vẫn sống tốt, vẫn có thể lo lắng cho bố mẹ lúc ốm đau. Dù h cách xa bố mẹ hơn nửa vòng trái đất, nhưng khi có dịp trở lại, con vẫn muốn sà vào lòng bố mẹ vì dù thế nào, bố mẹ cũng là người yêu con nhất!
@AnhNguyen-bb1bv2 жыл бұрын
Chào chú Trí, con cũng theo dõi kênh này từ lâu lắm rồi, video nào mới ra của chú con cũng muốn được xem nhanh nhất có thể. Nhưng khi thấy video này, một sự sợ hãi trỗi dậy trong con, con thực sự sợ hãi khi nhìn lại quá khứ của mình - một cơn ác mộng khủng khiếp - dù năm nay con mới 15 tuổi. 10 phút đầu con không thể nào xem được liên tục vì nước mắt cứ trào ra. Con khóc vì lần đầu tiên trong đời khi nghe một người xa lạ nói chuyện, qua một cái màn hình nhỏ con lại thấy được sự đồng cảm đến thế. Chưa bao giờ! Từng mảnh kí ức tua lại trong đầu con cứ như là một thước phim ngắn. Chuyện là lúc con 11 tuổi, con thực sự khủng hoảng khi bước vào những ngày đầu của ngưỡng cửa trường cấp 2. Thế mạnh của con là tiếng Anh nhưng xui rủi thế nào con lại là học sinh ở lớp chọn 1 (chuyên Toán của trường). Thế là mọi sự khó khăn ập tới với con cứ như là bắt một con cá tập leo cây. Áp lực từ trường lớp, điểm số, bạn bè, thầy cô khiến bố mẹ là điểm tựa duy nhất của con. Nhưng lúc ấy, chính bố mẹ đã dã man buông những lời nói mà đến bây giờ dù mọi chuyện đã qua con vẫn luôn ám ảnh. Lúc ấy con thực sự bế tắc, tuyệt vọng và chẳng có ai để chia sẻ. Đến tận bây giờ vận chẳng có ai biết về chuyện trong khoảng thời gian ấy con có ý định tự tử. Những cảm xúc rất nặng nề và u ám cứ bao trùm lấy tâm trí con mà chính bản thân con cũng không biết đó là trầm cảm. Đêm nào con cũng ngủ thiếp đi trong nước mắt và sự cô đơn tột cùng. Có nhiều lúc con cũng nghĩ rằng bố mẹ sẽ ra sao khi con chẳng còn tồn tại trên cõi đời nãy nữa, chắc là sẽ đau lắm. Nhưng nhớ lại những lời chửi rủa nếu con không muốn gọi đó là cả trăm lưỡi dao đâm thẳng vào tim. Bấy lâu nay con cứ để cho cơn ác mộng ấy ngủ yên nhưng khi nghe những lời chú nói vết thương lành sẹo cứ nhói lên. Con đã khóc, khóc nấc lên vì vết thương trong lòng con mà bấy lâu nay con cố gắng giấu kín mà giờ lại được xoa dịu đi một cách là kì. Con bỗng chốc cảm thấy tốt hơn rất nhiều. Qua câu chuyện của mình, con muốn dành một sự trân trọng và biết ơn sâu sắc với những việc chú đang làm. Dù chỉ là một người xa lạ mà chú lại làm con thấy ấm lòng biết mấy. ❤❤🩹❤
@HauPham-ob2oj2 жыл бұрын
Đọc những chia sẻ của em mà thấy thương em quá Chúc em luôn bình an nhé thiên thần nhỏ
@ThanhNguyen-mg7gi2 жыл бұрын
Mẹ của em cũng hay hỏi tại sao tụi nhỏ h hở tí là stress, trầm cảm, tổn thương, em cố gắng giải thích bằng nhiều cách, hôm nay có video của anh Trí vô cùng rõ ràng logic, tuyệt vời ạ.
@gamekinhdi39532 жыл бұрын
anime đã cứu tôi trước cửa tử không biết bao nhiêu lần, mỗi lần mình định làm điều dại dột, tư tưởng của anime lại giúp mình, nó cho mình thấy trước hậu quả việc mình làm, sự đau khổ của người ở lại, sự khó khăn mình phải đối mặt khi làm điều đó, thấy được ý nghĩa cuộc sống, vẻ đẹp của nó, tất cả khiến tôi ở lại. Cảm ơn anime
@soratakajama68022 жыл бұрын
Uii giống mình quá
@hoangthienha50642 жыл бұрын
anime j z cho xin tên phim
@gamekinhdi39532 жыл бұрын
@@hoangthienha5064 tạm xem mấy bộ của makoto đi, nếu chỉ một bộ thì không làm nên trò trống gì đâu
@乙モれ-c3d2 жыл бұрын
Giống mình quá. Anime là chỗ dựa duy nhất của mình trong những năm mới lớn của tuổi dậy thì, ngoài ra thì không có ai cả.
@KiritoxAsunaK.Aanimesition_jp2 жыл бұрын
Giống tôi
@Paul-bp2sh2 жыл бұрын
Hiện tại em chỉ mới 20 nhưng từ lúc 13 tuổi em đã bị bạo lực hđ , áp lực từ gia đình thật sự rất nhiều lúc đó là 1 khoảng thời gian cực kỳ kinh khủng nhưng lúc đó em vẫn giữ cho mình 1 suy nghĩ là tất cả mọi chuyện không phải lỗi của mình mà đó là 1 sự sắp xếp ngẫu nhiên của tạo hóa , thời điểm đó em cũng chả chia sẽ sự mệt mỗi của mình vs ai em tự tìm tới gym học thêm tiếng anh thay đổi bản thân dần dần và thật sự may mắn em đã vượt qua 1 cách cực kỳ mạnh mẽ cuối năm lớp 11 em bắt đầu xem những video của anh và đây là 1 trong nhưng kênh yt bỏ ích nhất VN mà em fl tks anh ♥♥♥
@fanluon17452 жыл бұрын
Mình tôn trọng quyết định của họ, bạn nào đã từng trãi qua sẽ biết
@tranganhngoc18282 жыл бұрын
Em nhớ lại năm em mới vào Nam học lớp 8 bị bạn bè trêu chọc ăn hiếp vì nói giọng địa phương miền trung k ai hiểu, và Ba Mẹ em vì gánh nặng cơm áo gạo tiền trở nên nóng nảy không thể lắng nghe, và em mất kết nối đó với gia đình mình, em nhớ có lần em buồn chuyện bị ăn hiếp ở trường nên khóc trong nhà vệ sinh, Mẹ em nghe thấy xông vào hỏi em vì sao lại khóc, thời điểm đó mqh em và Mẹ căng thẳng em thật sự "ghét" Mẹ suốt những năm tuổi thơ vì luôn chịu những trận đòi roi vô cớ từ Mẹ, nên em đã không nói cho Mẹ biết lý do vì sao em khóc. Sau đó Mẹ thay vì nhỏ nhẹ hỏi em thì Mẹ đã tát em vì em không nói.. Thời điểm đó em cũng nhiều khi muốn tự tử kết thúc cuộc đời buồn tủi của mình lắm. Nhưng em may mắn hơn cậu bé này, em vượt qua được.. Sau này lớn lên mới có thể hiểu được nỗi lòng Ba Mẹ. Phải chi em ấy có thể mạnh mẽ hơn, hoặc có ai đó dang rộng vòng tay lắng nghe và ở bên thì em đã không thấy cô đơn, chán ghét cuộc sống này đến vậy.
@sonn186492 жыл бұрын
Cháu từng thấy và trải qua áp lực của học hành. Thời gian 12 cấp 3, lớp k còn cười nữa. 7 h sáng vô học, chiều 1 h học đến 5 rưỡi nghỉ. Tối học nhóm từ 7h đến 11h đêm xong về bật lại livestream coi giải đề đến 2 3 h sáng. Thậm chí có đứa bạn cùng bạn mà bố mẹ phải cắt dây wifi để ép con đi ngủ. Cái gì cũng sẽ qua, có thể nhiều bạn sẽ cười khi nghĩ lại những điều đã qua, thời gian mà mình k sợ gì chỉ sợ k đậu được ước mơ. Nhưng có những người đã gục ngã. Cũng k từng trách bố mẹ vì chả ai lại k muốn con mình sống tốt nhưng trách là trách cái cách mà 1 bộ phận nào đó của giáo dục đã gây áp lực cho chúng em. Chả có nghĩa lý gì một người lính cứu hỏa phải thi đầu vào điểm cao hơn cả ngành giáo dục. Đi học 7 điểm đã là điểm trung bình cao nhưng 3 môn 7 điểm đậu được mấy trường mà các em mơ.
@Saigon1975.2 жыл бұрын
Một người trưởng thành cần 7-8 tiếng 1 ngày để ngủ. Nếu đi ngủ lúc 10-11h tối thì 6 sáng giở có thể dậy đi học và hôm đó đủ tỉnh táo để học trong lớp. Bắt con học tới 3-4h đêm thì hôm sau dậy đi học kiểu gì? Hoặc có đi học nó cũng ngủ gật trong lớp, chứ tiếp thu được gì. Con ngồi học tới hơn 3h đêm, bố thức canh bên cạnh như canh tù, đủ thấy là cuộc sống của cậu bé này áp lực thế nào rồi. Năm nào cũng có trẻ tự tử vì áp lực học hành vẫn không làm các ông bố bà mẹ bớt tham lam, bớt khắc nghiệt với con đi. Các con mình đi học, mình chỉ nhắc nhở, động viên nó học hành thôi, còn nó học được tới đâu thì hoc, ngủ nghỉ lúc nào kệ nó. Bên này không học thêm học nếm gì, bố mẹ cũng không kèm cặp gì, nhà trường dậy đến đâu, biết đến đó. Chúng tự vùng vẫy, tự bơi từ nhỏ và rồi cũng đến được bến bờ. Ở Tây sướng là thế, việc giáo dục là của nhà trường và họ làm nó rất tốt, rất chuyên nghiệp. Thậm chí nhiều khi mình phải ngỡ ngàng vì họ đã dậy bọn trẻ tốt tới mức như vậy, có những nề nếp, những thói quen, chính mình phải học lại từ chúng nó 🙂 Chia buồn cùng gia đình bé trai 16 tuổi, hy vọng các bố mẹ khác mở mắt ra. Hãy yêu con, xót con, đừng chỉ yêu cái bảng điểm của nó!
@hungnguyenhoang81572 жыл бұрын
Em nghĩ rằng cậu chuyện đó ko của riêng ai cả, mà đó chính là câu chuyện mà bất cứ ai cũng đã từng trải qua, chính bản thân em cũng đã từng bế tắc và có những suy nghĩ bồng bột, nhưng bằng cách nào đó bản thân đã tự cố gắng trải qua được giai đoạn tuổi dậy thì đó, từ đó bản thân cũng trở nên mạnh mẽ hơn, chai sạn hơn. Mong rằng những cô cậu học trò đang trong độ tuổi dậy thì hãy cố gắng mạnh mẽ vượt qua và anh tin rằng các em sẽ mạnh mẽ vượt qua được như anh đã từng.
