Những buổi chiều nắng vàng hạ xuống màn đêm Anh nhớ về những lần chờ em và cùng ra về Đoạn đường rất chi là ngắn Chỉ là từ đầu chân gác cho đến cổng về Nhưng với anh Nó là con đường dài nhất bên em mà anh từng có Những buổi mưa bay lất phất Đợi mãi mà chả thấy em đâu Anh cứ ngỡ rằng mình Đã lỡ một điều gì đó rất quan trọng Anh không nhìn thấy em Hay em đã về từ lúc nào Anh cũng chả rõ ! Thật khó diễn tả cảm xúc anh lúc đó Mọi thứ cứ như xáo trộn hẳn lên Đến nỗi những âm thanh xung quanh Đều trở nên ngột ngạt đến khó tả Anh cũng chợt nhận ra từ lúc đầu Em đã thuộc về ai đó rồi Nhưng lí trí Mấy khi lại thắng được con tim , phải không em ? Anh cũng chợt nhận ra từ lúc đầu Em đã thuộc về ai đó rồi Nhưng lí trí Mấy khi lại thắng được con tim , phải không em ? Phải không em ? Rồi điều gì đến cũng đến Du học Mỹ Là định nghĩa tháo nút thắt Giữa em và anh ta Anh từng chợt lặng đi Khi nghe em kể câu chuyện Gia đình họ xem em như là Vật cản bước tiến của con họ Anh là kẻ thấy em khóc Thấy được cơn đau của em Thấy giọt nước mắt mà đáng lẽ Anh là người sẽ không bao giờ cho nó xuất hiện Anh là người sẽ không bao giờ cho nó được xuất hiện Rồi anh lại tự nghĩ Đôi khi đó cũng là cơ hội cho mình Sau nhiều lần chật vật Và quả thật lần này anh đã đến gần em hơn Anh cũng cảm nhận được tình cảm Phần nào trong em dành cho anh Và cứ thế , cứ thế mỗi ngày sáng sớm Anh tập cho mình thói quen thức dậy sớm hơn Chả để làm gì khác Ngoài nhắn tin gọi em dậy Đôi khi , mình cùng đi ăn sáng Ngắm khung cảnh trời khi thức dậy sau anh và em Rồi 1 tháng , 2 tháng và 1 năm Anh biết đến lúc anh phải nói ra hết ! Những suy nghĩ bấy lâu Mà chưa bao giờ anh được nói Nhưng không ! Anh vẫn chưa kịp nói Hôm đó , em bảo rằng : ” Em xin lỗi , em không thể tiến xa hơn được ” Một năm qua Anh cho đi tình cảm và niềm tin rất nhiều Mặc là anh biết mình nhận lại là chả bao nhiêu Em à , anh biết chứ ! Thời gian đó ! Anh biết em vẫn quan tâm họ Lo lắng cho họ Nhắn tin , nói chuyện cười đùa Chỉ là những khi bên anh , em cố che dấu đi Em nói em sinh ra là để được yêu thương Và em muốn anh mãi là của em Không phải là của bất cứ ai cả Thế ! Anh là gì với em trong suốt thời gian đó ? Là người vun đắp , những thứ em thiếu , em cần Hay nói đúng hơn có phải anh là kẻ thay thế Là kẻ cho đi tình cảm mà em đang thiếu phải không ? Giờ là ba năm kể từ ngày đó Em có dám cho anh biết em và anh ta giờ đây ra sao ? Họ còn yêu em chứ ? Anh biết cả , nhưng cũng chả bận tâm nữa Với em giờ là kỷ niệm không hơn , không kém Và hôm nay , anh ngồi viết đống này Không phải lần cuối , cũng chả lý do gì khác Mà chỉ là để em biết , em vẫn là gì đó trong anh Nhưng không phải là hương vị buổi đầu nữa Không tàn cũng chả nở , không mùi và vị đắng Chưa người nào đủ chặt để lấp đầy khoảng trống ấy Hay tại vì anh đã yêu em quá nặng sâu
@Blaster88912 жыл бұрын
A masterpiece, thanks for it and for the beautiful pictures.
@pthung.x6 жыл бұрын
Sau cơn mưa, bên kia đường, có cánh gia đã vỡ tan Sao em lại cất bước ra đi khi chuyện tình mình còn dở dang Anh thấy cả vùng trời hạ, vừa chuyển mình qua đôi mắt em Để rồi khi thu vừa đến, cũng là lúc anh lạc mất em Anh đã từng không thể giấu u sầu, khi nhìn qua đôi mắt của em Còn nhiều điều cất giấu trong lòng, nhưng chẳng thể nói, vì giờ anh đã mất em....
@kjyhu74535 жыл бұрын
Có chàng trai những ngày thuở thời Đem lòng yêu thương cô gái đó Như mộng mĩ này cất trong tim . Gần 20 chục năm ra xôi mới nhớ Cô chắc cũng đã quên tôi như hạt mưa Ừ chắc cũng chẳng còn những ngày hạ xưa Tôi vẫn còn nhớ đông đầy buổi chiều Thuở ra phố xe đạp chẳng phanh Cô đi bằng ngang nghi ngủi mùi tóc Giờ còn nhớ lại mê muội lòng anh Em cười cháy rụi như cả lòng anh Vui nụ cười như đắp lên cả trời xanh Đêm về lại phố buồn tênh một mình Tôi vẫn còn ngỡ cô ngồi gần đây Loay hoay với mấy chén rượu Tôi tưởng mình lạc nơi vạn tầng mây Say chút hết men cay để lòng ngừng nghỉ Thôi thì cô đi để tìm người mới tôi chọn giấc mộng nơi mình tình đi Rồi cô vụt mất như qua kẽ lòng Tôi chưa toại nguyện những thứ không mong Tôi chọn lấy kiếp sống giả tràng Cả đời vùi đắp vẫn mãi không xong Thôi sau cùng chúng mình vẫn mãi song song
@thinhtran15183 жыл бұрын
Không còn yêu sao em không nói ra Để cả hai tìm đường mà giải quyết Anh không tin vào những chuyện tối qua Em đừng giả vờ như không biết gì chuyện đó em là người phải biết Anh đội ngàn lần đau thương để đi tìm kiếm được hạnh phục Vậy mà nó lại vô ích Càng yêu càng khiến con tim thêm rạn nứt Thế yêu bao nhiêu là đủ Nhiêu đấy là dư thừa sao Và Cũng là nụ hôn lần cuối anh vừa trao thì ngày hôm đó cả hai nhìn nhau ánh mắt thật kì lạ Cả anh và em đối diện nhưng chẳng dám nói điều gì cả Anh đi làm về mệt không Câu hỏi thường ngày đâu rồi Cứ thế từng ngày trôi qua Khiến ta dần dần trở thành 2 người lạ Rồi sáng hôm sau khi chợt tỉnh giấc Không còn thấy em nữa Bật đầu ngồi dậy chạy ra thấy một mảnh giấy dán vội ở trên cửa Mong anh tìm được người mới hiểu được tính anh hơn là em Màn đêm vừa chợt buông xuống chỉ còn mình anh tay cầm điếu thuốc và men
@urautumn6 жыл бұрын
Tháng 10 của anh, có mùa thu đã về trước cổng Tháng 10 của em, có giống những gì em từng ước không? Sấm chớp vang trời, những chiều mưa giăng ngập lối Mây xám u sầu, hoàng hôn chưa đến, bầu trời đã sập tối Sau cơn mưa, bên kia đường, có cánh hoa đã vỡ tan Sao em lại cất bước, khi chuyện tình còn dở dang Anh không thể giấu u sầu, khi nhìn qua đôi mắt của em Nỗi niềm cất giấu trong lòng, nhưng chẳng thể nói với em Anh thấy cả vùng trời hạ, vừa chuyển mình qua đôi mắt em Để rồi khi thu vừa đến, cũng là lúc anh lạc mất em Chỉ còn lại đây khoảng trời nhung nhớ, anh gửi trọn vào dãi ngân hà Chấp thêm đôi cánh, để nó có thể bay thật xa Cạnh bên anh, là nỗi buồn, cùng nhau nhìn thời gian trôi Có yêu thương chạm kẽ ngón tay, nhưng cũng vừa vỡ tan rồi Cạnh bên em, là giây phút, không bao giờ muốn trôi qua mau Rồi cũng chẳng còn, lời "chào buổi sáng" , mà đôi ta trao
@haiduongtran39086 жыл бұрын
#NguyenVanSang
@urautumn6 жыл бұрын
Sanji =)))
@Nongnghiepvatrainghiem3 жыл бұрын
Buồn hay nghe bài này. Nó làm tâm trạng thêm hay xoa dịu đi nỗi buồn.. Càng vẫn vương trong lòng, nghe mà chảy nước mắt
@blueh.5 жыл бұрын
Những buổi chiều nắng vàng hạ xuống màn đêm, anh nhớ về những lần chờ em và cùng ra về. đoạn đường rất chi là ngắn chỉ là từ đầu chân gác cho đến cổng về, nhưng với anh nó là con đường dài nhất bên em mà anh từng có. những buổi mưa bay lất phất, đợi mãi mà chả thấy em đâu, anh cứ ngỡ rằng mình đã lỡ một điều gì đó rất quan trọng, anh không nhìn thấy em, hay e đã về từ lúc nào, anh cũng chả rõ. thật khó diễn tả cảm xúc anh lúc đó, mọi thứ cứ như xáo trộn hẵn lên, đến nỗi những âm thanh xung quanh đều trở nên ngột ngạt đến khó tả. anh cũng chợt nhận ra từ lúc đầu, là em đã thuộc về ai đó rồi, nhưng lí trí mấy khi lại thắng được con tim phải không em?... rồi gì đến cũng đến, du học Mỹ là định nghĩa tháo nút thắt giữa e và anh ta. Anh từng chợt lặng đi khi nghe em kể câu chuyện về gia đình họ xem em là vật cản bước tiến của con họ. Anh là người thấy em khóc, thấy được cơn đau của em, thấy giọt nước mắt mà đáng lẽ anh là người sẽ không bao giờ cho nó xuất hiện. rồi anh lại tự nghĩ, đôi khi đó cũng là cơ hội cho mình, sau nhiều lần chật vật. Và quả thật, lần này anh đã đến gần em hơn, anh cũng cảm nhận được tình cảm phần nào trong em dành cho anh. cứ thế mỗi ngày sáng sớm a tập cho mình thói quen thức dậy sớm hơn chả để làm gì khác ngoài nhắn tin gọi em dậy. Đôi khi cùng ăn sáng, ngắm khung cảnh trời khi thức dậy sau anh và em. Rồi 1 tháng 2 và 1 năm, anh biết đến lúc anh phải nói ra hết những suy nghĩ bấy lâu. Nhưng không anh vẫn chưa kịp nói, Em bảo rằng:”Em xin lỗi, e không thể tiến xa hơn được” 1 năm qua anh cho đi tình cảm niềm tin rất nhiều, mặc là anh biết mình nhận lại là chả bao nhiêu. Em à: anh biết chứ, thời gian đó anh biết em vẫn quan tâm, lo lắng cho anh ta, nhắn tin, nói chuyện cười đùa, chỉ là những khi bên anh em che dấu nó đi. Em nói em sinh ra là để được yêu thương, và em muốn anh mãi là của em, không được bất cứ ai có được. Thế! Anh là gì với em trong suốt thời gian đó. Là người vun đắp những thứ em thiếu em cần hay nói đúng hơn có phải anh là kẻ thay thế, là kẻ cho đi tình cảm mà em đang thiếu phải không. Giờ là ba năm kể từ ngày đó,em có dám cho anh biết em và anh ta giờ ra sao? Họ còn yêu em chứ! Anh biết cả, nhưng cũng chả bận tâm nữa, với em giờ là kỷ niệm không hơn không kém và hôm nay anh ngồi viết đống này không phải lần cuối củng chả lý do gì khác mà chỉ là để e biết e vẫn là gì đó trong anh, nhưng không phải là hương vị buổi đầu nữa, không tàn cũng chả nở, không mùi và vị đắng. chưa người nào đủ chặt để lấp đầy khoảng trống ấy. Hay tại vì anh đã yêu em quá nặng sâu..
