(0:02) NẤU BÁNH ĐÊM XUÂN (Tác giả: Quy Sắc) Biểu diễn: NSND Lệ Thủy và NS Hữu Phước NÓI: Nữ: Cha! Đốt pháo vũ rước ông bà trễ quá ha! Nam: Bánh ít cô chín chưa cô hai? Nữ: Chưa! Còn anh? Chùi lư gì tối hù mà chưa bóng vậy? Nam: Hễ nồi bánh của cô chín là bộ lư của tôi bóng liền vậy hà... Nữ: Cái đó quỷ à nghen... Tôi hổng nói chuyện với anh à. Nam: Thì tôi hát tôi chơi một mình. NHẠC: Hàng xóm pháo nổ rước ông bà, Liễn đỏ đem dán khắp nhà nhà. Sao bộ lư đồng vẫn chưa bóng nhoáng? Lễ chưng bàn thờ đón rước chúa xuân. Nữ: Lửa ơi, lửa ơi hồng lên cho nước mau sôi, Cho nồi bánh chín dâng lên bàn thờ. Nam: Bánh ít nằm cạnh lư đồng, Như liễu nằm cạnh bên tùng, Như vợ chồng nằm cạnh bên nhau. VỌNG CỔ: Nữ: Anh nói bậy, tôi hổng chịu à nha. Tôi nấu bánh để rước ông bà về vui xuân ba bữa chứ đâu phải để nằm cạnh bộ lư... đồng. [1]: Tôi còn nhỏ, tôi chưa biết việc vợ chồng. Anh đừng có nói xa gần, Tôi méc cha mẹ anh đừng có than. Bẹ thơm non chùi đồng không sáng, anh chưa dứt sữa dám tán tỉnh tôi. Đừng thôi anh hỡi đừng thôi, Chờ thơm xanh bẹ hãy rồi toan tính... NÓI DẶM: Nam: Trời ơi! Tôi lớn như vậy mà cô nói tôi chưa dứt sữa hả? Nữ: Tôi thấy nè, sáng nào anh cũng nút một ly sữa đầy vậy đó. [2] Nam: Qua ngày mai, mùng một Tết, cô đã hết tuổi non khờ. Mười tám xuân xanh, mộng đẹp đang chờ. Còn tôi hai mươi tuổi chẵn, hai vai này gánh nổi nợ thê nhi. Đừng thôi, em hỡi đừng thôi Đừng thôi nói chuyện năm rồi bé thơ. Mình nên nói chuyện bây giờ, Mười tám gái chờ trai đã đôi mươi... NGÂM THƠ: Nữ: Em như cô gái hãy còn xuân, Trong trắng thân chưa lấm bụi trần. Nam: Xuân đến, hoa mơ, hoa mận nở, Gái xuân đếm nụ có buồn không? NHẠC: Nữ: Buồn hay không ăn thua chi ông, Sao không mau chùi bộ lư đồng? Lại dài dòng hỏi gái đêm xuân. Nam: Gái xuân buồn, trai xuân cũng buồn Cho hai buồn cộng lại thành... vui. NÓI LỐI: Nữ: Hò... ơ... Trăm thứ than, than chi không quạt? Trăm thứ bạc, bạc chi bán không mua. Trai nam nhân đối đặng... Hò... ơ... thiếp chịu bốn mùa theo chân. VỌNG CỔ: Nam: Mong thuyền quyên giữ gìn lời hứa giữa đêm xuân bát ngát hương... tình. [3]: Xin ngọn lửa múa quanh nồi bánh hãy chứng cho giùm. Cô nghe tôi hò đáp nhé: Hò... ơ... Trăm thứ than, than thân không quạt; trăm thứ bạc, bạc tình bạc nghĩa bán chẳng ai mua. Hò... ơ... Trai nam nhân anh đà đối đặng, em phải chịu bốn mùa theo anh. Nhưng em ơi anh nào đâu phụ bạc mà em nỡ hò trách cho đành. [4]: Nồi bánh ít của em chưa chín, làm sao tính việc dâng lễ ông bà? Để cho trai tơ chùi lư và gái xuân nấu bánh, quỳ lâm râm khấn vái với tổ tiên. Cho hai đứa mình tròn nợ tròn duyên và thương yêu nhau đến ngày đầu bạc. Nhưng anh ơi rượu, trầu mới thành duyên nợ, hò đối nhau chưa được nợ duyên. Ví dầu trăm nhớ nghìn thương Mà không mai mối như không có gì. Anh về tìm kiếm ông mai Bắc cầu cội trúc cành mai giao kề.