@tinang4282 жыл бұрын
Em rất đam mê phản biện, và cx học rất nhiều từ một số kênh và các loại sách khác nhau. Em cảm thất chúng rất tốt và làm rõ được vấn đề, cũng như truyền tải được các thông điệp cần thiết. Tất nhiên, có LÝ THUYẾT thì CHẮC CHẮN phải có THỰC HÀNH! Nhưng để mà nói ra thì nch với bố mẹ cũng khó, vì nhiều lúc em bị áp lực và sợ nghe những lời lấn át đi quan điểm. Không phải do em không có cách để phản biện lại, mà là do cách mà em thấy được sự quan tâm của họ đối với bộ môn này không cao, hơn nữa em cảm thấy một số câu nói mà khiến cho em cảm thấy khá là tổn thương. Mỗi lúc muốn nói chuyện thì thứ đầu tiên em nghĩ tới là liệu mình có đủ KHẢ NĂNG CHỊU ĐỰNG hay không! Khi còn là hs lớp 8, em có được dạy bởi một thầy lịch sử, địa lý. Nhớ hồi đó em học hăng lắm, nhưng khổ nỗi là phần C. Luyện tập thiếu nguyên quyển🥲. Cách dạy của thầy thì cho học sinh phản biện nhiều hơn là ghi chép, lược bỏ nhiều các thành phần quá dài dòng để VẮN TẮT NỘI DUNG một cách chắt lọc và dễ hiểu nhất. Well, đặc biệt là kiểm tra miệng. AAAAAAA!!!! Kiểm tra miệng môn sử mà sướng muốn chết, em nói liên tục luôn chứ không phải đùa!!!! Nhưng sau năm lớp 8 đó thì em được một cô khác dạy sử, tất nhiên là sẽ ghi chép nhiều hơn. Em có tư tưởng khá cứng nhắc về CÁCH HỌC CÁ NHÂN, nên khi tiếp xúc với pp học đó, nó thật sự không phù hợp. 1 là có tóm tắt, nhưng không thể nắm trọn nội dung. 2 là có đầy đủ nhưng không hiểu được yếu tố chính. Kết quả là em học khá sút môn này😭. Tới lớp 9 thì em lại hận môn văn!😤 Có bài văn biện luận nhưng... vd về chủ đề hút thuốc đi. Câu chủ đề sẽ là "hút thuốc là thứ đang dần giết chết đi con người". Đúng! Em công nhận! Và câu hỏi sẽ không sao NẾU không bỏ qua phần PHẢN ĐỀ! Phần đáng ra em phải thích nhất nhưng nghe cái lời giải mà chán muốn ngấy cả "khoang não", nhưng có một số người lại không hiểu và vẫn tiếp tục sử dụng là 1 hành động1 đáng lên án. Em đồng tình nó là đúng, nhưng âm điệu nó sử dụng cho cách giải quyết lại sai. Em không hiểu tại sao phải lên án, và tại sao phải phê phán, trong khi thực tế ta có thể sử dụng các cách thực tế hơn? Và trong khi thuốc lá đang phổ biến thì việc ta phê phán nó có tác dụng gì? Một câu hỏi vô cùng lớn! Tất nhiên đó là văn,và văn thì BỐC PHÉT là nhiều😆, nhưng đối với em nó giống như một cái khuôn để ép hơn là để bốc phét đúng nghĩa🤔. Nói lại, em không có ý bôi xấu hay tuyên truyền, đó chỉ là cách nhìn nhận cá nhân của em về văn nghị luận hay lịch sử thôi, ngoài ra cũng do cách dạy học nên em không có ý lên án hay chỉ trích gì cả. Còn về chia sẻ với chị em trong nhà thì um... em coi như không thể nói gì thêm, em có muốn phản biện, muốn chia sẻ, nhưng sau đó cái mà em truyền đạt và nhắc nhở chỉ như nước đổ lá súng. Từ đó em cũng chán ghét việc phải phản biện PHÙ HỢP với em mình luôn. Không biết có phải là do em nói nhiều quá không nhỉ🥲? Về sau em cũng tìm và học thêm các cách, pp, kỹ thuật phản biện, chỉ là không có đối tác nên em cũng khá ngại, và sợ phần nào khi giao tiếp. Em rất mong có một người để nói chuyện, nhưng trong đầu lại nhăm nhăm là liệu mình có nói đúng không hay hành động thế nào cho người khác hiểu? Thậm chí là mình có đủ tư cách để nói nặng lời hay không? Well, trc đó, vào những năm bắt đầu học thì em cũng tự mình luyện tập rất tốt, cao trào của khi đó và năm lớp 8. Kể từ cuối lớp 8 trở đi thì coi như em tụt đi hẳn kèm theo đó có những nỗi sợ khác lặt vặt như sợ sai, sợ lm người khác phiền, sợ nghe mắng, và sợ bị hạ thấp, hay sợ nhục. Rất tiêu cực, nhưng em hay nghĩ lung tung rồi tự lo như thế thật.😷 Điều này thì không khuyến khích... Em chia sẻ vậy thôi, em cũng tầm tuổi học sinh nhưng lại rất khổ tâm trong việc theo đuổi đam mê ấy😑 Hiện tại em cũng chỉ có thể nghe, quan sát, học hỏi những gì em có thể tiếp thu trong LỐI TƯ DUY PHẢN BIỆN. Trên là những chia sẻ và tâm sự của em.
@minzhuang7792 жыл бұрын
Cảm ơn anh, nghe anh chia sẻ mà em khóc một chút. Em không trách người bạn nhỏ đã ra đi. Em rất muốn trách những con người không hiểu chuyện lại bảo là người bạn ấy là người yếu ớt. Không một ai không yêu bản thân mình cả. Họ chọn cái chết để giải thoát là bởi họ đã cô đơn quá lâu, họ không có một người tin tưởng để chia sẻ. Vì những con người dè bỉu và chê bai bạn nhỏ yếu ớt vô tình làm cho những người cùng cảnh ngộ với bạn thu mình lại, ngại chia sẻ vì họ cho là mình cũng yếu đuối. Hoàn cảnh của e ko như bạn nhỏ, nhưng e cản thấy cô đơn ở một vấn đề khác và cũng bị trầm cảm nhẹ, cũng từng nghĩ đến kết liễu cuộc sống. Em không tìn đc tiếng nói riêng với bạn bè. Em không cần một người cho lời khuyên, em chỉ cần một người lắng nghe và đồng cảm. Có thể em mạnh mẽ hơn so với bạn nhỏ vì em là ng lớn rồi và tâm lý vững vàng hơn. Em chỉ hy vọng ai đọc đx những dòng này, xin hãy đồng cảm với người đang khó khăn, xin đừng cười nhạo rồi dè bỉu họ, có thể bạn sẽ cứu đc một mạng người.
@callme_viv3322 жыл бұрын
Giờ nhìn lại ko biết bản thân mình chịu đựng quá giỏi hay bị chai lì về cảm xúc rồi:( Mình từng như e trai ấy rất muốn nhảy lầu n lần. Nhưng nghĩ lại còn nhiều thứ chưa được trải nghiệm, gắng đợi vậy! 5 năm, 3 năm, 1 năm rồi bây giờ chỉ còn 4 tháng nữa là thoát khỏi cái "gia đình thân yêu" này rồi. Ko cần phải DIỄN, phải NHỊN nữa. Cố lên, chúc mn sẽ đợi được hạnh phúc và mình cũng vậy=3
@sonhoang61562 жыл бұрын
Lúc ăn cơm ba mẹ có nói với mình cái này, ba mình nói là " do thằng đó tâm lý yếu, không chịu được, ấp lực, tụi bây chỉ có ăn và học thôi mà cũng ấp lực, ra ngoài đời nó còn ấp lực hơn, tâm lý yếu vậy ra ngoài đời làm ăn nó chửi lên cổ cái chịu không nổi cũng chết, mà ko học thì lấy gì mà ăn cũng chết trước sau gì cũng chết, ba mẹ sinh ra nuôi mười mấy năm cho ăn học rồi, chưa đền đáp công snh thành mà đã vậy rồi,... "Nghe xong mình cũng phản biện lại, nhưng chỉ là nói đỡ phần nào, không dám nói thêm tại nói thêm sợ ba mình cho cái bạt tay 😢 . Cái này có phải là khoảng cách thế hệ chăng😢
@quanganguyenucquan37452 жыл бұрын
Cha mẹ mình cũng chỉ là dân lao động tay chân thôi.nhưng anh em bọn tôi từ nhỏ đến lớn sống rất thoải mải.tuy nhà nghèo nhưng cha mẹ k đè nặng thành tích lên.cũng k bắt phải theo ngành này hay thành tích phải học giỏi.mẹ tui hay nói,muốn học thì học nghỉ thì nghỉ.học thì sau này sướng không thì lao động tay chân khổ rán chịu...ấy thế mà bọn tui cũng học cho đến khi ra trường...ai cũng gọi là cv tạm ổn định.thực sự thấy mình hp
@nhduong_2 жыл бұрын
Hứa nghen anh zai! Cuộc đời em khi bé nhiều lúc hỏi tại sao cuộc đời giống như phim lại mình là nhân vật chính tệ có cái kịch bản tệ đến như thế, từng nhiều lúc đã định cắt tay định đi bụi nhưng may quá thằng bé ở chủng đại bàng trùm này lại đc ở trong một tổ ấm đại bàng khác ôm ấp vỗ về, may qua cái gen tiêu cực 1 mẫu adn tự sát ko bộc lộ may quá cái dũng cảm cũng ko thúc đẩy 2 cái mẩu kia, và cũng may mắn là có những cái ôm từ ba mẹ, nên may quá đc đến lúc suy nghĩ đc hơn xíu đã qua đc giai đoạn hóc môn bùng nổ để giờ chậm lại hơn để lắng nghe người khác, lắng 1 nhịp để hiểu lợi hại khi lên tiếng, may quá xem đc người thầy / ông anh Quéo nè để biết thêm đc ông đạo diễn quay cuộc đời mình cho mình một kịch bản mở để diễn để tiếp xúc vs những bạn diễn khác. Cảm ơn anh Trí rất nhiều! Và mấy ae ơi, nếu mà căng quá hãy chậm lại 1 nhịp nhé, hít thở sâu 1 cái, rồi tạm thời gạt nó sang 1 bên tập trung xem ta có thể nói được với ai, r liệu nếu mà như vậy r sao, đôi khi tâm sự với 1 người lạ bên đường hay bác bảo vệ ấy cũng thấy nhẹ lòng lắm (theo kinh nghiệm của mình thì hãy cứ bắt đầu bằng 1 nụ cười) cứ thử đi nhé. Nhưng tin t đi những lúc như thế kệ hết vác giày đi bộ chạy bộ đạp xe toát đc mồ hôi ae sẽ nghĩ thoáng hơn nhiều đấy. Và gửi đến em trai, mọi việc đều ổn rồi, hãy bình yên em nhé!
@quangtrungvuong2172 жыл бұрын
Ngày đó em rất buồn,hút thuốc,cắm máy tính của bố,từng có ý định đi bụi đời,may mà ngày đó có bà ngoại giúp em,thật tuyệt vời
@maihieutrinh2112 жыл бұрын
Em muốn kể câu chuyện của bạn thân em. Và nó khá là tiêu cực, mọi người đọc khi tinh thần sẵn sàng ạ. vì em cũng không muốn lan sự tiêu cực này đến mọi người đâu :,) Em cũng là một người tự tử hụt. Và đến bây giờ nghĩ lại em vẫn nghĩ em không hối hận vì lúc đó em làm như thế, nó vẫn là bóng ma theo em không thể dứt ra được. Nghĩ lại đúng như anh trí nói, vào khoản khắc đó em luôn nghĩ bản thân mình là một sai lầm của cuộc đời này, ruốc cuộc mình sống làm gì chứ khi nhưng gì người thân luôn bảo với em là " Mày là một đứa ăn hại", " Mày là một đứa phá của", " Mày vô dụng" , " Mày ngu như một con bò" ... Ban đầu em nghe nhưng lời đó em đã phản ứng là bản thân không thích nhưng câu đó nhưng k ai quan tâm vẫn nói nhưng câu đó.. Cho đến khi em thực sự tức giận và phản ứng dự dội và ghét tất cả những người nói nhưng câu đó, và mọi người xung quanh thì kiểu " mày làm vậy là sai rồi" " mày không được làm như vậy"... Sau đó em bắt đầu ngó lơ nhưng lời nói đó, thành sự vô cảm trong cảm xúc.... Cho đến một ngày em cảm thấy bản thân mình thực sự là như vậy, em có hành vi tự tốn thương bản thân, như đánh bản thân, tát bản thân, tuyệt thực, cắn bản thân. Em cảm thấy rằng bản thân có khi chết là cách tốt nhất, vì mình quá vô dụng tương lai không rõ k biết sau này có giúp ít gì cho đời không. Giờ mình mà chết bỏ thêm 1 số tiền nữa thôi rồi không cần lo gì nữa cho mình hết ... Và cuối cùng là đập phá đồ đạc ( đó là điều em không bao giờ nghĩ mình sẽ làm) Và kèm theo đó là em khóc em khóc rất to khóc theo kiểu em gào lên mà khóc...Thứ đáp lại em là tiếng cười cợt của anh trai ở phòng kế bên và tiếng liên tục trách móc của mẹ... Cuối cùng em bình tĩnh bước ra khỏi phòng chạy tới tủ thuốc và lấy các vỉ thuốc ra và nóc hết vào mồm. Và em quay lại phòng tiếp tục khóc... em nhắn tin với bạn bè vài dòng tin nhắn cuối rồi. Tắt điện thoại ... Tụi bạn nhận ra có điều gì đó sai sai tụi nó nháo nhào lên gọi cho em bằng tất cả phương tiện mạng xã hội rồi, có đứa còn lấy xe chạy qua nhà em, có đứa thì liên lạc ng nhà em. Và em được đưa vào bệnh viện, em vẫn nghe được nhưng câu trách của gia đình em.... không ai cho mình đã làm sai cả... Em nhập viện 1 ngày, trong 1 ngày đó em khóc liên tục đến mức mắt sưng rát cả lên, các bác sĩ cũng khuyên em rất nhiều nhưng em cũng không khá hơn bao nhiêu... Về nhà em nghe kể bạn em tức giận về gia đình em và đã tranh cãi với nhà em nguyên đêm và cuối cùng họ bảo rằng em chơi với bạn xấu... Sau vụ việc này cũng được nửa năm rồi, em chọn đi làm full thời gian luôn, cắm đầu cắm cổ làm về nhà đc tầm 8 tiếng để ăn với ngủ và cứ duy trì như thế...