@minhtham70647 жыл бұрын
Dạo một vòng bên lũy tre làng thấy nơi lòng có chút đong đưa Thả mình vào nỗi buồn mùa hạ có chút thương tình cây già sông xưa Bóng người thương giờ em đâu rồi chỉ để lại một chút hoài niệm Tà áo trắng tung bay ngang đời nỗi buồn cưa đứt đi sợi tơ duyên Gửi đôi lời yêu thương vào gió để rồi nhẹ nhàng hôn mái tóc em Tấm chân tình của gã trai nghèo một lòng chung thủy để rồi khóc đêm Hạ không em hạ buồn đi mất thấy ven bờ đôi hàng hoa dại Anh cũng chết đi trong giây lát khi cuốn sách tình đọc đến chương hai Chàng họa sĩ bụi bặm thân hài chỉ biết đem tình của mình đi cất Giữ trong lòng 30 ngày hạ để rồi bây giờ đứng nhìn em đi mất Tuổi xuân thời tóc em buông dài với câu hát nụ cười ngâ y thơ Giờ em về bên nơi phố thị tắm tắt xa rồi bầu trời mây mơ Có chút nhớ anh gởi vào trời tia nắng hạ lắp đầy cô đơn Hàng cây già xanh biếc lá chiều ngồi bên hiên nhà nghe lòng đau hơn Bước chân nào đưa anh về trời khi trốn gian trần đầy rẫy đau khổ Đêm khuya khắt giường đơn gối chiếc có tấm chân tình em mang ra đổ Bầu trời kia đưa em đi rồi nơi phố thị có nhớ anh không Chàng họa sĩ phong lưu quê nhà nơi hàng tre già vẫn ngồi anh trông Nhớ hình bóng cô gái ngày nào hồn nhiên ca hát giữa cánh đồng xanh Ngọn gió chiều thoang thoảng hương lúa đôi mắt chân tình lặng lẽ nhìn anh Còn không em chuỗi ngày chung đường ta ngây ngô câu chuyện cười giỡn Chiếc xe đạp chở em hằng ngày băng qua hương đồng màu vàng rực rỡ Nơi quán nhỏ ta hay chuyện trò và những con đường in sâu hoài niệm Anh dạo ngang giờ chỉ một mình ngây ngất tuổi đời đã lỡ tình duyên Khúc nhạc sầu dưới mảnh trăng ngà nơi yên tĩnh là cánh đồng hoa Anh nhẹ nhàng ngân nga điệu buồn rồi viết cho mình một bản tình ca Cũng không biết nơi xa lộng lẫy có khi nào em nhớ quê nhà Có chàng họa sĩ vẫn đợi em về dù cho 4 mùa có mãi trôi qua Một tách trà dưới gốc cây bàng anh thấy lòng tự dưng lạ lẫm Nhớ về em một người con gái châm bón yêu thương kia được nảy mầm Để rồi mãi chỉ một chàng trai vẫn chung thủy với tấm chân tình Hình bóng thuở thời của người con gái là câu chuyện buồn không tiếc thương mình.
@thuanbuiminh52576 жыл бұрын
Bài gì v bạn
@ThanhNguyen-ll8ie3 жыл бұрын
Anh lại nhớ những lần ta cùng nhau chuyện trò E luôn hé môi khi khi a nhắc chuyện đó H còn đâu khi ta đã chi đôi hai ngã Kỉ niệm a đây giữ lại nó ko đáng quên mà Bầu trời hôm nay u tối saoi a chẳng thấy lối ra Con tim a thắt chặt nó đang nhớ e mà Không ai yêu lại lần hai nhưng xin e nghĩ kĩ xem Vì ta đã chưa dừng yêu nhau a vẫn còn đợi em Chia đôi chút bồi hồi nơi e a sem như đã đủ Qá khứ đã qa xin hãy e hãy xem là đã củ Người con gái a yêu là a mà không phải ai khác Xin đây là lần cuối a đưa tên e vài bài nhạc
@mrjump19016 жыл бұрын
Sau nhiều năm ,đây vẫn là thứ khiến tôi cảm thấy bình yên nhất . cảm ơn
@KhanhNguyen-ef2eo8 жыл бұрын
Cả album đều rất hay. Mình phải công nhận là một số bài nghe còn thấm hơn cả nhạc Yiruma. Chúc bạn thành công! Đã đăng ký...
@viettai50663 жыл бұрын
- Tôi chẳng hồn nhiên gì mấy vì thật sự thì...vài phút trước tôi đã rời khỏi xác - Tôi lang thang trên những con đường làng...vì tôi sợ nổi nhớ ấy lại 1 lần nữa đổi khác - Đêm hôn lên kẽ lá..cô đơn Tràn vào thân cây...làm cho lá đỗ - Bình minh chiếu sáng hết cả 1 đời người...còn nữa kia là chờ bóng đêm nó khóa cỗ - Thế là tôi trở về nhà...gác chân lên giường...rồi tôi nghĩ...đêm nay chắc là đêm dài...chiếc vhawn bò tôi trải trước ngược - Bầu trời nãy lên 1 màu xám đen...hỏi làm sao không kề cao gối trút ngược - Cây đèn dầu chỉ vừa thổi tắt thì...trăng đã nằm gọn dưới mặt hồ - Tôi lấy làm lạ giữa đêm canh 3...sao còn ai thao thút giật đồ - Tiếng sột soạt ăn nhập vào tôi buồn đến muuwsc rạo rực - À! không tôi hàm hồ quá...là do tiếng lòng tôi mạo nhận - Thế nên cho tôi xin 1 phút...dẹp hết những âu lo xa vời - Tôi biết làm bạn với cô đơn từ khi tôi chạm mặt ra đời - Đêm nhộm màu lên lớp tay người để đôi mắt không nói thay lời - Đêm tràn vào từng ngọn đèn dầu để đêm che hết cae mây trời - Rồi ddeem ăn thịt tôi... từ từ từ từ...rồi nhả tôi ra để tôi chịu đựng những đóng bừa bộn loay hoay với mối tình đầu - Rồi tôi chạy tôi chạy..tôi nhận ra tôi chạy đến đâu cũng không thoát ra khỏi khói hình cầu - Thế là câu chuyện tình của tôi bắt đầu ...tôi sẽ kể nó ra bằng cái cách mà người đời thường bảo là thổ lộ Tôi chèo ghe theo buồm ngược xuôi Ngước nhìn em môi hồng má đỏ Lần run động va chạm đầu đời Là mãnh gươm tình bên ổ khóa nhỏ Tiếng sóng vỗ tim tôi mất rồi Đâu biết sao lại buồn đến Giữa lòng biển xa lạ núi đồi phút chơi vơi "đem lòng" đến "thế" Ai mà chả có nổi buồn riêng tuổi thanh xuân lỡ làng biết mấy Làn kẺ môi hoa khôi Phượng vĩ Chuyện tình mình vẫn còn viết giấy Bao năm dài nhiều lần thay đổi Tâm tư tôi chay dần kị nắng Mới tình già em còn bỏ lại Bên kia đồi của vùng thị trấn Nắng đùa giỡn với mái tóc thưa 'Lá vàng bay trên ngàn chồi biếc' Nhánh lúa khô cho đất thêm mầu "hóa bàn tay lên hàng ngòi viết" Đất phù xa bên lở bên bồi Gió đầu hè cuốn bụi chân đê Này hởi ơi chữ tình là gì Sao nở e thẹn cả người dân quê Vẵn Là chuyện của 1 chàng trai Khoác lên mình chiếc Áo lắm bùn Chỉ có nối buồn vài dòng thao thức Chịu cùng chăn gối tắm cùng Có Sợi dây đàn tinh tính tình tang Cành hoa thơm chỉ chút hương đầm Hoa nở ẩn vào trong kẽ lá Cũng bởi tại vì phút thương thầm Tơ liễu run gió nói chớ nhiều Dưới đáy hồ mặt nước rêu xanh Tà Áo dài trên giàn thiên lý Đôi mái nhà nắng ủng thêu tranh Liệu cô ấy còn ghánh thóc qua Dọc bờ Sông bải gốc tre làng Cô thiếu nữ ngày nào thầm thì Mà giờ đã chải tóc che màng - Thế đó lá cuối thu chảy thảm lên chân hiên - Nổi buồn này nó cứ lập đi lập lại tôi đặt tên cho nó là ' Luân Phiên' - 3 Đêm rồi (x2) tôi chưa ngủ tôi thắc mắc là tôi đang tự an ủi mình hay là tôi tự tạo nổi buồn rồi tự khống chế nó - Hay là cho tôi dừng bút tại đây vì tôi biết tôi và nổi buồn còn nhiều dịp gặp lại . ------------------------------------------------------------------
@nivuong26767 жыл бұрын
