Ngày xưa còn bé hay leo lên rào nhìn sang nhà bác Cầm. Bác hay ngồi ở chiếc ghế ngoài hiên uống trà. Cả thời trẻ hâm mộ bác và mê luôn bài thơ Bên Kia Sông Đuống cùng với Lá Diêu Bông của bác. Mỗi lần đi ngủ đọc bài thơ cho con trai nghe là mình lại khóc. Nhất là câu Thơ. CÓ CON CÒ TRẮNG BAY VÙN VỤT. LƯỚT NGANG DÒNG SÔNG ĐUỐNG VỀ ĐÂU.? Cảm giác nó bình yên và nhẹ nhàng đến lạ. Bởi ngày bé quê mình cũng có 1 dòng sông. Mỗi chiều ra đó ngắm hoàng hôn và tắm ở đó. Giờ đọc đến câu đó là nước mắt lại rơi. Lại nhớ về tuổi thơ cùng những năm tháng chiến tranh khổ cực của nhân dân.
@NH.CHuyen3 жыл бұрын
Cám ơn bạn đã chia sẻ. Bác Cầm là người như thế nào?
@tunganh21703 жыл бұрын
@@NH.CHuyen bác ấy sống trong căn nhà ở phố Lý Quốc Sư cùng con trai. Nhà có 1 cô con gái lớn đang sống ở Mỹ hình như là cô Loan. Còn nhà mình gần đó nên ngày bé hay leo rào nhìn trộm sang. Trước nhà cửa lưa thưa lại k kín đáo như bây giờ nên đám trẻ con hay lô đùa chạy được từ nhà nọ sang nhà kia. Bác ấy sống giản dị , hay ngâm thơ và thỉnh thoảng có vài bác nhạc sỹ qua chơi. Năm 2010 bác ấy mất thấy mẹ mình bảo là do bị ngã trước đó. Trong ký ức của mình thì thấy bác sống thanh bạch k ồn ào. Có tài có cả đức.
@NH.CHuyen3 жыл бұрын
Mình rất trân trọng những người như vậy. Mình đã từng đọc qua hồi ký của cố nhạc sĩ Phạm Duy. Ông hay nhắc đến bác Hoàng Cầm trong thời kháng chiến cũng như sau này, như là một người bạn tri kỷ. Cũng có nhắc đến vợ con của bác nữa.
@YếnLê-r2o2 ай бұрын
Bác Cầm hình như còn có bài thơ Bếp lửa lấy bút danh Bằng Việt
@NH.CHuyen2 ай бұрын
Mình không nghĩ hai người này là một. Một người sinh năm 1922 và một người sinh năm 1941.