@nguyenhuynhsaphi94772 жыл бұрын
Chào anh. Em đã từng trải qua trầm cảm và muốn kết thúc cuộc đời mình, cũng đúng vào năm lớp 10 như bạn trai trong câu chuyện. Thời điểm đó em cũng đã đi tìm sự trợ giúp ở khắp mọi nơi từ anh chị em ruột trong nhà cho đến cô gia sư dạy toán, em còn gọi lên cả hotline tư vấn trẻ em nhưng những gì em nhận được là "hay là em hãy xem lại bản thân mình và xem xem mình đã giúp được gì cho bố mẹ chưa?". Thực sự lúc đó em rất suy sụp. Và em cũng đã nghĩ rằng mình chính là cái sai, và không một ai có thể lắng nghe mình, có thể thấu hiểu mình. Nhưng rồi "quý nhân phù trợ" của em xuất hiện, chính là cô giáo chủ nhiệm của em. Cô chỉ hơn em 8 tuổi thôi, nhưng em đoán là cô cũng đã từng bị trầm cảm nên mới thấu hiểu như vậy. Cô là người chủ động tìm đến em (nhấn mạnh thêm ở đây là em không hề có biểu hiện xa lánh mọi người hay gì, thậm chí em lúc nào cũng nở nụ cười trên môi, nhưng do lần đó em không đi ngoại khoá với lớp nên cô đã đến hỏi thăm em), em cũng không dễ dàng mở lòng mình để kể ra với cô, vì em nghĩ chẳng ai có thể giúp được mình nữa rồi, kể ra chỉ mệt thêm thôi. Nhưng cô cứ gặng hỏi, và em chỉ nói đúng một câu duy nhất "dạ đại loại là ba mẹ con không cho con đi đâu hết". Và sau đó chắc mọi người cũng đoán đoán được. Cô giáo đến nói chuyện với mẹ và ngay lập tức mẹ đã dẫn em xuống phòng hành chính để đăng kí cho đi ngoại khoá. Mẹ em cũng có những thay đổi nhỏ nhỏ khiến em vui hơn. Tuy một khoảng thời gian ngắn sau đó thì ba mẹ em vẫn lại như vậy, và em vẫn lại tiếp tục chịu đựng những dày vò, mệt mỏi nhưng ít nhất em biết có một người luôn lắng nghe em, luôn sẵn sàng giúp đỡ em. Đoạn anh nói về việc cho con được phép cãi, em thật sự rất tâm đắc, thậm chí là rưng rưng nước mắt. Nguyên nhân chính khiến em bị trầm cảm cũng là vì không được nói, không được lắng nghe, không được thấu hiểu. Và em biết không chỉ mình em mà có rất nhiều bạn cũng bị tương tự, đây là tình trạng chung của đất nước mình, và nó không chỉ xảy ra ở gia đình mà còn ở nhà trường, điển hình như là thầy cô chỉ thao thao bất tuyệt giảng bài, học sinh cũng hiếm khi được nói và đặt câu hỏi, không được khuyến khích để phản biện. Đúng như anh nói, đây là một vấn đề rất khó để giải quyết, và chúng ta phải cần có sự kiên trì. Haiz, những trải nghiệm không may mắn của em cũng khiến em không muốn sinh con đẻ cái vì em sợ, em sợ em sẽ làm tụi nó khổ. Gửi đến bản thân em của 4 năm về trước, Cảm ơn mày, cảm ơn mày đã siêu siêu mạnh mẽ, siêu siêu kiên cường. Cảm ơn mày vì trong những lúc tăm tối nhất mày vẫn cố gắng đi tìm sự trợ giúp, mày vẫn còn thèm thuồng những thứ hay ho mà mày chưa được thử qua, để rồi mày lại tiếp tục sống. Cảm ơn mày, thực sự cảm ơn mày rất nhiều. Và giờ đây, con nhỏ ngày nào còn trầm cảm, tự ti, không chịu chia sẻ bây giờ đã đỡ hơn rất nhiều rồi nè. Vào được 1 trường đại học siêu tốt, tuy còn hơi trì hoãn nhưng rất có trách nhiệm học tập phấn đấu, thậm chí còn kiếm được chút ít xiền để tiêu vặt, gặp được nhiều người, đi được nhiều nơi, không ngừng cố gắng và tận hưởng cuộc sống trọn vẹn nhất có thể! Cảm ơn nhiều người trong cuộc đời em, vì đã lắng nghe, và giúp đỡ. Cảm ơn anh Trí vì đã "cứu rỗi tâm hồn" không chỉ cho mình em, mà còn cho còn rất nhiều bạn trẻ còn đang lạc lối ngoài kia, để họ có thêm niềm tin vào cuộc sống. ❤ Ai đã đọc đến đây thì xứng đáng có 10 người yêu nhá!!!
@thaiphung25112 жыл бұрын
niềm tin bản thân sai đã có trong cháu từ lúc 9 tuổi , cháu không nghĩ nó sẽ là 1 thứ có kết thúc nguy hiểm như vậy trước đây và giữ nó trong mình suốt 4 năm . cháu có thể khóc bất cứ lúc nào chỉ bằng cách nghĩ , nhớ về 1 điều gì đó được cho là kinh khủng với bản thân , ngày nào cháu cũng khóc , việc kiểm soát cảm xúc đối với cháu dần thành quen . thì không lâu trước đây , bạn cháu có giới thiệu cho cháu về kênh của chú , cũng được 4 tháng rồi . cháu có nghe về những chia sẻ , quan điểm của chú , cháu tự động viên bản thân , học cách chia sẻ với bạn bè , anh chị và sẽ là bố mẹ cháu vào một ngày đẹp trời nào đó chẳng hạn . cháu sẽ còn đồng hành với chú rất rất dài trong tương lai để nghe chú giảng dạy những điều có thể giúp ích cho bản thân cháu . F
@studioniaxminz90222 жыл бұрын
Em đã xin mẹ đúng 10p để nói hết tất cả những gì mình nghĩ: về cuộc sống cá nhân bản thân mong muốn, những điều em không thích mẹ xen vào như chuyện tình cảm, chuyện kinh doanh của bản thân; và quan trọng hơn là muốn đưa ra hướng giải quyết cho mẹ về việc nợ ngân hàng, chọn hướng đi đúng nhất, có lợi nhất cho tất cả những gì ba mẹ em đã xây dựng suốt ~30 năm qua. Và KHÔNG! Mẹ e không thể ngồi yên hết phút đầu tiên và luôn miệng nói ngang “ai làm gì mày?” “Chắc tao thèm xen vô” “Mày thì biết cái gì mà nói”…. Và đó cũng là lần cuối em muốn nói chuyện với bậc sinh thành, tuy không muốn bất hiếu và mất dạy nhưng em tự xin phép bỏ lơi tất cả mọi thức thuộc về gia đình này, vì em đã không có quyền được trình bày, được đưa ra ý kiến của mình. Mọi chuyện trở nên quá toxic và em không muốn mình dính đến nữa.
@Kim-sp7by2 жыл бұрын
Một khoảng thời gian dài ở tuổi dậy thì em thật sự đã nhiều lần muốn ra đi. Tự hỏi tại sao bản thân lại được sinh ra, tại sao bản thân lại khiếm khuyết hơn người bình thường khác, tại sao bạn bè, người lớn lại lấy khiếm khuyết của mình ra trêu chọc. Khoảng thời gian đó vô cùng u tối, không ai bên cạnh em cả, không ai hiểu... Em rất muốn đi, nhưng em lại thương tiếc cha mẹ đã cực khổ nuôi mình khôn lớn. Em luyến tiếc khi chưa trả ơn cho cha mẹ. Và như thế, em cố gắng chịu đựng mãi đến tận bây giờ. Từ một cô gái tự tin, vui vẻ, tỏa sáng trong đám đông dần trở thành một đứa ù lì, mờ nhạt, tự ti và mắc chứng sợ đám đông, sợ những ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình. Người khác thì muốn trường sinh bất lão nhưng riêng em, em chỉ muốn sống đến hàng ba là đủ, khi ấy sự nghiệp vào nề nếp, có khi lúc đó cha mẹ đã "trăm tuổi", em cũng thanh thản ơn. Người khác sợ đột tử nhưng em lại thích nó, một sự ra đi bất ngờ, nhẹ nhàng không đau đớn. Suy nghĩ của em rất ích kỷ, em biết, nhưng đó cũng là sự rộng lượng lớn nhất dành cho cha mẹ và gia đình rồi. Có một câu rất hay " 25 và chỉ đến 75 được chôn." Với em, có lẽ em đã chết vì nhận ra bản thân mình luôn bị người khác săm soi khuyết tật bẩm sinh này rồi, mãi mãi không thể chữa lành...
@trihoang1432 жыл бұрын
Em cũng đã từng trải qua những áp lực từ gia đình, cuộc sống, đã từng nghĩ đến vấn đề là kết thúc cuốc sống của mình nhưng có lẽ em hèn nên đến bây giờ vẫn còn được ngồi đây viết cái cmt này ( nên theo quan điểm của em khi họ chọn cách là tự kết thúc cuộc đời họ thì họ đã rất dũng cảm rồi ). Trong quá trình em bị áp lực áp lực đã em đã bị trầm cảm nhẹ và không muốn ra đường, không muốn tiếp xúc với ai cả. Cho đến 1 ngày ở tuổi 25 em quyết định phải nói ra điều này với má em nhưng em lại sợ nói chuyện trực tiếp nên đã nghĩ ra cách là viết thư gián trước cửa phòng má em và em đã thành công khi bày tỏ được cảm xúc những bế tắc trong cuộc sống em đang mắc phải cho má em, may mắn tiếp theo là má em đã hiểu và có những thay đổi. Giờ cuộc sống của em như bước vào trang mới cảm giác hạnh phúc hơn, minh mẫn và tỉnh táo hơn. Em mong rằng những ai đang rơi vào tuyệt vọng thì trước khi nghĩ đến kết thúc sự sống mình thì hãy nghĩ đến là nỗi sợ trước và sau khi chết để mình còn có thể tạo hy vọng cho mình để tiếp tục sống. Em xin cảm ơn anh Trí ( em cũng tên Trí) vì những kiến thức anh chia sẻ và chúc anh cùng toàn thể ekip thành công hoàn thành sứ mệnh của mình để mang càng nhiều những thứ bổ ích hơn đến với nhiều người hơn nữa.
@fsefaefa41212 жыл бұрын
Coi clip rồi đọc tin bữa giờ vẫn thấy rất nặng, câu đầu tiên nảy ra trong em là :" không biết trước đó tụi nhỏ đã chịu những gì?" rồi ngày nào cũng nghe hàng xóm chơi với con họ, trong đầu lại nghĩ: "giờ họ thương con họ vậy, chăm lo cho chúng nó như vậy, rồi sau này lên cấp 1 rồi cấp 2,...liệu họ có còn đối xử với con nhẹ nhàng chân thành như bây giờ không?" Em chứng kiến quá nhiều, từ bản thân, từ môi trường sống, các sự việc áp lực trong quá trình học đánh đập, chửi bới, cứ lặp đi lặp lại, muốn thoát cũng không thể thoát được. Video của anh giải tỏa bớt phần nào nặng nề trong em, mong anh tiếp tục chia sẻ nhiều hơn trong tương lai, chúc anh may mắn.