Khi những chiếc lá vàng úa bắt đầu rơi Những linh hồn vô hình lại trở về với bầu trời Gợi lại ký ức buồn trong hoài niệm lòng Anh biết Chìm trong cơn mưa tháng mười chẳng còn đẹp còn xanh biếc Và khóc Nếu như ngày hôm nay ta xa Chẳng còn gì níu kéo, chẳng còn gì rời xa ta Đôi lúc ngẫm những điều ta từng coi là dang dở Vì Anh đâu thể quên được khi con tim còn đang thở Vẫn ngồi và đợi Không biết bao giờ trời mới hết mưa. ? Con tim vẫn còn đập nhưng trong lòng liệu đã chết chưa. ? Chẳng như cơn mưa đó, vẫn mãi chạy xối xả Nhìn thoáng qua trong phút chốc một vài người chạy hối hả Cố nhắm mắt để quên đi Cố nhắm mắt để chờ đợi Nhưng chẳng thể nào quên khi nó đã in sâu cả cuộc đời Liệu có tồn tại cái duyên hay chỉ đồn đại qua sách vở Liệu khi con tim khoá chặt ai sẽ giúp Anh tìm cách mở Hay đó chỉ là những gì ngta thường coi là phù phiếm Mưa ơi, giúp ta tìm lại chút bình yên Là một chiều mưa tháng mười, Anh vội vã chạy nhanh về nhà Chợt Anh nhận ra rằng Số nhà 143 , nơi vài năm trước Anh thường đi qua Mưa vỡ tan, sau cùng là Chút nhức nhối nơi tiềm thức, góc tim đầy dối trá Có những thứ ta cùng trốn tránh thay vì buộc lòng phải nói ra Có thứ sóng gió ta trải qua in hằn phía ngực trái Có đau thương Anh từng vác thay em nặng trĩu hai bờ vai Thưong nhớ Anh để nằm yên đến khi 1 ngày em chợt gõ cửa Anh cố kéo tất cả lên trên đôi mắt em thường đổ mưa Bình minh nào đâu phải đêm ? Bình minh nào chỉ có em Bình minh nào xoá được tên. ? Bình minh nào mang được em. ? Chúng ta mặc định tất cả vỏn vẹn chỉ là một gam màu xám Nhưng việc nhốt em vào trong tim Anh thú thật Anh đâu nào dám Và rồi, cơn mưa tháng 10 cố ôm lấy em vào lòng Nhưng còn hạnh phúc nào không. ?
@user-iy3hs5ln1x7 жыл бұрын
Ni Vương này là bài gì vậy bạn :(
@nivuong26767 жыл бұрын
Đ T mưa tháng 10 nhé bạn
@hiena52924 жыл бұрын
Giá như em còn thương còn nhớ , giá như em vẫn còn vấn vương Giá như em vẫn đang đợi chờ thì giờ ta đâu nhớ thương Còn không em những ngày vui cười ...
@turanh59046 жыл бұрын
Dạo một chút vòng quanh thành phố với những nỗi buồn còn đong đưa Thả mình vào gió cuốn đi tâm hồn cùng những nỗi buồn đã cũ xưa Hình anh người thương của anh giờ chỉ còn sót lại chút hoài niệm Trách ai bây giờ Sao nỡ đành cắt đứt đoạn tơ duyên Anh chẳng còn vui Cũng chẳng còn buồn Bởi vì anh biết những lời ta nói chỉ là những lời hứa xuông Anh chẳng còn nhớ Cũng chẳng còn chờ Bởi vì anh vốn dĩ anh đã biết rõ tình thật không giống như mơ Hãy để cho anh vẽ cho em thấy những nỗi buồn anh giấu bấy lâu Nỗi buồn chồng chất không ai lui tới rồi ngày qua ngày lại thêm sâu Nếu như quên đi là điều rất dễ thì có lẽ bây giờ sẽ chẳng còn đau Nếu yêu thương em một lần tan vỡ thì anh xin thành người đến sau Anh vẫn còn đứng chờ em một mình nơi góc phố cũ ngày đó Với chút nỗi buồn cùng những muộn phiền từ một người lạ ban cho Với những quá khứ đau buồn dằn vặt thân thể của anh từng ngày Với những cô đơn cứ chờ đêm về rồi lại bủa vây Khi những chiếc lá úa trên cành dường như đang dần bắt đầu rời Thì cũng là lúc anh phải trở về vì nơi đây chẳng ai lui tới Chúng ta vốn dĩ đã phải mặc định của sống của nhau là màu xám Nên việc giấu em vào trong tim anh thú thật thì anh đâu nào dám
@baonghi46326 жыл бұрын
3 tháng hạ vẫn còn nguyên đó, câu chuyện tình thoáng chốc đã qua Vẫn còn là một người chân tình đợi nắng lên buông xuống chiều tà Nơi trái tim bỗng chốc đập mạnh để trinh nguyên mối tình dang dở Là chút lỗi lầm không thể chuộc lỗi, có chút tình còn tới bây giờ Bầu trời kia ngày gặp trong vắt, nắng rực rỡ xanh mát làn mây Trăm ngày cạnh nhau vẫn chưa đủ, cắt đứt ngay nay người đổi thay Nhớ ánh mắt ngập ngừng không thẳng, nhẹ nhàng lấy tay nắm bàn tay Hay ngày mưa tầm tã khôn xiết, mang trong mình mong nhớ từng giây Nay chỉ còn gọi là kỉ niệm, đâu nghĩa gì ngoài một chữ tiếc Vẫn cảnh sắc màu tháng năm ấy, tình cảm đó vẫn còn ở đây Không trách ai nay không ở lại, tạm biệt nhau thì mình chia hai Bóng hình anh giờ đâu mất rồi, nay ước hẹn cùng người thứ hai Xót xa chi một người không thật, anh giờ đâu còn nhớ tới em Tóc em ngắn vì anh buông dài, thu sang nhanh tới đông mai Nửa năm ròng thời gian chạy mãi, lòng chưa nguôi làm sao đối diện Cần người khác làm chi đây nữa, người mình thương với mình lỡ duyên. Còn đâu nữa những lời yêu thương, thay tâm can người từng chân thành Ai kia nhìn đầy lạ lẫm, thế giới của em đã rồi đi mất Có chút lời em gửi đến anh, đã quên được tháng ngày đó nhanh ? Vài hoài niệm em vẫn cất, tình em giờ đâu còn mãi xanh Tâm em giờ mang buồn bã, chỉ mong sao trời quang mây tạnh Mà bây giờ âm u ngập tối, nắng lòng ai giờ đầy đau khổ Chút kỉ niệm anh đâu giữ lại, bỏ tất cả xem như vô bổ Chỉ có em một mình trông chờ, chút tình đầu tươi đẹp ngây thơ Giờ khóc đau cũng chỉ vô vọng, anh quay đi vỡ tan giấc mơ. Vơi đi đâu nỗi nhớ quanh em, thương người hơn cả bản thân mình Khép lòng mình đau từng giờ phút, chỉ để cố giữ 1 mối tình Trách tơ duyên ông trời đứt lìa, có được nhau mà không có phận Đường ta đi giờ vắng bóng 1, mùa trôi qua như dài vô tận Dù mai đây chia nhau hai ngã, xót xa thay chuyện tình vô phận Em vẫn còn đơn phương một mình, nhớ tình yêu xa khuất ngày đó Là chút ấm áp em giờ không có, đau lòng nhìn người khác được anh tặng cho
@slayezflow5 жыл бұрын
Vẫn đường cũ anh bước qua nắng tô điểm vài cành hoa ... có lẽ là em ở đây nhưng đó là hôm trước và ... mái tóc ai thước tha , lướt qua ... kí ức giữa người và ta ... hình như là anh đang buồn ... chắc có đôi chút - nước mắt mà ta đang tuôn ... cũng có đôi lúc . Nhìn vài cánh hoa hình bóng em ta lại nhớ về ... "Tôi không biết cô " cũng chỉ là cái cớ để - che giấu đi yếu mềm bên trong anh - để anh biết được giữa vui và buồn là một ranh giới thật mong manh - ta muốn gặp em không phải là qua dòng tin nhắn - như đứa trẻ tập đếm nhẩm bài nhạc trong khoảng trời tĩnh lặng - làm ta rung động là làn gió khẽ trên hoa - ta vẫn còn nhớ hình ảnh em trong đầu cứ thế vẽ ra - ngừng lại một chút vài cánh hoa bay giữa mây trời - ta như chết lặng một phút và để lí trí nói thay lời - Hoa ! Như cho ta thấy người gần ta - Hoa ! Bay cao vút người dần xa - Hoa ! chẳng biết nên nắm hay ta buông - Hoa ! Và dấu chấm nặng cho bức hoạ buồn