@HanNgoc-oq4pb2 жыл бұрын
Áp lực từ xã hội, chúng ta còn có gia đình để trở về, còn áp lực từ gia đình thì... Nơi nào để chúng ta về đây? Gửi tới những người đang quá mệt mỏi, quá mất niềm tin vào cuộc sống này,... Các cậu ơi, các cậu đã làm rất tốt, đã rất giỏi rồi. Trao cái ôm của mình đến các cậu. Cảm ơn vì đã không bỏ cuộc, đã luôn chiến đấu hết mình và cảm ơn vì đã ở đây để nhận cái ôm ấm áp này! Cảm ơn người thầy, xin phép cho con được xưng hô như thế. Theo thầy suốt 1 năm nay, với những góc nhìn và tư duy mới. Từ một đứa trẻ lúc nào cũng suy sụp, lúc nào cũng tiêu cực. Nhưng hôm nay, con đã có thể tự biến những nghịch cảnh của bản thân thành những điều vui vẻ nhất và hơn thế nữa con cũng muốn giống thầy, muốn giúp các bạn trẻ khác, muốn cứu các bạn ấy khỏi hố đen của sự tiêu cực, muốn làm gì đó thật ý nghĩa để được thấy nụ cười của mọi người.. Một lần nữa, con cảm ơn thầy rất nhiều ạ!
@陈江-g4d2 жыл бұрын
Bản thân em thì ba em chẳng bao giờ nói thẳng ra rằng em đã sai, nhưng cách ba em nói lại khiến em nghĩ rằng em sẽ không bao giờ làm đúng được, ba em bảo rằng "Dù ba nói đúng hay sai, thì phận làm con cứ phải nghe rồi dạ đi, không có được cãi", và cả mẹ em cũng đứng về phía ba em như vậy. Mặc dù mẹ em bảo rằng em có thể đợi bao giờ ba bớt nóng thì hẵng trình bày với ba, nhưng chẳng có bao giờ ba bình tĩnh nghe lời em nói cả, ba luôn tìm mọi cách bắt bẻ và đi ngược lại với ý kiến của em, thậm chí lấy vai trò cha mẹ con cái ra để bắt em phải thừa nhận rằng mình không đúng. Vì lý do đó mà hiện giờ em đã 20 tuổi rồi, nhưng em vẫn luôn trốn tránh các cuộc nói chuyện với ba, và nếu trong tình huống bắt buộc phải trò chuyện cùng ba, em sẽ luôn giới hạn trong tầm 3 câu nói mà thôi, vì nếu nói thêm nữa thì người bị mắng (thậm chí có thể bị đánh) chỉ là em mà thôi, và em sẽ không bao giờ được ba công nhận cả. Em cảm thấy may mắn vì em đã không có suy nghĩ rằng mình là một sai lầm trong cuộc đời này, mà em tin tưởng vào chính mình, em chỉ mong đến một ngày có thể tự làm chủ cuộc đời của mình và chứng minh cho ba em thấy rằng em cũng có thể làm đúng. Dù đã ngàn vạn lần em nghĩ đến việc từ bỏ cuộc đời này, nhưng chính suy nghĩ phải chứng minh mình đúng đã giữ chân em lại, em cảm thấy bản thân mình thật may mắn vì đã đặt suy nghĩ đó lên trên tất cả những tuyệt vọng và bế tắc của chính mình. Mong rằng mọi người cũng có thể yêu thương bản thân và tin tưởng vào bản thân mình hơn nữa. Cảm ơn sự chia sẻ của anh Trí ngày hôm nay ạ.
@he11a1minhngoc72 жыл бұрын
giống mẹ e lắm ạ kiểu k bà ấy rất nóng tính í ạ hiếu thắng lắm và vì họ là ng đc trao cho quyền lực nên họ nghĩ họ có quyền làm tất cả giống vị vua k đc phép ns lại ns lại thì sẽ bị đánh và chửi mắng mẹ e mắng ngoa lắm ạ kiểu mẹ r đuối lý r nên dùng câu đó để chấm dứt cuộc nc😌
@sonhoang61562 жыл бұрын
Cố gắng lên nha bạn, mình hiểu cái cảm giác đó 😢
@inhphuongha20802 жыл бұрын
thực sự đồng cảm vs chị
@longgianghai54202 жыл бұрын
Yeb keep going on
@nekotae59342 жыл бұрын
Đồng cảm với bạn :(
@khimngo27012 жыл бұрын
Nếu cha mẹ biết dạy con cách sống như thế nào là hạnh phúc thì còn gì tuyệt vời bằng.
@tuan67official432 жыл бұрын
Em cảm mơn anh và mấy bạn ekip rất nhiều. Em sinh năm 2k2 với sự quan sát từ chính gia đình em và rất nhiều gia đình khác ở những vùng trong quê thì sự chăn trở lớn nhất của em chính là cách giáo dục con cái của các cô chú và ngay cả chính bố mẹ của em vẫn còn đang rất chậm so với sự phát triển của xã hội hiện tại. Bởi vì chính cách dạy đó đã kiềm hãm sự phát triển của của những bản trẻ cùng chan lứa như em và thế hệ sau rất nhiều. Em từng đặt ra câu hỏi cho chính em rằng" hông biết em có thể làm gì để truyền đạt và thay đổi tư duy dạy con cho người Việt hay không" và đối với em lúc đó thì nó như là 1 ước mơ vậy bởi nó thực sự quá sức đối với em trong khi em còn phải chặt vặt tìm những hướng giải quyết phù hợp với bố mẹ và cho chính gia đình của em sau này. Và em biết anh Trí chỉ 1 thời gian gần đây thôi nhưng em không biết dùng lời nào có thể miêu tả được sự ngưỡng mộ của em đối với anh bởi việc anh đang làm rất lớn lao và vô cùng ý nghĩa. (Em đã khóc khi biết được có một người đã chịu đứng ra làm và tiên phong cho công cuộc thay đổi không chỉ về tư duy giáo dục và còn rất nhiều mảng khác trong cuộc sống đặc biệt về tâm lý- hành vi). Và em mong rằng có thêm nhiều người nữa tiếp bước theo anh vì càng nhiều người làm sẽ lan truyền thông tin đến được nhiều nơi hơn và với tần suất cao hơn. Em xin trân thành cảm ơn anh rất nhiều.
@ssquetoi34602 жыл бұрын
Mẹ cháu lúc trước cũng vậy. Không bao giờ lắng nghe về những ước mơ và mong muốn của cháu . Luôn cho là mình đúng và cháu đã sai nhưng đó là ước mơ rất hiện thực, các cô trên trường lúc trước cũng vậy không bao giờ tin con người làm được nhưng họ đã làm được và giờ cháu đã mất tự tin về suy nghĩ rất nhiều!
@antran10002 жыл бұрын
Cảm ơn sự kiên trì của anh Trí. Tụi em cũng sẽ luôn noi gương và phấn đấu. Nhân việc anh Trí có nói về việc tìm sự nương tựa về tinh thần. Em cũng xin được chia sẽ. Em là cô bé dậy thì từ rất sớm ( tầm 9t). Mà lúc nhỏ ba mẹ đi làm xa, em ở với ông bà ngoại là chính. Ông bà rất thương em, nhưng tức nhiên khoảng cách thế hệ là có. Và từ lúc 9 tuổi đến 16 tuổi, tâm lý của em hoàn toàn khác các bạn cùng thời. Và tức nhiên em cũng có những biểu hiện mà các bậc phụ huynh sẽ không thích em ở độ tuổi đó. Hay thậm chí sự dậy thì về ngoại hình của em cũng đã là sự bàn tán của cả con nít lẫn người lớn. Chưa kể qua qua cấp 2 thì các bạn khác dậy thì thì cách thể hiện của các bạn ấy còn mạnh mẽ hơn trong mqh bạn bè. Em chỉ muốn nói rằng, sự lớn lên của em lúc đó rất khó khăn và phải rất mạnh mẽ về mặt tâm lý. Vì em k gần ba mẹ và em cũng k thể chia sẽ với ông bà. Nên là em cũng tìm cho mình một điểm tựa khác. Em không ngại chia sẽ, em thần tượng ca sĩ. Em nghĩ với 9x của tụi em chắc lúc đó rất nhiều ng như vậy. Em chỉ thần tượng 1 ng thôi. Và may mân cho em là ng đó rất tốt, hiền lành, đàng hoàng, nghiêm túc và phấn đấu trong lĩnh vực của họ. Em xem họ như anh trai và cũng may mắn là hồi xưa nghệ sỹ họ coi trọng fan hâm mộ theo 1 cách rất dân dã. Và hồi xưa cũng ít tiếp xúc được với thông tin nên mình thấy những điều tốt và mình cứ vậy mà noi theo. Và tức nhiên sự nghiêm túc dẫn đến thành công của họ, thậm chí là cách họ sống chan hoà với mọi người ( trên phương tiện đại chúng) làm mình rất là cảm hứng và có ý chí cũng như noi gương! Nên là các em sau này ơi, ở thế hệ các em có rất nhiều điểm tựa. Thậm chí các em dễ dàng tiếp cận thông tin và vật thể hiện hữu đó. Và hãy luôn tin rằng là nếu thật sự mình không có ai đi nửa. Thì kiên trì 1 thời gian nửa thôi. Khi bạn được sống 1 mình ở một nơi khác. Bạn sẽ có không gian của bạn và chính bạn để tâm sự và lắng nghe và để cùng phấn đấu. Hãy tin là tương lai tươi sáng nhé. Cám ơn anh Trí ạ !
@vietpham79852 жыл бұрын
Mong cho những người cha người mẹ có sự minh mẫn của LỬA khi giao tiếp, khéo léo của NƯỚC khi cư xử, nhẫn nại của ĐẤT khi thấu hiểu, nhiệt huyết của KHÍ khi đồng hành, tất cả là vì tương lai con em chúng ta.
@ngochan74602 жыл бұрын
Theo anh Trí từ lớp 7 lớp 8 gì đó mà bây giờ em cũng lớp 10 rồi. Nhớ cả chiếc live stream trêu anh hồi 100k sub nữa. Tới giờ vẫn vậy, mỗi video đều là một bài học giúp em ngày càng trưởng thành hơn.
@longletai2 жыл бұрын
Biết anh Trí từ khi anh mới thành lập kênh, thực sự anh đã giúp đỡ em rất nhiều về cảm xúc và tư duy mặc dù chỉ thông qua những video miễn phí trên KZbin. Cảm ơn anh và ekip rất nhiều.
@tathanhtuyen24352 жыл бұрын
Em rất hiểu cảm giác của Em Trai ấy, vì bản thân Em cấp 2 Em đã từng bị như thế ( chỉ khác là không phải nguyên nhân vì Ba Mẹ ) . Đến hôm nay Em cũng ko thể nào quên được những ngày tháng đi học năm cấp 2 đau khổ như thế nào . Thật may mắn là Em được rời khỏi nơi đó và đi đến một nơi khác để sống nên Em dần dần tìm lại được phương hướng . Nếu có 1 cơ hội được chia sẻ Em chỉ muốn nói rằng Tất cả những thứ tồi tệ nhất điều chỉ là tạm thời bản thân Mình được quyền thay đổi . Cho dù bị tất cả mọi người phản đối đi chăng nữa , thì chúng ta vẫn được quyền thay đổi làm đúng đắn theo ý mình. Đến lúc này Em vẫn cảm thấy Ba Mẹ dù vô minh nhưng thật sự nếu ko xảy ra đến mức này thì Em ko chắc Ba Mẹ sẽ lắng nghe đâu ạ . Theo trong thư thì Em ấy chịu đựng quá lâu rồi quá khó để thay đổi Ba Mẹ như những gì Em ấy miêu tả.
@baolinhletran59722 жыл бұрын
Tự dưng nghe câu: "anh thương tụi em lắm" mà rơi nước mắt, cảm thấy ấm lòng rất nhiều. Cảm ơn anh đã đồng hành, nâng đỡ những lúc ngã lòng để giờ đây khi bước vào thời gian của tuổi teen nông nổi thì em đã lạc quan, cởi mỡ, trân trọng từng khoảnh khắc nhiều đến vậy. Hi vọng sẽ còn được đồng hành với nhau như thế!