@ThanhNguyen-ll8ie4 жыл бұрын
Kỉ niệm a đây còn giữ phủ đầy rêu phong A tự hỏi có phải ông tr đang trêu không
@ThanhNguyen-ll8ie3 жыл бұрын
E đã ko nhớ chuyện về anh.quên hết những ngày mưa luôn có a bên cạnh Quên lun cả kí ức của đôi ta và xem nhau như người xa lạ A yếu đuối chẳng thể cùng e đi quảng đường còn lại Chỉ là thanh xuân của e a đã từng tồn tại 1 chút gì đó vấn vương làm a suy tuy ko kịp nói ra Là a còn thương mún dùng gì đó để giữ e mà Giá như ngày đó a chưa từng gặp em Giá như kỉ ức đó ko tồn tại ở nơi a H đâu phải dùng khói thuốc làm ấm ấp khi đêm lanh
@kiilkiil52143 жыл бұрын
Thành phố này nó quá chật chội, biết tìm đâu một nơi vỗ về Dòng người tìm một nơi hạnh phúc, nhưng con tim anh làm sao có thể Vì còn nợ em lời xin lỗi, chân thành này anh không thể trao Ngày rời biệt em bỏ đi mất, chỉ bước tiếp không nói lời nào Sài Gòn này nó quá rộng lớn, đi tìm nơi dành cho riêng mình Chỉ là anh thật quá nhỏ bé , nên chẳng tìm được nơi một yên bình Lang thang chốn góc phố cũ, ta vẫn thường kể chuyện nhau nghe Ngày yên bình của anh hồi trước, là có em ngồi phía sau yên xe Anh chẳng hiểu thời gian hồi trước, quá trẻ con để mà yêu em Vì ngày đó ngu ngơ dại khờ, chỉ chuyện trò đến tận thâu đêm Anh tưởng rằng ta sẽ hạnh phúc, sẽ cùng nhau đến tận sau này Nhưng ngờ đâu duyên trời đã đứt, em đã rời xa khỏi vòng tay Chỉ là anh là kẻ ngốc nghếch , chẳng nắm giữ được đôi bàn tay giờ ngồi buồn tâm sự với trời, chỉ lẫn quẩn ở trong cơn say Khóc thuốc bay phủ kín cả trời, nỗi lòng này trở nên nặng trĩu Ngày em đi tìm nơi hạnh phúc, nỗi lòng có mấy ai hiểu Và một ngày anh đã nhận ra, con tim này bỗng đã hóa đá Mặc kệ cho những lời dèm pha, mọi chuyện xung quanh trở nên buông thả Đôi chân này cứ mãi lang thang, một phút chốc rồi lại gục ngã Tự dặn lòng là không được khóc, rồi tự mỉm cười '' Mình không sao cả'' Mình bộn bề trong một thành phố, kẻ ảo mộng rồi kẻ tình si Sau chia tay tại sao em nói : '' Tìm hạnh phúc cho riêng mình anh đi '' Anh cố chấp dù mình còn thương, ôm chặt em rồi anh lại khóc Thì là lần cuối mình dừng tại đây, chỉ còn vương lại 1 sợi tóc Mưa lại rơi vào ngày hôm đó, nỗi đau này sao cứ chậm lại Thả nhớ thương hoà quyện cơn gió, rồi bỗng đau thương trở nên hình hài Anh đã biết mọi chuyện đã sai, trên đời không có gì là mãi Chọn sai lầm để anh tiếp tục, để trong cơn say anh nghĩ về em Ôm trong mình một chút hi vọng, rồi giấu kín ở mãi trong lòng Chờ tia nắng của em sẽ đến, thì mọi chuyện có đỡ hơn không ? Anh tự nguyện vẫn đợi em mà, dù đôi mình chẳng còn cơ hội Như cánh hoa rơi xuống dòng nước, rồi phó thác mình trong dòng nước trôi '' Như cánh hoa đã phai tàn Như bông kia đã úa vàng Như nỗi buồn mà anh vẫn thường kể Nhưng rốt cuộc niềm đau nó cũng đã trở về '' Ba năm qua em như thế nào, còn phần anh thì vẫn day dứt Ngồi nghĩ lại những chuyện đã qua, sao đêm canh năm anh vẫn còn thức Nhớ những chiều ta cùng chung đôi, nhớ lại những hoài ức hồi trước Nhớ lại cả một thuở thanh bình, nhưng riêng bây giờ là điều anh ước Viết tên mình lên trang nhật kí, rồi ghi thêm những ngày xa em Thế gian này toàn là đau khổ, nhưng rồi từ từ anh cũng sẽ quen Giam mình trong căn phòng góc tối, hát vài câu ngân nga đỡ buồn Muốn nói lời '' Xin Lỗi '' chân thành, nhưng tiếc thay anh bây giờ đã muộn Và bây giờ em có người mới, họ có cho em những ấm êm Chuyện đôi mình xin em gác lại, và mong em tạm gác sang một bên Để bước tiếp với một người mới, em xứng đáng chạm tới hạnh phúc Để niềm đau anh nguyện xin cất , rồi tự anh giam mình ở trong địa ngục
@ThanhNguyen-ll8ie4 жыл бұрын
Và cũng đến một ngày e đã đi theo người Một ngày dài nỗi nhớ chả có một nụ cười
@trongcao41567 жыл бұрын
Biết bài này từ tháng 5 năm 2017 (lúc đó đã thấy hay rồi) mà dạo gần đây có chuyện buồn mới càng thấm hơn );
@futunee19186 жыл бұрын
Lại một mùa Hạ nữa đã tới ngập trong lòng nỗi nhớ đầy với Cánh đồng xưa vẫn còn ở đấy nhưng cô đơn giăng kín đầy trời Biết em giờ ở khoảng trời nào trong lòng còn có nhớ đến ta Giai điệu buồn cứ mãi lắng động anh viết lên một bản tình ca Anh dặn lòng là sẽ cố quên nhưng cứ mãi nhớ hình bóng đó Cả cánh đồng như chợt tĩnh lặng nghe thấp thoáng tiếng em trong gió Ngày qua ngày nỗi buồn ở đấy chén rượu tình anh uống mỗi ngày Nàng thiếu nữ xinh đẹp ngày ấy cớ sao lòng lại vội đổi thay Hỡi thế gian tình yêu là gì ? Có mấy ai hiểu thấu được nó Sao yêu em lại quá trắc chở như đôi cánh chim đang bay ngược gió Bức tranh tình anh đang khắc hoạ , em lại làm cho nó nhạt phai Biết phải
@ThanhNguyen-ll8ie3 жыл бұрын
Bầu trời sao hnay u tối như a chẳng thấy lối ra Con tim của a thắt chặt nhớ e đừng trối mà
@kaitovu59687 жыл бұрын
nhạc của NHA đã đưa mình đến đây, thực sự bạn đàn rất hay (y)
@vienangkhoaa50432 жыл бұрын
anh được biết là,kẻ đưa nổi buồn vào trong âm nhạc nhưng anh không thể nào đưa chính mình vào trong người khác anh đã,từng nghĩ tất cả chỉ là dại dột vì những lời ca mà anh viết ra đều chỉ chờ em đánh thêm vài nốt có rất nhiều về chuyện quá khứ mà anh ngại kể tại để cho em quên hết những buồn phiền suốt cả bấy lâu sau khi anh ta nói câu kết thúc thì em có muốn nó lại phải về ? người ta đồn buông tay là khó nhưng riêng với em thì nó lại dễ khi mà,cô gái anh thương qua bao nhiêu tuổi thì vẫn ngây thơ và không thấy thằng con trai tồi đã lừa dối em nhưng không dám chắc ở trong tay lại phải sưng mắt vào trong đêm khuyêu còn anh chỉ biết trách mình bằng câu mà tự dày vò với hơi rượu bia và anh biết,em vẫn luôn giữ,những thứ mà anh từng cược nó anh mong là em sẽ tìm được 1 thằng khác không lấy tiền ra để là thước đo bây giờ có hối thì cũng chẳng được về những việc làm ở trước đó có thể là anh làm được,nhưng anh làm được là đi hướng ngược gió
@BeeTeligon8 жыл бұрын
Thật nhẹ nhàng và cũng thật là buồn, em có thể viết lời rap trên nền nhạc này được không ??