@nau5672 жыл бұрын
20 năm nữa, em rất vui vì được đồng hành cùng anh để sau này làm 1 người lớn tốt
@kingserene44722 жыл бұрын
Nghe anh Trí giải thích về việc tại sao giới trẻ bây giờ mong manh đến vậy mà làm em thấy thấm quá! Đơn giản vậy mà trước giờ ko nghĩ ra, cứ thắc mắc hoài
@entrang49852 жыл бұрын
Mình năm nay 23 tuổi và cũng đã từng rơi vào tình cảnh này khoảng 5 năm trước. Đến bây giờ nếu hỏi lại là có cách nào để thay đổi được suy nghĩ hay hành động của mình lúc trước được hay không thì mình cũng không có giải pháp hay câu trả lời nào có thể thay đổi mình trong lúc đó được. Cho dù có là X của 23 tuổi bây giờ nói chuyện "trực tiếp" với X của 17 tuổi lúc đó, thì mình chắc chắn 100% không thể nào thay đổi được suy nghĩ hay hành động của mình vào lúc đó. Hiện tại mình chỉ có thể biết ơn rằng mình còn tồn tại được là một điều kì diệu và may mắn. Có thể sẽ có rất nhiều bạn, hoặc phụ huynh sẽ chỉ trích những lời chia sẽ và quan điểm của mình, cho rằng được sinh trên cuộc đời là một ơn phước và "những người" có suy nghĩ và hành động tiêu cực đến mức tự tử như thế này là những người ngu ngốc và đáng khinh. Chỉ mong các bạn, anh chị và phụ huynh hiểu là mình cũng đã từng nghĩ như anh chị , coi thường và chán ghét những người có suy như vậy, mình cũng đã cho rằng họ là những người "ngu dốt" và không hiểu được giá trị cuộc sống. Phải đến tận bây giờ mình mới thay đổi quan điểm của mình, "không bao giờ đánh giá người khác" phải đến khi mình gặp hoàn cảnh của họ rồi mới hiểu được. Đây là lần đầu tiên mình viết và chia sẽ nhiều như vậy nên cách diễn đạt của mình chưa được mạch lạc mong các bạn sẽ thông cảm. Bất kì các bạn nào đang trải qua khoảng thời gian khó khăn như vậy, mình mong các bạn sẽ gặp được nhiều măn mắn và những điều tốt đẹp ❤
@valkyrieLinhLe Жыл бұрын
Xin chào Trí và mọi người. Mình tuy không có con nhưng sau những quan sát xung quanh về con trẻ, thì trong số đó phương pháp Tốt rồi Hơn thật sự là rất chính xác. Sự so sánh phù hợp nhất là dùng để phân tích và răn dạy trẻ con từ việc Lấy điểm tốt của trẻ và từ đó nâng tầm cho điểm đó tốt hơn. Và khi đó tự thân trẻ cũng sẽ dùng phép so sánh đó cho chính nó trong những tình huống tương tự. Và thời đại hiện nay, cha mẹ ngày càng lười biếng thì trách sao con trẻ không mong manh? Cha mẹ phần đông vẫn dựa dẫm vào Social network thì sao làm gương cho con trẻ nó tự độc lập và cứng cáp được chứ? Đơn giản thế này, cha mẹ cho con đi học bơi các kiểu, thế nhưng chắc gì cha mẹ cùng nhảy xuống bơi chung với trẻ để cùng vui với nó, rồi 1 vài điều rất nhỏ nhặt, nếu nước hồ dơ, mùi javel nồng..v.v.. thì sao hiểu được và chỉ ra được vì sao có cơn đau mũi hay viêm tai của trẻ... Cha mẹ không làm được, thì sao dạy được khuyên được. Thế là gởi gấm hết cho cô thầy, và lẻ dĩ nhiên sau 1 thời gian, con trẻ 1 phần sẽ là con của cô thầy chứ đâu còn là đứa con bản chất của cha mẹ đẻ. Hy vọng mọi người hãy nghĩ đơn giản những điều đơn giản này để cải thiện dần...
@VuThiAnBinh Жыл бұрын
Cháu năm nay 13 tuổi, bố mẹ làm nghề giáo viên nhưng mà nhiều lúc cháu bị so sánh những bạn khác về mọi mặc dù cháu đã cố gắng rất nhiều nhưng nhận lại sự chỉ trích , trách móc của bố mẹ và đối mặt vs những từ tổn thương cảm thấy bản thân rất vô dụng. Nên đầu óc toàn nghĩ con đường ngõ cụt nhanh nhất có thể. Nhưng khi đọc bài viết của của thầy cháu cảm thấy bản thân rất may mắn và cháu muốn nói cảm ơn thầy rất nhiều, cảm ơn thầy về những bài nói hay, bổ ích và ý nghĩa. Và cháu muốn nhắn nhủ mọi người là hãy sống tích cực lên , chia sẻ sự yêu thương cho tất cả mọi người để không gây ra những bi kịch đau thương!
@ngocdieppham91432 жыл бұрын
Em đã trải qua trầm cảm rồi ,cũng từng có rất nhiều suy nghĩ về tự tử, cũng từng cố tự làm đau mình nhưng không giống như trường hợp này. Dù chưa thể thông cảm với các bạn như vậy 100% nhưng em hiểu được những nỗi buồn sâu sắc, sự mỏi mệt, không chia sẻ đc với ai. Mong rằng các bạn có thể vượt qua được, mong rằng các bạn có thể hiểu đc rằng các bạn đc yêu thương rất nhiều. Cảm ơn mr Quéo đã mở mang đầu óc của em😊
@thuhuongothi66332 жыл бұрын
Hồi học cấp 2 em đã từng chán ghét cuộc sống này khi bạn bè quay lưng, nói xấu nhau, cảnh bạo lực gia đình mà bố tạo ra, rồi phải làm lụng mấy việc chân tay khá vất mà bố mẹ sai, rồi bài vở, áp lực như vậy khiến một cô bé 12-13t như e lúc đó chỉ tin tưởng duy nhất cuốn nhật ký để tâm sự. Giá như lúc đó em biết anh Trí sớm hơn thì chắc e cũng vượt qua những thứ đó dễ dàng hơn. Những lúc mệt ít nhất 1 vài lần e nghĩ tới tự tử, nhưng e tự nhắc mình " phải sống vì nhiều việc còn phải làm", giờ em đã 29t tuổi rồi nhưng đôi khi nghĩ lại về quãng thời gian đó, e vẫn rùng mình. Các em ơi, dù có chuyện gì cũng đừng tự tử nhé, vì cuộc đời này còn dài và còn nhiều việc phải làm lắm !
@atnguyentien69402 жыл бұрын
Chúng ta cũng đã may mắn khi có a trí dẫn dắt , một người tuyệt vời mang lại nhiều kiến thức hay bên trong để biết mình là ai . Mọi người hãy share sự tích cực này, a trí là một người thầy về tâm lý, tâm hồn ,tinh thần ♥️
@tamnguyenthithanh14422 жыл бұрын
Anh Trí vẫn luôn tuyệt vời như vậy. Tuổi trẻ dễ bị tổn thương, dù ở thế hệ nào đi chăng nữa. Tuy nhiên nghiên cứu chỉ ra rằng 2 năm đầu tiên của cuộc đời rất quan trọng. Nó định hình phần lớn tâm lý của trẻ và đặc biệt trong những giai đoạn khắc nghiệt của cuộc đời. Nhìn một đứa trẻ hạnh phúc chỉ cần để ý khi nó 2 tuổi, nó có thể chơi và hát một mình hay không. Nếu bé có thể tự chơi và ú ớ một vài lời ca không thành cái gì cả ở lúc 2 tuổi, đứa trẻ đó có một tâm lý tích cực. Dĩ nhiên những năm tháng tiếp theo vẫn cần thấy hiểu thêm, nhưng chắc chắn sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều. Em không dám xem video, đọc thư của cháu nó cũng không hiểu. Em không dám phán xét, nhưng em hoàn toàn đồng ý cách nhìn của anh. Tuy nhiên dưới góc nhìn của phụ nữ, em cho rằng trẻ cần được trau dồi nhiều hơn về cảm xúc khi bé còn nhỏ. Nếu là một người mẹ hãy yêu thương con và nói lời yêu thường xuyên với nó. Em không cho rằng nuôi con quá khó như bác chủ tịch nào nói. Đơn giản con người chỉ có 24 tiếng, nếu bác rất giỏi việc trị quốc, thời gian đâu mà bác tề gia. Dù em chưa có con, nhưng nếu cương nhu đúng lúc thì mọi việc sẽ ổn thôi.
@akiranguyen61572 жыл бұрын
Em thực sự cảm ơn bài chia sẻ của anh, bởi vì hồi nhỏ khi em vừa mới vào học lớp 6 em từng bị thầy cô đì, em bị thầy Toán đánh và gây áp lực rất nhiều và em không dám kể cho ba mẹ nghe vì lúc đó em nghĩ người sai là em vì em là học sinh còn thầy là người lớn là thầy giáo, nhớ lúc đó ngày nào em đi học mà có tiết Toán là em đều sợ hãi thậm chí là khóc trên đường đi học, mặc dù lúc đó học lực của em không phải quá tệ. Cho tới khi em lên lớp 8 em lại tiếp tục bị thầy cô gây áp lực hơn hẳn các bạn khác, em còn ngất lúc đang đứng trả bài và lúc đi về điều duy nhất em nghĩ tới là tự tử, em nhớ rõ khi đó em thẩn thờ xuống bếp lấy con dao ra định cắt tay tự tử thì mẹ em lúc đó đi làm về, mẹ lao tới giựt con dao ra và ôm em vào lòng khóc trong sợ hãi, lúc đó em thấy rõ vai mẹ em run lên cầm cập. Sau đó thì em cũng lấy hết can đảm nói ra hết với ba mẹ, họ đã rất tức là và lên trường nói chuyện rõ ràng với thầy cô, ngày tiếp theo đi học em được thầy cô gọi riêng ra xin lỗi. Sau chuyện đó mình mới biết ba mẹ yêu thương mình tới cỡ nào họ luôn nói mình cứ thoải mái học ít nhất thì sau này con có thể tự nuôi sống bản thân sống hạnh phúc là ba mẹ vui rồi không cần phải cố gắng làm ông này bà nọ vì ba mẹ chỉ muốn con sống thật vui vẻ thôi. Nên mình nghĩ dù ba mẹ có ra sao đi chăng nữa thì họ vẫn luôn là ba mẹ mình họ luôn yêu thương mình bằng mọi cách. Nên mình mong mọi người có thể thương yêu và trân trọng cơ thể của mình hơn vì ba mẹ và cũng vì chính bản thân mình nữa 😊
@kookho66652 жыл бұрын
Với một người từng trãi qua như e (lúc nhỏ đã từng có suy nghĩ và cố gắng tự tử) thì đúng như a Trí chia sẻ, cái nỗi ám ảnh em sinh ra là một sai lầm nó ám ảnh mỗi ngày luôn. :)))
@vuongmmm2 жыл бұрын
từ 12:45, em bắt đầu cay mũi rơi nước mắt về những gì anh nói, vì nó khá giống những gì em đã trải qua dưới góc nhìn của một người con. Lần đầu tiên, có người chia sẻ về những gì em đã gặp phải. Em cảm ơn anh. Em cảm thấy rất may mắn khi nghe những chia sẻ của anh
@gianiep37342 жыл бұрын
Nghe xong những góc nhìn của anh thấy thấm thía ghê. Nhìn lại mình thì cảm thấy thật may mắn. Mình sinh năm 2000 ở miền quê nghèo, lớn lên với những câu chưởi, đòn roi. Nếu mình sinh trễ đi vài năm thì chưa chắc mình đã có thể ngồi đây viết ra những lời này :))
@argent__63802 жыл бұрын
Chợt nghe anh Trí nói về ý nghĩ "Mình là một sai lầm", mình mới nhớ thì ra hồi lớp 9 mình cũng từng suy nghĩ như thế. Năm lớp 9 phải thi chuyển cấp, phải đậu trường điểm, phải giữ vững hạng trong lớp làm mình mất bình tĩnh và lần đầu tiên trong đời của một đứa rất sợ đau như mình suy nghĩ đến việc tự tử, hoặc chí ít là cào cấu bản thân cho thỏa đi cơn thèm kết thúc. Khoảng thời gian ấy mình cũng bắt đầu stan Bangtan, và mình thích điên cuồng 7 con người đó. Có lẽ là mình tìm được sự đồng cảm vì sự khinh thường mà họ phải đối mặt. Nhưng ba mẹ lại xem sự đồng cảm đó là do mình còn con nít và cách li mình khỏi họ bằng cách tịch thu điện thoại và ép mình phải nghĩ về học hành mọi lúc để không bị rớt hạng. Lúc đó mình viết hết mọi thứ khiến mình ức chế ra một quyển sổ, mọi thứ bao gồm cả việc mình nghĩ mình là sai lầm, mình làm khổ ba mẹ, mình muốn tự tử. Và mẹ đã lén đọc nó, mẹ chỉ ngồi lại và bảo với mình rằng mình không phải là sai lầm, mình là con của ba mẹ. Đến bây giờ mình mới thật sự cảm nhận được hai câu nói của mẹ đã cứu rỗi mình đến thế nào. Sau đó thì thật sự ba mẹ đã không còn ép buộc mình rời xa những thứ mà mình yêu thích nữa. Hiện tại mình vẫn sống và cái suy nghĩ "mình là sai lầm" ấy dường như cũng bị vùi lắp đến khi nó được gợi lên trong đầu mình lần nữa, bây giờ.
@aldie_cna11472 жыл бұрын
Chúng ta có hoàn cảnh giống nhau nhưng cậu nên nhìn vào sự nỗ lực của các anh để cố gắng mỗi ngày nhé
@argent__63802 жыл бұрын
@@aldie_cna1147 hồi mình lớp 9 là hồi 2015 ấy ạ, khi ấy INU chỉ vừa mới nổi và Bangtan bị nhưng fandom khác công kích, nghi vấn mua số liệu, biển đen... đến nay mình vẫn stan Bangtan mà
@meohanhlang10212 жыл бұрын
Con nghĩ con có thể là ng may mắn nhất trong những ng cmt vô video của chú , vì bame con ko so sánh hay bắt ép con phải như con nhà ng ta , nhưng con luôn cảm thấy cô đơn thời gian của con luôn dành cho việc học con cảm thấy như mik bị cô lập , con cũng như bao ng khác vẫn bị bố mẹ mắng thường xuyên , nhưng con vẫn luôn tự nhủ là Bame thương mik thì mới mắng mới đánh mik như vậy , bame phải trải qua chuyện đó thì con cảm thấy thương nhiều hơn là buồn^^
@cece2212 жыл бұрын
E đã cực kì xúc động khi a chỉ ra đc tâm lí "I am the mistake" đằng sau thời gian mà những điều tiêu cực bắt đầu phát triển để dẫn đến cái kết bi thảm nv. Bản thân e từng có có suy nghĩ suicidal và đúng là nguồn gốc cảm nhận đó chính là bàn đạp cho nó. Rằng m có vde, m tệ hại, m ko bình thg, vv. Câu ch của e thì ko phải chính do bố mẹ đã toxic mà lại vì họ quá thờ ơ ko quan tâm gì mấy, mà e lại có nhiều vde trên trường lớp, bị coi thg, trêu trọc, ko hoà nhập đc. Khi e nói về vde đó thì ko ai nghĩ nó đáng để quan tâm. Có thể họ cũng có đôi chút toxic lúc này lúc kia như nhiều cha mẹ nhưng vde của chính của họ lại là thiếu kĩ năng quan tâm, lắng nghe, giải quyết khi con m có vde, và khi e sai thì họ cũng luôn nói kiểu “you are the mistake”,”u have the worst nature”. Họ chỉ nghĩ nuôi đủ ăn đủ học là yêu thương quá đủ rồi. A nói rất đúng đáng ra khi m cô độc nt thì m cần tìm những cái chân khác để nương tựa vào tinh thần. Mà 7 năm trc thì e ko có đủ kiến thức nv, m lại là đứa rất shy-xấu hổ nên lại ko có khuynh hướng tìm bên ngoài, nhưng nếu m nhận thức rõ hơn về nguy cơ thì m sẽ cố gắng hơn. E mừng là ngày hm nay bắt đầu có những ng như anh nói nhiều hơn về câu chuyện tâm lí trong những thay đổi trong XH thời buổi hôm nay, nhất là tâm lí tuổi teen, tâm lí người trẻ cũng như cách dạy con, giúp con pt trong thời buổi ngày nay. E mong anh làm 1 khoá học cho các bố mẹ ạ. Hoặc là ra các video nói về các tip hay kĩ năng hiểu và dạy con cho các bố mẹ, để tương lai chta ko có những sự quằn quại của các b trẻ lớn lên nt nữa
@hongthamhoang15912 жыл бұрын
Khóc huhu vì tủi thân, vì được đồng cảm. Cười hihi vì nhận ra điều gì đó mà trước đây bản thân không hề biết, vì cuộc sống vẫn dễ thương ^^ Cảm ơn anh Trí nhiều
@QuynhNguyen-bu6nl2 жыл бұрын
Tâm đắc nhất thông điệp cuối cùng của thầy, phải xây dựng thật nhiều chỗ nương tựa. Rất may mắn là em đã có rất nhiều chỗ dựa ( những người thầy như thầy, bản thân, bạn bè, vũ trụ, mạng xã hội, âm nhạc,...) có lẽ nếu mất 1 thì mình còn 10, 10 tia hy vọng kéo mình ra khỏi suy nghĩ tiêu cực. Giống như thầy đã nói, giáo dục là con đường rất khó. Con nghiên cứu về giáo dục Việt Nam quả có rất nhiều góc nhìn đòi hỏi mình phải suy nghĩ đa chiều, đôi khi còn sai lên sai xuống và thầy là người đã dẫn dắt con đến với nhiều góc nhìn tuyệt vời hơn. Cảm ơn thầy, những người con đi theo thầy sẽ luôn đồng hành cùng thầy
@NguyenLam-tu4eo2 жыл бұрын
Em năm nay đã 20 tuổi rồi, khi nghe anh kể em cũng đã nhìn thấy bản thân mình trong đó tự nhận mình là 1 sai lầm, khi bố mẹ trách phạt, đánh đập, chửi bới, có đôi lúc em đã nghĩ đến cái đó để tìm cách giải thoát, tìm cách sửa chữa cái sai làm làm của mình, em ko phải đến chuyện đó 1 lần mà rất nhiều lần như ko hiểu tại sao em đã ko làm vậy. Có lẽ là do em quá nhác gan sao hay là do tình yêu đối với cha mẹ mình lớn quá nên em ko dám làm. Như dần lớn em càng trưởng thành hơn và em đã gạt bỏ ý nghĩ đó trong đầu, em đã tìm cách chấp nhận nó và tự hứa với bản thân mình rằng sau này nếu được làm cha của con em, em sẽ ko để nó phải như bố nó khi bằng tuổi nó. Cảm ơn anh vì đã chia sẻ về vấn đề này để em hiểu hơn, cảm nhận rõ hơn, sống tốt hơn từng ngày
@nghitran99192 жыл бұрын
Cảm ơn và biết ơn Trí rất nhiều với vai trò là một người mẹ. Ủng hộ trí trên chặng đường 20 năm tiếp theo vì 1 thế hệ trẻ, vì các con thương iu của chúng ta. Cảm ơn và biết ơn❤
@memeeveryday1322 жыл бұрын
Cảm ơn thầy Quéo rất là nhiều em cũng mới 15 tuổi thôi , xem xong sự việc đêm qua nên cả ngày hnay ăn uống không yên , thực sư.Thực sự rất ý nghĩa , một lời cảnh tỉnh cho những bậc phụ huynh , những người anh , người chị và cả những bạn trẻ . Hãy sống tích cực lên , chia sẻ sự yêu thương cho tất cả mọi người để không gây ra những bi kịch đau thương .
@aux23712 жыл бұрын
Same
@buichaunguyen27512 жыл бұрын
Em cũng đã từng bị cảm giác đó trong 1 thời gian dài, đó là cảm giác mệt, cực kỳ mệt mỏi đối với cuộc sống và cũng không muốn sống nữa vì... quá mệt mỏi đối với những áp lực từ lớn đến nhỏ của cuộc đời này rồi.
@candyngo41972 жыл бұрын
Xin được đồng hành cùng a Trí cho đến khi a nghỉ hưu 🙂 e chưa lấy chồng có con nữa nhưng thật sự a mở ra được nhiều góc nhìn mới của những bạn trẻ hơn cho e. Cảm ơn a thầy nhiều 😁
@pumpkinduke43182 жыл бұрын
Bắt đầu xem anh từ năm lớp 10 giờ e cũng sắp đi hết 12 r, đi cùng anh trong suốt khoảng thời gian đó thực sự mindset của e đã không còn nằm trong ao làng nữa, với mỗi video của anh đều cho e những góc nhìn mới mẻ và tư duy phản biện của e cũng được cải thiện hơn dù ko tốt lắm, nhưng thực sự e cảm thấy mình trưởng thành hơn về mặt tinh thần và cả hành động, cảm ơn anh vì những video vô cùng tâm huyết của anh đã thực sự giúp cho những thế hệ của bọn e được học hỏi rất nhiều từ những kinh nghiệm và tư duy của anh, XIN ĐƯỢC TIẾP TỤC ĐỒNG HÀNH CÙNG VỚI ANH 20 NĂM NỮA
@thanhthanhnhat8432 жыл бұрын
em nghĩ ai trong chúng ta cũng một lần nghĩ đến cái chết nhưng chúng ta đều ko dám nên việc bạn đó dám lựa chọn dám hành động việc đó điều đó đồng nghĩa với việc bạn đó thật sự rất mệt mỏi và đau khổ và cha mẹ cậu đó cũng rất yêu thương bạn đó vì ngay chính bạn đó trc khi mất đi cũng đã xin lỗi cha mẹ vì đã lựa chọn như vậy mà. Anyway, em muốn gửi gắm câu chuyện của chính bản thân em đến mng là em là một nạn nhân của việc bị bắt nạn học đường nhẹ, em và bố mẹ có nhiều khoảng cách về mặt giao tiếp và ba mẹ em có sự kiểm soát quá mức về đời sống riêng tư của em và điều đó đã khiến em có nhiều vấn đề về giá trị bản thân cũng như vấn đề tâm lý như trầm cảm ở mức độ nhẹ và vô số lần nghĩ đến cái chết nhưng cuối cùng thì em cx đã vượt qua nó vì khi đó e nhìn nhận mọi thứ nhẹ nhàng hơn, trân trọng những điều tốt đẹp xung quanh em, tinh ý phát hiện những sự lo lắng của các bậc cha mẹ khi có con hơn nên chúng ta hãy sống tích cực lên vì biết đâu ngày mai là ngày nắng đẹp vì ngày hôm qua là ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời của chúng ta rồi. Thật ra thì từ khi em trải qua những vấn đề tâm lý này thì em dần trở nên tận hưởng cuộc sống mình hơn và cảm giác như em được cả thế giới này yêu thương ví dụ như em đã được một chú cho nhờ sưởi ấm trong một ngày mưa hay đã được một anh coi phim trong rạp cho mượn áo khoác để đắp khi ngủ. Chỉ khi các bạn nhìn mọi thứ tốt đẹp thì điều tốt đẹp mới có cơ hội để bước vào cuộc đời của bạn nên đừng chọn ra đi trong ngày hôm nay vì chắc j ngày mai cũng tồi tệ như ngày hôm nay nhé.