@yeqin17626 жыл бұрын
[LYRICS]- Dạo một vòng bên lũy tre làng thấy nơi lòng có chút đong đưa Thả mình vào nỗi buồn mùa hạ có chút thương tình cây già sông xưa Bóng người thương giờ em đâu rồi chỉ để lại một chút hoài niệm Tà áo trắng tung bay ngang đời nỗi buồn cưa đứt đi sợi tơ duyên Gửi đôi lời yêu thương vào gió để rồi nhẹ nhàng hôn mái tóc em Tấm chân tình của gã trai nghèo một lòng chung thủy để rồi khóc đêm Hạ không em hạ buồn đi mất thấy ven bờ đôi hàng hoa dại Anh cũng chết đi trong giây lát khi cuốn sách tình đọc đến chương hai Chàng họa sĩ bụi bặm thân hài chỉ biết đem tình của mình đi cất Giữ trong lòng 30 ngày hạ để rồi bây giờ đứng nhìn em đi mất Tuổi xuân thời tóc em buông dài với câu hát nụ cười ngâ y thơ Giờ em về bên nơi phố thị tắm tắt xa rồi bầu trời mây mơ Có chút nhớ anh gởi vào trời tia nắng hạ lắp đầy cô đơn Hàng cây già xanh biếc lá chiều ngồi bên hiên nhà nghe lòng đau hơn Bước chân nào đưa anh về trời khi trốn gian trần đầy rẫy đau khổ Đêm khuya khắt giường đơn gối chiếc có tấm chân tình em mang ra đổ Bầu trời kia đưa em đi rồi nơi phố thị có nhớ anh không Chàng họa sĩ phong lưu quê nhà nơi hàng tre già vẫn ngồi anh trông Nhớ hình bóng cô gái ngày nào hồn nhiên ca hát giữa cánh đồng xanh Ngọn gió chiều thoang thoảng hương lúa đôi mắt chân tình em khẽ nhìn anh Còn không em chuỗi ngày chung đường ta ngây ngô câu chuyện cười giỡn Chiếc xe đạp chở em hằng ngày băng qua hương đồng màu vàng rực rỡ Nơi quán nhỏ ta hay chuyện trò và những con đường in sâu hoài niệm Anh dạo ngang giờ chỉ một mình ngây ngất tuổi đời đã lỡ tình duyên Khúc nhạc sầu dưới mảnh trăng ngà nơi yên tĩnh là cánh đồng hoa Anh nhẹ nhàng ngân nga điệu buồn rồi viết cho mình một bản tình ca Cũng không biết nơi xa lộng lẫy có khi nào em nhớ quê nhà Có chàng họa sĩ vẫn đợi em về dù cho 4 mùa có mãi trôi qua Một tách trà dưới gốc cây bàng anh thấy lòng tự dưng lạ lẫm Nhớ về em một người con gái châm bón yêu thương kia được nảy mầm Để rồi mãi chỉ một chàng trai vẫn chung thủy với tấm chân tình Hình bóng thuở thời của người con gái là câu chuyện buồn không tiếc thương mình
@thuanbuiminh52576 жыл бұрын
Bài gì v ạ
@LilLiem10095 жыл бұрын
@@yeqin1762 hình bóng thuở thời nha man
@thaothanh48685 жыл бұрын
anh biết, còn có những người khác tốt hơn anh, những người lo lắng cho em không chỉ bằng lời nói mà bằng cả hành động khi tình cảm mình dần mờ nhạt đi thì họ vẫn thế vẫn quan tâm em hơn cả cách mà anh đã quan tâm. họ mua thuốc cho em mỗi khi em ốm chứ không phải ngồi một chỗ chỉ nhắn tin hỏi han em như anh. khi em buồn em khóc họ sẽ bên em để cho em tựa vào vai, ho sẽ xao đầu em như cái cách mà anh cố gắng đến mấy thì cũng không bao h làm đc cả họ sẽ chăm sóc em từ những điều nhỏ nhặt nhất, mua đồ ăn cho em mỗi bữa chứ có nhắc thì em cũng chẳng bao h chịu ăn lúc nào cũng thịt voi với khủng long thôi, và họ cũng bên em mỗi khi em cần khi mà anh biết anh chẳng thể nào khiến sự mờ nhạt nó biến mất. anh chỉ biết lặng nhìn em khóc mỗi khi ta cãi vả. khi em giả vờ biến mất để anh đi tìm nhưng vẫn không thấy anh ở đâu khi sau lưng em không có một ai anh vẫn chẳng thế ở đó kỳ lạ thật! sao vẫn mãi là cô gái khó tính cọc cằn mà khiến anh yêu nhiều rồi suy nghĩ nhiều đến vậy, chỉ cần em nói một câu cũng đủ làm anh suy nghĩ cả đêm chằn chọc mãi mà không thể ngủ đc em chưa từng nói lời yêu thương bỏi vì anh biết em rất tệ trong những chuyện này, còn anh thì cứ mãi muốn mọi thứ của em phải liên quan gì đó đến anh nhưng thật sự anh biết là anh đã sai rồi khi mà anh biết mỗi người ai cũng cần có sự .......anh cũng không biết nó là gì nữa có phải đó là sự riêng tư còn anh thì cứ mãi trẻ con không để làm gì hết chỉ để chọc cho em vui cho dù em có nói anh nhảm hay xàm đi chăng nữa thì anh cứ mãi làm vậy khi mà 2 chiếc màn hình không thể hiểu đc cảm xúc của nhau, khi mà anh muốn có nhiều thời gian để bên cạnh em hơn, nhưng rồi anh nghĩ điều đó là không thể chỉ có những dịp nhất định mà ta có thể đi cùng nhau cũng không hẳn là 2 đứa nữa nhưng anh cảm thấy bên nhau vậy cũng đã đủ anh viết kết bài tệ lắm em biết mà nên thôi ở lại thật hạnh phúc em nhé
@kietanh73844 жыл бұрын
Anh dạo bước những con đường cũ Ngoài trời gió lạnh đong đưa Anh nhớ lại những kĩ niệm cũ Ta vui cười những ngày khi xưa Em và anh xa hai vùng trời Liệu nơi đó có còn nhớ tôi? Ngày không em nó vẫn tồi tệ Lặng nhìn trời ngày dài cứ trôi Chàng trai ở tuổi 17, đứng từ xa nhìn em rụng rời Anh rất muốn níu giữ em lại Nhưng con tim nói không thành lời Bây giờ chẳng còn là gì, tính định gửi nhưng lại không nên Anh quằn quại trong căn phòng nhỏ Vẫn suy nghĩ ngày dài không em Yêu thương này cất giữ, gói gọn vào những lời ca Anh tin chắc là mình sẽ ổn, có cố gắng rồi cũng vượt qua Yêu thương đã lỡ vụt mất, anh tự trách bản thân mình sai Nhưng suy ngẫm về lại cuộc tình, mình cần họ rồi họ cần ai? Em có bao giờ nghĩ, về bản thân mình một lần không? Cậu con trai bồng bột tuổi trẻ, vẫn đứng nhìn và ngồi đợi mong Một người là một hoài niệm, nó chỉ đến một lần trong đời Nhớ lúc đó em vẫn có nói, luôn bên tôi và mãi không rời Món quà mà em trao tặng, anh vẫn giữ chứ đâu dám vứt Nhưng anh đã quên đi một thứ, là tình yêu đã lỡ đánh mất Anh ngân nga vài ba giai điệu Viết thành lời không được em ơi Cầm cây bút viết lên trang vở Cô gái ấy đã rời xa tôi Anh còn gì ngoài những lời yêu thương và tấm chân tình Nhớ em hàng giờ vẫn vậy, quên đi luôn cả bản thân mình Ngoài trời mưa ập kéo đến Chiếc lá này nước lạnh phũ sương Bài nhạc buồn bên khung cửa sổ Sao tôi vẫn cố chấp không buông Hình bóng của người làm tôi, bực bội ở trong tâm trí Làm sao để quên được em Người mà tôi xem là tri kỉ Tháng 12 đầy những nỗi buồn Ta xa nhau chẳng còn duyên kiếp Anh phải ráng vui cười thật tươi Những kỉ niệm cố gắng quên hết Đây là bài nhạc cuối, viết luôn cả lời kết bài Anh rất thích em ngồi em chọc, đến bây giờ rồi cũng rời xa...
@nh.adorie97368 жыл бұрын
tôi là một trong những người đầu tiên làm fan của đồng chí :3
@lawout57558 жыл бұрын
quá tuyệt
@chamhuyofficial15017 жыл бұрын
Tim em tường cao kính cổng anh đến mang danh là kẻ dự tiệc không mời “Em không yêu anh!” ừ thì đó là một sự thật trong đời Chẳng ai có quyền nhân danh người dưng để làm cho tim mình tổn thương Nhưng anh cho phép lại 1 người lạ được quyền làm cho tim mình tổn thương Bên nhau chỉ biết bắt đầu anh chưa từng nghĩ mình kết thúc Tim anh làm bằng thủy tinh, chưa bị vỡ vụn nhưng đầy vết xước Anh muốn gặp em khiếp trước, chỉ ở đó và đứng nhìn theo Bức ảnh tuy đã cũ nhàu nhưng vì có em nên vẫn con treo Anh biết là lòng tha thiết nhưng làm sao qên được tên nhau Ký ức là những mảnh vỡ không được nhặt mà phải qên mau Bên nhau là những vết mưa, trên tay anh là chiếc ô cũ, ta tranh nhau qên chuyện thắng thua, rồi đến hiện tại thành người xưa cũ Hoàng hôn đi đến chân đồi, hết chương 3 là đoạn hồi kết Cô gái nay hết thân rồi, hết thương ta, tâm hồn rời bến Tấm thân nơi cuối cuối đường , là hình người dưới bóng hoàng hôn Tim anh vẫn còn bồi hồi vì khi em đi chưa kịp choàng ôm
@anhbui40623 жыл бұрын
Cho em xin nhạc để hát với ạ
@phankristin1478 жыл бұрын
hay quá cậu. có link mp3 k cho mình xin vs
@giangsann8 жыл бұрын