@justinvu99532 жыл бұрын
Anh Trí biết không, khi em đọc bức thư a... Chính em đã thấy em của quá khứ trong đó. E chỉ biết cảm ơn bản thân vì đã kiên cường đến tận bây giờ. Nay em 26t rồi, cũng là ba của con gái em r nên e sẽ học tất cả những gì a truyền đạt để con em sẽ là 1 người may mắn và hạnh phúc nhất. Nói về điều a chia sẽ, em chỉ biết nói là đúng, rất rất đúng. Cả tuổi thơ của em đã sống cùng với những lời như: "Mày ngu như chó, nuôi m tốn cơm tốn gạo nhìn con ngta đi, thôi m im đi m đừng nói gì hết sai rành rành ra mà còn nói,....." Có lẽ cả tuổi thơ e đã sống trong lời miệt thị và đay nghiến. Khi nghe những lời chia sẽ của anh em mới thấy được điều ấy là nguy hiểm cỡ nào. Cảm ơn anh, cảm ơn vì đã là người thầy, người anh cũng là người bạn của không những là của các bạn mà còn là của những người cha người mẹ sau này. Cảm ơn anh vì những điều anh chia sẻ. Chúc anh và gia đình ngày càng có nhiều sự thuận lợi cũng như sức khoẻ để tiếp tục cống hiến cho sứ mệnh anh đã chọn này. Vẫn muốn nói với anh "Cảm ơn anh"
@gaukyo61332 жыл бұрын
Theo dõi anh cung lâu rồi nhưng thật sự em thích câu nói của anh tổng thương tinh thần nó vô vàn và không thể mang sự quan tâm chăm sóc của chính bố mẹ mà đánh giá được. Có thể không cần ăn sang mặc đẹp nhưng được thấu hiểu từ những điều nhỏ nhật thì tâm lý chúng em sẽ tuyệt vời hơn rất nhiều so với việc “tao cho mày ăn, tao cho mày thứ này thứ kia mà mày còn thiếu thứ gì không …”
@2305toan2 жыл бұрын
Em theo dõi anh cũng được vài năm. Tuy chưa có dịp gặp anh hay qua khoá học nào cả nhưng videos trên kênh này thì gần như là em xem hết. Em thấy hạnh phúc lẫn vui trong lòng khi mảng giáo dục có những người như anh. Tư duy, nhìn nhận lẫn cảm nhận thật sự được đem vào giáo dục. Mà quan trọng nhất, nền tảng nhất, thiết yếu nhất đó là từ ở trong mỗi con người. Những điều vô hình như cảm xúc, hành vi, cảm nhận lẫn sức khoẻ tinh thần nay được thật sự quan tâm và lại từ người có cái tâm. Có lẽ thời điểm này thì không phải ai cũng hiểu được giá trị và thấy được cái tâm ở anh trong video này. Nhưng dần dần qua thời gian thì xã hội lẫn con ngườì Việt Nam sẽ chuyển biến và đổi thay. Đều là người Việt cho nên trong lòng em tự thấy cảm ơn anh. Việt Nam cần có thêm những người như anh. ♥️
@qtrang30762 жыл бұрын
mình hi vọng là cha mẹ mình sẽ xem được clip này, hoặc cha mẹ mình sẽ tìm kiếm những video như này để coi và hiểu con của họ hơn. cha mẹ yêu con là đúng, nhưng cách nuôi dạy lại để cho những đứa trẻ chịu những thứ tâm lý nặng vượt xa tầm tuổi của con.
@lienlong32402 жыл бұрын
Em đã khóc khi xem video đó và rất buồn cho người bố và người mẹ trong clip. xin đừng phán xét nữa mn ơi !!!!!!
@nocnoc85682 жыл бұрын
giá như vào lúc đó cháu được nghe những câu nói như thế này. Thì cháu đã không tự làm bản thân tệ đi. Lúc đấy cháu chỉ nghe được những câu nói phủ nhận giá trị và sự tồn tại của cháu. và thật may mắn khi đã vượt qua khoảng thời gian tăm tối đó. Thật may mắn khi cháu vẫn còn ở đây và nghe được những điều tốt đẹp như thế này. Cảm ơn chú rất nhiều.
@ngocanhdang7892 жыл бұрын
người lớn, các bậc cha mẹ đã sống 1 đời với lối suy nghĩ đó và rất khó để thay đổi nhưng giới trẻ chúng ta - người sẽ làm cha, làm mẹ trong tương lai phải tìm cách thay đổi mình để tránh đi vào vết xe đó và bọn e rất cần những người như team a Trí tiếp tục đồng hành trên con đường trưởng thành này. chúc a và team có sức khoẻ và mãi giữ được nhiệt để tiếp tục mang đến bài học bổ ích
@trungtinnguyen75832 жыл бұрын
Clip này của anh giúp em nhận ra sự nguy hiểm kinh khủng của câu nói tưởng như bình thường mà vô cùng tai hại là "con sai rồi" chính em đã nghe rất nhiều lần. Anh cũng làm cho em bắt đầu tò mò hơn về tâm lý hành vi của con người. Cảm ơn anh.
@hieuvu60322 жыл бұрын
Thay vì nhìn và đọc những cmt trên social, thì em lại mong a Trí ra 1 video clip như thế này về 1 góc nhìn đa chiều của anh. Thật sự xúc động khi coi xong clip, cảm ơn anh luôn đồng hành cùng tụi em :D...
@katherine57892 жыл бұрын
Giữa những chênh vênh của tuổi 14 con đã tình cờ biết đến chú, 2 năm cho đến bây giờ chú luôn là người "thầy" của con, giúp con nhận ra nhiều thiếu sót của bản thân, những cảm xúc méo mó dần được gỡ bỏ. Cho đến tận bây giờ, con không dám nói con có thể thay đổi điều gì nhưng giờ con đã nhận ra ước mơ của chính mình rồi ạ. Đó chính là "Giáo Dục". Như chú nói, đây là 1 con đường chông gai và cần sự nỗ lực rất lớn nhưng con sẽ không bỏ cuộc, con sẽ tiếp tục cố gắng trao dồi kiến thức, học hỏi kinh nghiệm, rèn dũa cảm xúc và kỉ luật bản thân. Mong rằng một ngày nào đó con có thể truyền lửa cho các bạn trẻ hơn như chú đã truyền những ngọn lửa ấy trong suốt 2 năm qua cho con vậy! Con thực sự biết ơn chú rất nhiều.
@Ruka12192 жыл бұрын
Em thấy mình may mắn hơn nhiều bạn. Em là bé út ở nhà được mẹ thương hơn với em lúc nhỏ cũng ngoan ngoãn, chỉ có cái là học k được giỏi do giỏi học bằng thính giác. Bây giờ lớn hơn ra ngoài xã hội em mới làm em sốc từ 1 đứa tăng động nhoi nhoi hài hài mà sau đó thằng lại là 1 đứa tự kỷ chơi 1 mình nhưng may cho em là gặp được bạn kia, bạn giúp em thay đổi cách nhìn cuộc sống. Mẹ em cũng k so sánh em với mấy bạn "Mày học trên tb là t vui r"
@duytonthat3392 жыл бұрын
Em rất cảm ơn những chia sẻ của anh. Em đã phải nghỉ học đến 3 lần nhưng cũng đã tốt nghiệp được đại học. Trong quá trình sống trong gia đình ba mẹ em và em hay gặp nhiều mâu thuẫn, đã có lúc em bỏ nhà ra đi vì cảm thấy mình không được tôn trọng và yêu thương thay vào đó là sự chỉ trích và đánh đập của ba mẹ em lúc em còn nhỏ. Kỷ niệm mà khó quên nhất là có một lần ba em cầm cái vợt muỗi và đánh thẳng vào đầu em làm lủng cái vợt muỗi và em chảy máu đầu. Ba mẹ em là giáo viên và thực sự thì từ nhỏ đến bây giờ em cũng không ăn chơi nhậu nhẹt hay chơi game gì nhiều. Có một lần trong kỳ thi học kỳ lớp 6, em lỡ bất cẩn không làm được 1 câu hỏi khi về nhà ba em biết được và ông nói em là "thằng vô dụng", có những khi kêu em là "thằng trời đánh". Đôi lúc em suy nghĩ không biết tại sao mình lại sinh vào cái nhà mà chẳng mấy vui vẻ này? Mẹ em thì luôn nói em sống "ích kỷ" chỉ biết đến em nhưng từ lúc em đi học đến bây giờ ngoài trách nhiệm nuôi em thì em cũng không biết liệu có khi nào mẹ nghĩ đến em không? Sau đó rất nhiều biến cố ập đến làm em phải nghỉ học giữa chừng đến 3 lần tuy là vẫn tốt nghiệp đúng với các bạn cùng khóa
@trinhthuylinh27982 жыл бұрын
Rất cám ơn anh Trí vì những tâm huyết cũng như từng cái cảm xúc mà anh đặt vào mỗi video, em gặp rất nhiều người rồi nhưng ở anh Trí em thấy ở anh có cái gì đấy rất ham học hỏi và ko sợ sai, nhiều người hay lấy lý do và ngụy biện cho cái sai của mình và không chịu sửa đổi. Mình cũng có đôi lời gửi đến các bạn,những người đọc được bình luận này " Sẽ có lúc các bạn sẽ phải đối diện với những vấn đề tiêu cực thôi trong cuộc đời,nhiều cái là những nỗi niềm bên trong mà ko ai hiểu được hay đơn giản là họ ko muốn hiểu điều quan trọng là HÃY TIN TƯỞNG VÀO CHÍNH BẢN THÂN MÌNH VÀ TIN RẰNG LUÔN CÓ NGƯỜI YÊU THƯƠNG MÌNH VÀ THẤU HIỂU MÌNH HƠN CHÍNH CẢ BẢN THÂN, mỗi một người khi đến với thế giới này đều mang theo một sứ mệnh,đừng để người khác đánh mất đi chính ước mơ và niềm đam mê của mình để phục vụ cho những nhu cầu ích kỷ cùa họ. Đây sẽ còn là vấn đề rất là gây đau đầu và lâu dài cho xã hội, hãy bảo vệ trẻ em ngay khi còn có thể,hãy tôn trọng chúng và yêu thương chúng từ những hành động nhỏ nhất thì chúng sẽ tự khắc mở lòng với chúng ta mà thôi. Giống như Sư phụ Lý Hồng Chí từng khuyên " Năng hành năng hành năng hành năng nhẫn năng nhẫn năng nhẫn"
@nguyenhonghai72742 жыл бұрын
Sau video này giúp em biết em 1 cách nói sửa sai cho con cái rất thực tế mà em thấy rất tâm đắc đó là: ''Ba/mẹ hiểu ý của con nói là như vầy nè nhưng cái HÀNH ĐỘNG/HÀNH VI đó là sai ''và trước khi nói câu đó phải cho phép con mình được trình bài quan điểm hết cái đã. Khi xem được video này em cảm thấy bình an, như là có 1 người anh để chia sẻ và thấu hiểu nhau vậy và 3 bài học em nhận thức được trong video này đó là: 1.Vì đây là thời đại công nghệ mình phải trau dồi bản thân để có góc nhìn toàn cầu 2.Luôn học hỏi cách làm Ba/mẹ 3.Thay vì hoán trách ba mẹ của mình sau chưa có góc nhìn toàn cầu thì hãy xây dựng nhiều điểm tựa( đối với em là việc nuôi chó ,hiện tại nhà em nuôi một con chó dễ thương tên nô và em hay chơi đùa với nó hoặc xem những thông điệp từ vũ trụ ạ:))
@minhvu56242 жыл бұрын
Điểm tựa tốt nhất vẫn là chính bản thân của mình, tin chính bản thân của mình là điều đầu tiên, bạn k tin đc chính bản thân mk, thì sẽ chẳng ai tin đc bn cả. Mk trải qua nhiều biến cố, thì cũng dần dần hiểu đc và học đc cách tin vào bản thân mk hơn. Và khi mà tin vào bản thân mk đc thì sẽ có đc chỗ để chia sẻ những câu chuyện của mk đc. Cố lên những con người tổn thương
@tramtranphambao32372 жыл бұрын
Năm nay con vừa bước qua tuổi 14, con gần như hoàn toàn tuyệt vọng, rơi vào suy nghĩ sự tồn tại của bản thân là sai lầm. Loay hoay gần 1 năm, con vẫn chưa tìm ra được lối thoát. Cảm ơn video của thầy Quéo ạ. Con sẽ cố hiểu ba mẹ hơn và cố tìm cho mình những chỗ dựa khác gia đình
@thanhthe26332 жыл бұрын
Chúc em sẽ có một tương lai tốt đẹp
@manhhoanguc8772 жыл бұрын
tự dựa vào bản thân trước đã em à. Bản thân em không có nội lực thì chẳng ai đỡ nổi mãi. Ngoài gia đình thì ít ai cho em dựa miễn phí lắm, và nếu có em sẽ rất dễ lệ thuộc vào họ. Khi họ không đáp ứng nổi kỳ vọng của em và rời đi thì rất dễ khiến em thấy mọi thứ sụp đổ.