quá hay. bạn ơi
@duyenha37496 жыл бұрын
Có ai đó đã quên được tôi :) Có ai đó tôi không quên được :) Chỉ là có những thứ không còn gì để cố gượng nắm lấy, có những thứ đã cạn khô chẳng còn gì để chảy xuống :) Có những người xuất hiện trong cuộc đời ta chỉ để ta tốn một đời để quên :) Buông thôi nhỉ :) F*** :)
@emyeusakura8 жыл бұрын
thích cái cách anh intro bài này
@tamduongnguyencong16064 жыл бұрын
13/6/2016 - 13/6/2020 cô gái anh xem là tất cả
@phatbighead33506 жыл бұрын
✖ Lyrics : Ver 1 : ( 2N ) Anh cố ôm lấy em vào lòng như anh muốn ôm luôn cả thế giới Này Tường Vy em có đang buồn xin hãy cho anh được buồn kế với Cả thế giới mà là hàng tỉ người nhưng anh gói gọi cũng chỉ là #Em Chỉ bấy nhiêu thôi là cũng đã đủ cho anh mất ngủ thao thức ngàn đêm Hãy để anh vẽ cho em thấy nỗi buồn bấy lâu anh đang chôn chặt Nếu một lần mà em hiểu được sẽ thấy tình yêu anh đang gom nhặt Điều em chưa biết là anh yếu đuối nhưng khi bên em anh vẫn hay cười Vì anh lo sợ ngày em đi mất thì biết tìm ai có thể thay người Làm cho anh cười, cho anh say, muốn nắm tay đến mãi về sau Làm cho anh lo, cho anh sợ, rằng một ngày không còn kề nhau Anh biết để đâu mối tình dang dở khi đôi tay lạnh nhưng chẳng ai cầm Càng sợ hơn một ngày nào đó bàng hoàng nhận ra anh đã sai lầm Đã hai lần tim anh tan vỡ vì trót đậm sâu rồi nhận vết thương Anh lại càng sợ tiểu thuyết đường tình của anh nó sẽ hết chương Nếu như em không phải chương cuối thì anh xin dừng ở trang mở đầu Vì anh rất sợ thế giới không em như bức tĩnh họa nhưng lại vỡ màu Anh chỉ muốn tình mình không phai dù cho xa cách thì vẫn vẹn nguyên Anh xin em đừng vội cất bước đoạn đường phía trước em vẫn hẹn Nguyên Anh không muốn làm nhòa kẽ mắt màu tím đậm đà của cánh Tường Vy Vậy nên em à khi nghe điệu nhạc em có nghe thấy “xin em đừng đi” Anh chỉ muốn điểm tô màu sắc bức họa Tường Vy ở bên sườn dốc Vậy nếu mà em có thương nét mực của anh thì chỉ xin em đừng khóc Nếu em khóc thì tình sẽ phai anh dang đôi tay chẳng thể với lấy Rồi một ngày câu chuyện kết thúc anh lại phải thả tâm sự với mây Ver 2 : ( Fly.B ) Vài dòng tâm sự , nói về anh về em trên từng lời nhạc Hóa mình thành kẻ ngốc chỉ biết ngồi than vãn về cuộc đời nhạt Vì không em ... Anh như xác sống chẳng còn biết khóc biết cười Bị em tước đoạt ý thức lẫn linh hồn bằng đôi mắt trần giết người Ngày em về chắc nơi này đã bị phũ lấp bởi cơn mưa tuyết rơi Và khi đó cái lạnh đang dần khiến người thương em nhất chết rồi Bi kịch đó thường xảy ra khi anh chìm đắm trong ác mộng Lời thề hẹn năm xưa tác động đến tâm trí tạo ra những khát vọng Muốn có được em ... Nắm tay em sánh bước cùng đi vào lễ đường Nhưng có duyên không nợ thì việc xa cách chắc cũng chỉ là lẽ thường Tự buông xuôi rồi cầm bút trở thành người họa sĩ vẽ vời Mượn em làm chủ đề để phác họa những kiệt tác để đời Rồi một ngày anh chợt nhận ra mình giống kẻ khờ vô tri Chẳng còn nhận thức được về việc yêu em là đúng hay vô lí Chẳng cần biết ta chia đôi do duyên phận hay mình cố ý Nếu người đời hỏi thì em hãy nói tất cả sai lầm đều do Huy Anh không muốn em yêu một người mà tim vụn vỡ hai lần Như lúc em cố gắng tạo giai điệu guitar bằng đôi bàn tay chai sần Cánh hoa tường vy sẽ phai màu nếu có ngày em biến mất Để lại anh nét mực vô hồn đọng lại bên trong mình những tiếng nấc Bản nhạc này anh viết ra tựa như tâm tư kẻ sầu đời Đã quen thuộc màu sắc của em nên anh sợ lắm một gam màu mới Ver 3 : ( H.T ) Cánh Tường Vy đâu mãi trường tồn một mai rồi cũng sẽ úa tàn Anh tự rời xa phố thị ... tìm bình yên ở khoảng mênh mông lúa vàng Tiếng chim hót hoà giữa lời ca , vỡ tan rồi ơi ! núi trời xanh Thu hẹp mình giữ nét cổ kính với dòng lệ chảy ngang qua đời anh Anh tự đoạ đày với những góc tối ... qua thăng trầm đau thương đủ vị Nỗi sầu đời vương vãi khắp lối mang trong mình những thứ cũ kỉ Xong lần này lại thôi sẽ không còn bản tình ca anh thầm nhắc Chuyện tình cảm sao em vội buông để nhành Tường Vy chỉ anh nắm chặt Cố đấm vào tường để giải thoát một thứ gì đó phía sâu tình Hạnh phúc giúp ta thêm vui chứ sao anh lại muốn tự làm đau mình Rồi ngồi xuống chiếc ghế cũ màu đè nén nỗi phiền anh đặt trên vai Với anh mọi thứ như vậy đủ sầu chả còn lời thì thầm bên tai Cánh tường vy ... chỉ xin em đừng làm nhoè mắt Bức tranh anh vẽ thật đẹp , chưa kịp nhìn rồi em vội về mất Cánh tường vy ... những lời anh muốn đã nói đủ Trong tay luôn cầm nhành Tường Vy anh lại 1 mình về lối cũ Cũng đã muộn màng cho sự nuối tiếc chỉ vì nỗi buồn thua kém mình Người vội vã buông , người tiếp bước để lại mình ta say chén tình Cuối mùa ãm đạm của cơn đông rét , anh gieo nỗi sầu về phố thị Ánh đèn rọi sáng cả khoảng yêu thương và cả niềm vui còn đố kị Kết thúc chuyện buồn bằng dấu chấm em chèn khoảng trống vào tiểu thuyết Cũng là do anh lỗi của anh đã quá ngốc nghếch không hiểu biết Để rồi đoạn thẳng bị chia cắt , tia nắng vội tắt trên đường đi .... Nơi em bây giờ đã yên giấc , anh cất nỗi sầu cùng Tường Vy ....
@tam81013998 жыл бұрын
like khỏi nói nhiều, em thích phong cách này (y)
@KhoaVu8 жыл бұрын
+Thiện Tâm Hoàng Cám ơn em chai ^^
@anhtuanle6018 жыл бұрын
ra nhiều bài kiểu này nữa nhé bạn ơi :3 (y)
@draofficiall7 жыл бұрын
cho phép mình mượn beat làm 1 track nhé
@KhoaVu7 жыл бұрын
Chào bạn. Bạn liên hệ với mình qua email khoavumedia@gmail.com về việc sử dụng nhạc nhé.
@ThanhNguyen-ll8ie4 жыл бұрын
Kỉ niệm a đây còn giữ còn mãi đầy rêu phông A tự hỏi ông trời có phải trêu a không Khi lời em nói ra rồi chị ko tin em nữa Hay em là người thay thế ko bằng người như xưa Tình cảm e dành cho c tựa vì sao ngoài kia Hay ai đó đã che đi rồi đâu còn sáng như cưa Chia chút bồi hồi nơi em em xem đã củ Khi tình iu ta thốt thành lời người xem như đã củ. Có phải đây là trời trêu a không S để a ngồi mãi ngồi đợi đêm trông
@otatv98867 жыл бұрын
Obito đã đưa tôi đến đây :)) 1like
@trieuphan51477 жыл бұрын
xin link mp3 đc k ạ :(
@voduyvinh2318 жыл бұрын
sẽ là dối lòng...sẽ là dối lòng :)
@relaxingmusic00095 жыл бұрын
hình nhìn giống trong phim hoạt hình 3d kiếm hiệp
@bahy52557 жыл бұрын
Trang Lạ :'((
@itachiverion16506 жыл бұрын
Obito đưa tôi đến đây
@bonbontv42026 жыл бұрын
0:5
@tryndameretaton63545 жыл бұрын
Cảm ơn bạn đã tạo ra giai điệu này để mình đc ngồi trải lòng kzbin.info/www/bejne/m3PGkmiliN2jm6M
@ton91943 жыл бұрын
Thành phố này nó quá chật chội, biết tìm đâu một nơi vỗ về Dòng người tìm một nơi hạnh phúc, nhưng con tim anh làm sao có thể Vì còn nợ em lời xin lỗi, chân thành này anh không thể trao Ngày rời biệt em bỏ đi mất, chỉ bước tiếp không nói lời nào Sài Gòn này nó quá rộng lớn, đi tìm nơi dành cho riêng mình Chỉ là anh thật quá nhỏ bé , nên chẳng tìm được 1 nơi một yên bình Lang thang nơi chốn góc phố cũ, ta vẫn thường kể chuyện nhau nghe Ngày yên bình của anh hồi trước, là có em ngồi phía sau yên xe Anh chẳng hiểu thời gian hồi trước, quá trẻ con để mà yêu em Vì ngày đó ngu ngơ dại khờ, chỉ chuyện trò đến tận thâu đêm Anh tưởng rằng ta sẽ hạnh phúc, sẽ cùng nhau đến tận sau này Nhưng ngờ đâu duyên trời đã đứt, em đã rời xa khỏi vòng tay Chỉ là anh là kẻ ngốc nghếch , chẳng nắm giữ được đôi bàn tay giờ ngồi buồn tâm sự với trời, chỉ lẫn quẩn ở trong cơn say Khóc thuốc bay phủ kín cả trời, nỗi lòng này trở nên nặng trĩu Ngày em đi tìm nơi hạnh phúc, nỗi lòng có mấy ai hiểu Và một ngày anh đã nhận ra, con tim này bỗng đã hóa đá Mặc kệ cho những lời dèm pha,mọi chuyện xung quanh trở nên buông thả Đôi chân này cứ mãi lang thang, một phút chốc rồi lại gục ngã Tự dặn lòng là không được khóc, rồi tự mỉm cười" Mình không sao cả" Mình bộn bề trong một thành phố, kẻ ảo mộng rồi kẻ tình si Sau chia tay tại sao em nói :" Tìm hạnh phúc cho riêng mình anh đi" Anh cố chấp dù mình còn thương, ôm chặt em rồi anh lại khóc Thì là lần cuối mình dừng tại đây, chỉ còn vương lại 1 sợi tóc Mưa lại rơi vào ngày hôm đó, nỗi đau này sao cứ chậm lại Thà nhớ thương hoà quyện cơn gió, ròi bỗng đau thương trở nên hình hài Anh đã biết mọi chuyện đã sai,trên đời không có gì là mãi Chọn sai lầm để anh tiếp tục, để trong cơn say anh nghĩ về em Ôm trong mình một chút hi vọng, rồi giấu kín ở mãi trong lòng Chờ tia nắng của em sẽ đến, thì mọi chuyện có đỡ hơn không ? Anh tự nguyện vẫn đợi em mà, dù đôi mình chẳng còn cơ hội Như cánh hoa rơi xuống dòng nước, rồi phó thác mình trong dòng nước trôi Như cánh hoa đã phai tàn Như bông kia đã úa vàng Như nỗi buồn mà anh vẫn thường kể Nhưng rốt cuộc niềm đau nó cũng đã trở về" Bao ngày qua em như thế nào, còn phần ánh thì vẫn day dứt Ngồi nghĩ lại những chuyện đã qua, sao đêm canh năm anh vẫn còn thức Nhớ những chiều ta cùng chung đôi, nhớ lại những hoài ức hồi trước Nhớ lại cả một thuở thanh bình, nhưng riêng bây giờ là điều anh ước Viết tên mình lên trang nhật kí, rồi ghi thêm những ngày xa em Thế gian này toàn là đau khổ, nhưng rồi từ từ anh cũng sẽ quen Giam mình trong căn phòng góc tối, hát vài câu ngân nga đỡ buồn Muốn nói lời " Xin Lỗi " chân thành, nhưng tiếc thay anh bây giờ đã muộn Và bây giờ em có người mới, họ có cho em những ấm êm Chuyện đôi mình xin em gác lại, và mong em tạm gác sang một bên Để bước tiếp với một người mới, em xứng đáng chạm tới hạnh phúc Để niềm đau anh nguyện xin cất , rồi tự anh giam mình ở trong địa ngục
@KhaiNhaKs3 жыл бұрын
Tháng 10 của anh, có mùa thu đã về trước cổng Tháng 10 của em, có giống những gì em từng ước không? Sấm chớp vang trời, những chiều mưa giăng ngập lối Mây xám u sầu, hoàng hôn chưa đến, bầu trời đã sập tối Sau cơn mưa, bên kia đường, có cánh hoa đã vỡ tan Sao em lại cất bước, khi chuyện tình còn dở dang Anh không thể giấu u sầu, khi nhìn vào đôi mắt của em Nỗi niềm cất giấu trong lòng, nhưng chẳng thể nói với em Anh thấy cả vùng trời hạ, vừa chuyển mình qua đôi mắt em Để rồi khi thu vừa đến, cũng là lúc anh lạc mất em Chỉ còn lại đây khoảng trời nhung nhớ, anh gửi trọn vào dãi ngân hà Chấp thêm đôi cánh, để nó có thể bay thật xa Cạnh bên anh, là nỗi buồn, cùng nhau nhìn thời gian trôi Có yêu thương chạm kẽ ngón tay, nhưng cũng vừa vỡ tan rồi Cạnh bên em, là giây phút, không bao giờ muốn trôi qua mau Rồi cũng chẳng còn, lời "chào buổi sáng" , mà đôi ta trao
@thanhphongvonguyen12576 жыл бұрын
Dạo một vòng bên lũy tre làng thấy nơi lòng có chút đong đưa Thả mình vào nỗi buồn mùa hạ có chút thương tình cây già sông xưa Bóng người thương giờ em đâu rồi chỉ để lại một chút hoài niệm Tà áo trắng tung bay ngang đời nỗi buồn cưa đứt đi sợi tơ duyên Gửi đôi lời yêu thương vào gió để rồi nhẹ nhàng hôn mái tóc em Tấm chân tình của gã trai nghèo một lòng chung thủy để rồi khóc đêm Hạ không em hạ buồn đi mất thấy ven bờ đôi hàng hoa dại Anh cũng chết đi trong giây lát khi cuốn sách tình đọc đến chương hai Chàng họa sĩ bụi bặm thân hài chỉ biết đem tình của mình đi cất Giữ trong lòng 30 ngày hạ để rồi bây giờ đứng nhìn em đi mất Tuổi xuân thời tóc em buông dài với câu hát nụ cười ngâ y thơ Giờ em về bên nơi phố thị tắm tắt xa rồi bầu trời mây mơ Có chút nhớ anh gởi vào trời tia nắng hạ lắp đầy cô đơn Hàng cây già xanh biếc lá chiều ngồi bên hiên nhà nghe lòng đau hơn Bước chân nào đưa anh về trời khi trốn gian trần đầy rẫy đau khổ Đêm khuya khắt giường đơn gối chiếc có tấm chân tình em mang ra đổ Bầu trời kia đưa em đi rồi nơi phố thị có nhớ anh không Chàng họa sĩ phong lưu quê nhà nơi hàng tre già vẫn ngồi anh trông Nhớ hình bóng cô gái ngày nào hồn nhiên ca hát giữa cánh đồng xanh Ngọn gió chiều thoang thoảng hương lúa đôi mắt chân tình lặng lẽ nhìn anh Còn không em chuỗi ngày chung đường ta ngây ngô câu chuyện cười giỡn Chiếc xe đạp chở em hằng ngày băng qua hương đồng màu vàng rực rỡ Nơi quán nhỏ ta hay chuyện trò và những con đường in sâu hoài niệm Anh dạo ngang giờ chỉ một mình ngây ngất tuổi đời đã lỡ tình duyên Khúc nhạc sầu dưới mảnh trăng ngà nơi yên tĩnh là cánh đồng hoa Anh nhẹ nhàng ngân nga điệu buồn rồi viết cho mình một bản tình ca Cũng không biết nơi xa lộng lẫy có khi nào em nhớ quê nhà Có chàng họa sĩ vẫn đợi em về dù cho 4 mùa có mãi trôi qua Một tách trà dưới gốc cây bàng anh thấy lòng tự dưng lạ lẫm Nhớ về em một người con gái châm bón yêu thương kia được nảy mầm Để rồi mãi chỉ một chàng trai vẫn chung thủy với tấm chân tình Hình bóng thuở thời của người con gái là câu chuyện buồn không tiếc thương mình.
@hiena52926 жыл бұрын
Dạo một vòng bên lũy tre làng thấy nơi lòng có chút đong đưa Thả mình vào nỗi buồn mùa hạ có chút thương tình cây già sông xưa Bóng người thương giờ em đâu rồi chỉ để lại một chút hoài niệm Tà áo trắng tung bay ngang đời nỗi buồn cưa đứt đi sợi tơ duyên Gửi đôi lời yêu thương vào gió để rồi nhẹ nhàng hôn mái tóc em Tấm chân tình của gã trai nghèo một lòng chung thủy để rồi khóc đêm Hạ không em hạ buồn đi mất thấy ven bờ đôi hàng hoa dại Anh cũng chết đi trong giây lát khi cuốn sách tình đọc đến chương hai Chàng họa sĩ bụi bặm thân hài chỉ biết đem tình của mình đi cất Giữ trong lòng 30 ngày hạ để rồi bây giờ đứng nhìn em đi mất Tuổi xuân thời tóc em buông dài với câu hát nụ cười ngâ y thơ Giờ em về bên nơi phố thị tắm tắt xa rồi bầu trời mây mơ Có chút nhớ anh gởi vào trời tia nắng hạ lắp đầy cô đơn Hàng cây già xanh biếc lá chiều ngồi bên hiên nhà nghe lòng đau hơn Bước chân nào đưa anh về trời khi trốn gian trần đầy rẫy đau khổ Đêm khuya khắt giường đơn gối chiếc có tấm chân tình em mang ra đổ Bầu trời kia đưa em đi rồi nơi phố thị có nhớ anh không Chàng họa sĩ phong lưu quê nhà nơi hàng tre già vẫn ngồi anh trông Nhớ hình bóng cô gái ngày nào hồn nhiên ca hát giữa cánh đồng xanh Ngọn gió chiều thoang thoảng hương lúa đôi mắt chân tình lặng lẽ nhìn anh Còn không em chuỗi ngày chung đường ta ngây ngô câu chuyện cười giỡn Chiếc xe đạp chở em hằng ngày băng qua hương đồng màu vàng rực rỡ Nơi quán nhỏ ta hay chuyện trò và những con đường in sâu hoài niệm Anh dạo ngang giờ chỉ một mình ngây ngất tuổi đời đã lỡ tình duyên Khúc nhạc sầu dưới mảnh trăng ngà nơi yên tĩnh là cánh đồng hoa Anh nhẹ nhàng ngân nga điệu buồn rồi viết cho mình một bản tình ca Cũng không biết nơi xa lộng lẫy có khi nào em nhớ quê nhà Có chàng họa sĩ vẫn đợi em về dù cho 4 mùa có mãi trôi qua Một tách trà dưới gốc cây bàng anh thấy lòng tự dưng lạ lẫm Nhớ về em một người con gái châm bón yêu thương kia được nảy mầm Để rồi mãi chỉ một chàng trai vẫn chung thủy với tấm chân tình Hình bóng thuở thời của người con gái là câu chuyện buồn không tiếc thương mình.