@khanglee62092 жыл бұрын
Khi mà anh Trí nói đến đoạn làm bài, thầy cô toàn chỉ ra câu sai mà không thấy nhắc đến câu đúng, em vỡ lẽ và biết tại sao mình ghét học ở trường đến như vậy. Học 12 năm thầy cô chỉ lưu ý câu sai mà không công nhận câu đúng, đó giờ em chỉ nghe bài này em làm sai bao nhiêu câu rồi bị bắt chữa những câu sai chứ chưa bao giờ được nghe bài này em đúng được bao nhiêu câu, em làm tốt lắm. Bởi vậy đâm ra em sợ sai, sợ làm bài sai, sợ nói sai rồi dần vì sợ sai mà em sợ làm bài đó, sợ học bài đó, sợ luôn cái môn đó. Em nghĩ rằng, giá như trong đời học sinh của em có một người thầy người cô luôn sẵn sàng công nhận thành quả và đưa ra một lời khen đơn giản mỗi lần em cố gắng thì có lẽ em đã học tốt hơn.
@duyenhuynh19092 жыл бұрын
Đi với anh Trí 1 quãng đường dài, vui có buồn có, nhưng đây là lần đầu tiên em thực sự đồng cảm với anh, cả về những trăn trở, những kỳ vọng cho 1 con đường giáo dục tốt hơn. Em hy vọng mọi thứ trong tương lai sẽ ngày càng tốt đep, và em cũng sẽ góp phần vào để xây dựng 1 gia đình hạnh phúc nói riêng, 1 xã hội tích cực nói chung để các bạn nhỏ được sống trọn vẹn hơn như anh Trí nói!
@cucphung5002 жыл бұрын
Tầm một tháng trước em lang thang trên facebook đọc được một bài viết của một bé 15 tuổi tâm sự về ý muốn đi tự sát. Em đã giới thiệu giúp bé kênh của anh mặc dù lúc đó em không có nhớ là a đã có video nào nói về tâm lý tuổi đó chưa. Đến ngày hôm nay có vid này rồi. Hy vọng bé vẫn sẽ xem được video này.
@tranttmai2 жыл бұрын
Mình cũng đã từng có ý định kết thúc cuộc sống của mình. Với những người ngoài có nói mình vô dụng hay xấu xa ra sao mình vẫn ko quan tâm. Nhưng đến một hôm như bình thường mẹ vẫn nói mình vô dụng, mình vẫn chỉ biết là tại mình chưa làm tốt thì thôi lần sau cố chú ý làm tốt hơn và cho tới khi mẹ lại thốt thêm một câu đi sâu vào lòng mình : " Đời tao đẻ m ra là một sự hối hận, t rất hối hận khi đẻ ra m đó!". Đêm đó mình nhận ra rằng dù mình làm j cũng vô ích, em để ý thấy dù mình làm j cũng bị la hết. Giống như anh nói thì em cũng đã có nghĩ rằng mình là sự sai lầm, là gánh nặng và phiền phức của cha mẹ, là người đáng ghét đến bn bè cũng ko có ai chịu chơi với mình. Bth em bị đánh cũng không sao nhưng mẹ lại nói cái câu như thế thì làm sao mà lơ đi đc. Em vốn đã tổn thương vì chuyện bn bè, có nói với mẹ thì mẹ cũng chỉ " ai biểu m ngu cứ chơi với nó hoài" . Kể cả khi em nói em có ý định tự tử cho cậu em nghe và mẹ đc nghe cậu kể lại. Mẹ chỉ một câu: " Tự tử sao? M muốn làm j thì làm, coi như t có đứa con bất hiếu như m, nữa t với cha m già r thì tự ăn lăn vô bếp, chết lết vô hòm v thôi". Em ko giận mẹ và bất cứ ai trong nhà vì em từng nghĩ mình chả là cái thá j mà có quyền giận ng khác. Cả 1 ngày dài em cảm thấy rất mệt. Em từng có ý tự tử như em ấy nhưng cũng nhờ em còn biết sợ chết và ko gánh nổi tội bất hiếu hủy hoại bản thân rất lớn này. Nên em vẫn ở lại. Bây giờ tuy em vẫn còn sự buồn bã nhưng cũng đã có nhiều niềm vui và sự phấn khích hơn trước. Nhờ những bài hát mang thông điệp rất ý nghĩa của những con người kì diệu nên em thấy cuộc sống của mình vui tươi hơn. Em học đc rằng phải yêu bản thân mình trc thì ng khác mới có thể yêu thương mình. Cảm ơn anh đã có nhiều video rất ý nghĩa và bổ ích cho mọi người.
@vietdungnguyen83912 жыл бұрын
Bố mẹ nào cũng thương con và yêu con của họ nhưng đôi khi họ không hiểu con của mình. Có tình yêu nhưng không thấu hiểu con tạo áp lực cho con cái khiến khoảng cách giữ cha mẹ và con cái càng lớn.
@bichthuyangthi9912 жыл бұрын
Thành thật thì tất cả sai lầm anh Trí nói trong video, đều là cách mình đối xử với chính bản thân, cũng như với đứa em nhỏ của mình. Cảm ơn anh Trí rất nhiều vì đã làm video này.
@Iris-ix3ph2 жыл бұрын
anh Trí em đi theo anh từ năm lớp 9 giờ em 11 rồi . Giờ những bài giảng của anh mà em giống như đc có thêm một người anh , người thầy giúp em vượt qua những ngày tháng mà tâm lý nhạy cảm nhất và ngày càng trưởng thành và sâu sắc hơn . Em cảm ơn anh nhiều lắm , em hy chúng ta có thể đồng hành cùng nhau thêm nhiều năm nữa .
@tuannguyen-bv6kh2 жыл бұрын
Khi nghe anh nói đến câu “ Bản thân tôi là một sai lầm “ tim tôi như thắt lại :( Bạn trẻ đó… tâm hồn họ phải đối mặt điều gì trong những giây phút đó vậy
@buiangtuuyen8862 жыл бұрын
Anh phân tích rất đúng luôn ạ. Em đã từng ở trong thời điểm giống như vậy. Cũng vì lý do cảm thấy mình vô dụng và thậm chí còn nghĩ việc chấm dứt cs là đem lại hạnh phúc cho gđ. Nhưng may mắn là giống như anh Trí nói, về những điểm tựa từ ông bà, thầy cô, bạn bè, anh chị, và niềm tin tâm linh ( Đạo Phật). Em rất biết ơn vì nhờ đó mà em đã vượt qua đc giai đoạn đó. Và em mong các bạn trẻ có thể xem kênh của anh để hiểu hơn về những điều mình đang gặp phải. Từ đó chậm lại 1 nhịp để không xảy ra điều đáng tiếc. Em cũng muốn gửi lời đến các bạn nếu đang gặp hoàn cảnh như thế thì đừng thu mình lại mà hãy tìm kiếm sự giúp đỡ. Và các bạn cũng không phải là người duy nhất có suy nghĩ hay ở trong hoàn cảnh như vậy nên đừng nghĩ rằng mình cô đơn trong cuộc hành trình này. Điều đặc biệt nữa là nếu các bạn đang ở trong giai đoạn khó khăn này thì cũng đừng cảm thấy bất hạnh. Bởi một khi các bạn vượt qua được nó, các bạn sẽ mạnh mẽ hơn rất nhiều. Và các bạn còn học được rất nhiều điều quý giá từ quá trình tìm cách cứu lấy chính mình đó. Đức Phật đã nói rằng: " Mạng người khó có được." nên Hãy Trân Trọng nó. Cảm ơn anh Trí vì đã đồng hành cùng chúng em trong hành trình này. Cuối cùng, mình muốn gửi đến các bạn ❤ này vì tất cả chúng ta đều xứng đáng được yêu thương và xứng đáng với cuộc sống này. 🌞
@trangpham13532 жыл бұрын
Ban đầu em đã phải rơi nước mắt vì nhưng gì anh nói thật sự rất đúng với nhưng việc em đã trải qua trong quá khứ. Ngay đoạn anh phân tích 16:48 em đã phải giật mình vì bản thân cũng mắc những lỗi sai lên chính người em gái của mình. Cảm ơn anh, vì những phân tích, chia sẻ sâu sắc. Một bài học ý nghĩa của em.
@skywalker45992 жыл бұрын
Hay quá a Trí, hôm qua mới nghe thầy Giản Tư Trung nói học là để tốt hơn, hôm nay dc anh làm rõ hơn nữa thấy tâm đắc ghê, không uổng tiền mạng.
@huonghuynh68492 жыл бұрын
Ba của mình chưa bao giờ là bạn của mình, ba chỉ ở trên cao và nói xuống, "tao luôn đúng", "mày biết gì", rhuwcj sỵw rất buồn, và vì 1 phần lớn mình vì mẹ mà sống mà thui. Tới bây giờ mình bỏ ngoài tai, học cách tích cực lên hàng ngày...
@ThanhNguyen15012 жыл бұрын
Hiếm khi em bình luận những vấn đề như thế này, một phần vì em dần bàng quan với cuộc sống, đôi lúc biết rồi chỉ để đó, một phần cũng chẳng rõ sự tình để bàn luận. Tuy nhiên, những lời anh nói em thấy khá sâu sắc, tâm lý con người ai cũng thích được khen, ai cũng muốn được công nhận. Không ít hơn 1 ngàn lần, em muốn đc người khác nhìn vào điểm tốt, nhưng tất cả đều vô ích, dù có làm vạn điều tốt, chỉ cần 1 lỗi sai cũng đủ để bị chỉ trích. Có một thời gian, việc học của em không tới đâu, bạn bè trong lớp không còn nói chuyện, em tốt nghiệp trễ, mọi thứ đều mông lung, không ý nghĩa, đó là khoảng thời gian khủng hoảng nhất, em chỉ biết thu mình, kiếm 1 góc nào đó ngồi khóc. Rồi em chợt nhận ra rằng, có lẽ em nên chia hạnh phúc của mình vào những niềm vui nhỏ, em tìm thấy đam mê thể thao, đam mê học 1 ngôn ngữ thứ ba, từ đó em có những người bạn mới, những mối quan hệ mới, em kiếm được 1 công việc phù hợp không còn vô công rỗi nghề nữa, sau đó em tiếp tục vừa học vừa làm. Cuộc sống của em dường như thay đổi chỉ khi em thay đổi 1 góc nhìn, từ bỏ việc quá chú tâm vào 1 thứ. Có lẽ đây chính là thứ mà anh Trí gọi là "đa dạng hỗ trợ xã hội"
@U38-f5f2 жыл бұрын
Áp lực áp đặt rất nhiều từ các bậc phụ huynh .Mong cô dì chú bác cho các em sống thoải mái
@soratakajama68022 жыл бұрын
Thật may mắn khi con biết đến thầy khi đang trong độ tuổi dậy thì này. Con học được rất nhiều qua những video của thầy từ cách tư duy, nhìn nhận, lắng nghe bản thân, và sự nghiêm túc cho cuộc đời của mình,...
@DuongPham-en2ps2 жыл бұрын
Cháu bằng tuổi bạn đó và tối qua khi đọc được tin tức bạn đó tự tử, coi được video đó, đọc được những dòng chữ đó quả thực quá xót xa. Hôm nay lên lớp học cô dạy công nghệ của cháu có nói về vụ việc của bạn, cô nói với học sinh là nên nhìn nhận từ 2 phía nhưng rồi cô lại nói bạn đó đáng trách, nói bạn đó mê game, trong bức thư cuối cùng đó không có dòng nào là nói thương bố mẹ cả... Cô từng là giáo viên cháu yêu thích nhưng nay cô nói như vậy quả thực cháu không biết phải nói gì nữa cả.
@HoangNguyen-zj6kx2 жыл бұрын
Em mong những bài học như vậy của anh sẽ không chỉ được phát trên nền tảng KZbin, nó đủ thực tế và sự cần thiết để được phát trên đài truyền hình quốc gia và nhiều nơi khác. Những bài học như vậy cần phổ cập cho càng nhiều người biết đến càng tốt, nó có thể giúp ích cho cuộc sống hơn nhiều chương trình giải trí nhạt nhẽo của nhiều kênh truyền hình. Cách thể hiện của anh rất dễ nghe, dễ hiểu, không như các giáo sư tiến sĩ lớn tuổi mà nhiều chương trình thời sự mời đến phát biểu, họ có kiến thức nhưng cách diễn giải quá khô khan. Em chúc anh có sức khoẻ và ngày càng phát triển trong sự nghiệp để nhiều người học được những bài học sống quý giá!