@uongvan54047 ай бұрын
Bạn viết à hay quá
@rie45572 жыл бұрын
Thành phố này nó quá chật chội, biết tìm đâu một nơi vỗ về Dòng người tìm một nơi hạnh phúc, nhưng con tim anh làm sao có thể Vì còn nợ em lời xin lỗi, chân thành này anh không thể trao Ngày rời biệt em bỏ đi mất, chỉ bước tiếp không nói lời nào Sài Gòn này nó quá rộng lớn, đi tìm nơi dành cho riêng mình Chỉ là anh thật quá nhỏ bé , nên chẳng tìm được nơi một yên bình Lang thang nơi chốn góc phố cũ, ta vẫn thường kể chuyện nhau nghe Ngày yên bình của anh hồi trước, là có em ngồi phía sau yên xe Anh chẳng hiểu thời gian hồi trước, quá trẻ con để mà yêu em Vì ngày đó ngu ngơ dại khờ, chỉ chuyện trò đến tận thâu đêm Anh tưởng rằng ta sẽ hạnh phúc, sẽ cùng nhau đến tận sau này Nhưng ngờ đâu duyên trời đã đứt, em đã rời xa khỏi vòng tay Chỉ là anh là kẻ ngốc nghếch , chẳng nắm giữ được đôi bàn tay giờ ngồi buồn tâm sự với trời, chỉ lẫn quẩn ở trong cơn say Khóc thuốc bay phủ kín cả trời, nỗi lòng này trở nên nặng trĩu Ngày em đi tìm nơi hạnh phúc, nỗi lòng có mấy ai hiểu Và một ngày anh đã nhận ra, con tim này bỗng đã hóa đá Mặc kệ cho những lời dèm pha, mọi chuyện xung quanh trở nên buông thả Đôi chân này cứ mãi lang thang, một phút chốc rồi lại gục ngã Tự dặn lòng là không được khóc, rồi tự mỉm cười '' Mình không sao cả'' Mình bộn bề trong một thành phố, kẻ ảo mộng rồi kẻ tình si Sau chia tay tại sao em nói : '' Tìm hạnh phúc cho riêng mình anh đi '' Anh cố chấp dù mình còn thương, ôm chặt em rồi anh lại khóc Thì là lần cuối mình dừng tại đây, chỉ còn vương lại 1 sợi tóc Mưa lại rơi vào ngày hôm đó, nỗi đau này sao cứ chậm lại Thả nhớ thương hoà quyện cơn gió, rồi bỗng đau thương trở nên hình hài Anh đã biết mọi chuyện đã sai, trên đời không có gì là mãi Chọn sai lầm để anh tiếp tục, để trong cơn say anh nghĩ về em Ôm trong mình một chút hi vọng, rồi giấu kín ở mãi trong lòng Chờ tia nắng của em sẽ đến, thì mọi chuyện có đỡ hơn không ? Anh tự nguyện vẫn đợi em mà, dù đôi mình chẳng còn cơ hội Như cánh hoa rơi xuống dòng nước, rồi phó thác mình trong dòng nước trôi '' Như cánh hoa đã phai tàn Như bông kia đã úa vàng Như nỗi buồn mà anh vẫn thường kể Nhưng rốt cuộc niềm đau nó cũng đã trở về '' Ba năm qua em như thế nào, còn phần anh thì vẫn day dứt Ngồi nghĩ lại những chuyện đã qua, sao đêm canh năm anh vẫn còn thức Nhớ những chiều ta cùng chung đôi, nhớ lại những hoài ức hồi trước Nhớ lại cả một thuở thanh bình, nhưng riêng bây giờ là điều anh ước Viết tên mình lên trang nhật kí, rồi ghi thêm những ngày xa em Thế gian này toàn là đau khổ, nhưng rồi từ từ anh cũng sẽ quen Giam mình trong căn phòng góc tối, hát vài câu ngân nga đỡ buồn Muốn nói lời '' Xin Lỗi '' chân thành, nhưng tiếc thay anh bây giờ đã muộn Và bây giờ em có người mới, họ có cho em những ấm êm Chuyện đôi mình xin em gác lại, và mong em tạm gác sang một bên Để bước tiếp với một người mới, em xứng đáng chạm tới hạnh phúc Để niềm đau anh nguyện xin cất , rồi tự anh giam mình ở trong địa ngục
@gnasche_055 жыл бұрын
Dạo một vòng bên lũy tre làng thấy nơi lòng có chút đong đưa Thả mình vào nỗi buồn mùa hạ có chút thương tình cây già sông xưa Bóng người thương giờ em đâu rồi chỉ để lại một chút hoài niệm Tà áo trắng tung bay ngang đời nỗi buồn cưa đứt đi sợi tơ duyên Gửi đôi lời yêu thương vào gió để rồi nhẹ nhàng hôn mái tóc em Tấm chân tình của gã trai nghèo một lòng chung thủy để rồi khóc đêm Hạ không em hạ buồn đi mất thấy ven bờ đôi hàng hoa dại Anh cũng chết đi trong giây lát khi cuốn sách tình đọc đến chương hai Chàng họa sĩ bụi bặm thân hài chỉ biết đem tình của mình đi cất Giữ trong lòng 30 ngày hạ để rồi bây giờ đứng nhìn em đi mất Tuổi xuân thời tóc em buông dài với câu hát nụ cười ngâ y thơ Giờ em về bên nơi phố thị tắm tắt xa rồi bầu trời mây mơ Có chút nhớ anh gởi vào trời tia nắng hạ lắp đầy cô đơn Hàng cây già xanh biếc lá chiều ngồi bên hiên nhà nghe lòng đau hơn Bước chân nào đưa anh về trời khi trốn gian trần đầy rẫy đau khổ Đêm khuya khắt giường đơn gối chiếc có tấm chân tình em mang ra đổ Bầu trời kia đưa em đi rồi nơi phố thị có nhớ anh không Chàng họa sĩ phong lưu quê nhà nơi hàng tre già vẫn ngồi anh trông Nhớ hình bóng cô gái ngày nào hồn nhiên ca hát giữa cánh đồng xanh Ngọn gió chiều thoang thoảng hương lúa đôi mắt chân tình lặng lẽ nhìn anh Còn không em chuỗi ngày chung đường ta ngây ngô câu chuyện cười giỡn Chiếc xe đạp chở em hằng ngày băng qua hương đồng màu vàng rực rỡ Nơi quán nhỏ ta hay chuyện trò và những con đường in sâu hoài niệm Anh dạo ngang giờ chỉ một mình ngây ngất tuổi đời đã lỡ tình duyên Khúc nhạc sầu dưới mảnh trăng ngà nơi yên tĩnh là cánh đồng hoa Anh nhẹ nhàng ngân nga điệu buồn rồi viết cho mình một bản tình ca Cũng không biết nơi xa lộng lẫy có khi nào em nhớ quê nhà Có chàng họa sĩ vẫn đợi em về dù cho 4 mùa có mãi trôi qua Một tách trà dưới gốc cây bàng anh thấy lòng tự dưng lạ lẫm Nhớ về em một người con gái châm bón yêu thương kia được nảy mầm Để rồi mãi chỉ một chàng trai vẫn chung thủy với tấm chân tình Hình bóng thuở thời của người con gái là câu chuyện buồn không tiếc thương mình.
@LouisNguyen124 жыл бұрын
Dạo một vòng bên lũy tre làng thấy nơi lòng có chút đong đưa Thả mình vào nỗi buồn mùa hạ có chút thương tình cây già sông xưa Bóng người thương giờ em đâu rồi chỉ để lại một chút hoài niệm Tà áo trắng tung bay ngang đời nỗi buồn cưa đứt đi sợi tơ duyên Gửi đôi lời yêu thương vào gió để rồi nhẹ nhàng hôn mái tóc em Tấm chân tình của gã trai nghèo một lòng chung thủy để rồi khóc đêm Hạ không em hạ buồn đi mất thấy ven bờ đôi hàng hoa dại Anh cũng chết đi trong giây lát khi cuốn sách tình đọc đến chương hai Chàng họa sĩ bụi bặm thân hài chỉ biết đem tình của mình đi cất Giữ trong lòng 30 ngày hạ để rồi bây giờ đứng nhìn em đi mất Tuổi xuân thời tóc em buông dài với câu hát nụ cười ngâ y thơ Giờ em về bên nơi phố thị tắm tắt xa rồi bầu trời mây mơ Có chút nhớ anh gởi vào trời tia nắng hạ lắp đầy cô đơn Hàng cây già xanh biếc lá chiều ngồi bên hiên nhà nghe lòng đau hơn Bước chân nào đưa anh về trời khi trốn gian trần đầy rẫy đau khổ Đêm khuya khắt giường đơn gối chiếc có tấm chân tình em mang ra đổ Bầu trời kia đưa em đi rồi nơi phố thị có nhớ anh không Chàng họa sĩ phong lưu quê nhà nơi hàng tre già vẫn ngồi anh trông Nhớ hình bóng cô gái ngày nào hồn nhiên ca hát giữa cánh đồng xanh Ngọn gió chiều thoang thoảng hương lúa đôi mắt chân tình lặng lẽ nhìn anh Còn không em chuỗi ngày chung đường ta ngây ngô câu chuyện cười giỡn Chiếc xe đạp chở em hằng ngày băng qua hương đồng màu vàng rực rỡ Nơi quán nhỏ ta hay chuyện trò và những con đường in sâu hoài niệm Anh dạo ngang giờ chỉ một mình ngây ngất tuổi đời đã lỡ tình duyên Khúc nhạc sầu dưới mảnh trăng ngà nơi yên tĩnh là cánh đồng hoa Anh nhẹ nhàng ngân nga điệu buồn rồi viết cho mình một bản tình ca Cũng không biết nơi xa lộng lẫy có khi nào em nhớ quê nhà Có chàng họa sĩ vẫn đợi em về dù cho 4 mùa có mãi trôi qua Một tách trà dưới gốc cây bàng anh thấy lòng tự dưng lạ lẫm Nhớ về em một người con gái châm bón yêu thương kia được nảy mầm Để rồi mãi chỉ một chàng trai vẫn chung thủy với tấm chân tình Hình bóng thuở thời của người con gái là câu chuyện buồn không tiếc thương mình.