Văn án: Đào gia thôn có Đào gia ban, ngày ấy có mười ba người đã chết. Thói đời này là hỗn loạn như vậy, đừng nói chết một người, có chết cả thành cũng không phải chuyện lạ gì. Có trách chỉ trách ở Đào ban đã có mười ba người hy sinh để cho người cả thành được sống tiếp. Đúng vậy, mười ba người Đào ban đã cứu bá tánh cả một thành. Cũng chẳng người nhớ rõ, mười ba người ấy họ tên là gì. Mọi người chỉ biết kẻ ra tay là ban chủ, sư phụ của mười ba người kia mà thôi. Thật ra thì, ai lại đi quan tâm những gã đào hát hèn mọn nam nữ không phân, sống như thế nào thân thế ra sao đâu. Dân chúng chẳng ai hay, mười ba người ấy vì tổ quốc vì người dân mà đến thân mình cũng bỏ quên mất. Cho đến cái ngày quân Nhật Bản vào thành, quân lính tìm đến Đào gia ban để nghe hát. Mười ba người đáo kép hèn mọn đó, vừa phải diễn kịch vừa phải che dấu dân chúng ra khỏi thành. Hỏi rằng có ai nguyện ở lại giúp đỡ, lại chẳng người nào lên tiếng. Có ai nguyện ý đâu, vì một khi đã đứng lên diễn hí thì cửa tử đã bước một chân vào. Chỉ có mười ba người ấy lên tiếng nguyện ý "Ta Đi" Lại có vị cô nương bán hoa hỏi bọn hắn " Vì sao muốn đi, dân chúng bọn họ cùng các ngươi không có quan hệ, bọn họ khinh thường các ngươi, chưa từng xem các ngươi là con người, chưa từng thật lòng thật dạ đối đãi, đến nhành hoa cỏ dại cũng chưa từng tặng ngươi thì hà cớ gì phải cứu bọn chúng?" Mười ba người đào hát chỉ trả lời "Có sinh ắt có tử, một tất đất của nước ta sao có thể trao cho quân Nhật. Mỗi lần trên khán đài khi ta hát xong mọi người đều trầm trồ khen ngợi. Ta mặc dù không đọc nhiều sách vở, nhưng cũng biết những lời khen ngợi ấy là thật tâm và ta cũng nên đối đãi thật tâm với họ". Chính mỗi lần hát không hay, các ngươi đều sẽ phải nhận những trận đòn roi, thì dân chúng có biết hay không. Những lời này tiểu cô nương bán hoa kia chung quy là vẫn chưa nói ra. Ban đêm, đèn đuốc sáng trưng, mười ba người đào hát ấy, kẻ hát trên sân khấu kẻ phải châm trà rót rượu. Thế nhưng khúc hí hát còn chưa đến nửa, quân Nhật đã phát giác dân trong thành chẳng thấy đâu. Sau đó thì tiếng súng vang khắp thành, sau đó thì ...... chẳng có sau đó nữa. Vở Mẫu Đơn Đình còn dư âm, "Đỗ Lệ Nương" cùng "Liễu Mộng Mai" một thân đẫm máu tươi. Trên đài thi thể chồng chất chẳng thể phân biệt ai là ai nữa rồi. Đào ban mười ba người đã chết, chết ở trên đài hí kia. - Dịch: Chấp Niệm -
@zjhoag74763 жыл бұрын
Đọc xong văn án tôi trầm cảm:(((
@summ77583 жыл бұрын
Em xin trích văn án đăng wall một chút được không ạ? Nhất định sẽ ghi credit đầy đủ.
@nguyenminhhanh37023 жыл бұрын
không phải là "mười ba người đào kép" mà người đào kép ấy tên là "Đào Thập Tam" đấy Chấp Niệm ơi :((((
Giống 13 nàng kĩ nữ ở bến sông Tần Hoài năm ấy quá
@andyhoward8133 жыл бұрын
Bước trên khán đài, vang lên khúc hí, ta là Ngu Cơ. Khi hạ màn, ta chỉ là một con hát. Lục Thất.
@tinhtutuyetbang3 жыл бұрын
Cho mình xin được đem câu này vào truyện của mình. Xin cảm ơn ạ
@phamvuhoangbao37723 жыл бұрын
@@tinhtutuyetbang truyện gì đấy
@tinhtutuyetbang3 жыл бұрын
@@phamvuhoangbao3772 truyện mình tự viết
@tuyetlac19733 жыл бұрын
*Cả đời này ta theo đuổi quyền lợi và danh vọng. Đến cuối cùng cũng không có ai ở bên cạnh. Những thứ ta mong muốn bấy lâu nay hóa ra chỉ là hư vô...*
Nhân gian chiến hỏa rồi lại an bình.1 năm 4 mùa,luân chuyển chẳng đợi ai.liệu ai còn nhớ trên đài người là Hoa Đán, lúc hạ màn người lại là kẻ cô lưu
@huonghuong1823 Жыл бұрын
Huhu lâu quá rồi mới nghe lại, giọng Nga Lậu hay quá huhuhuhuhu
@ThuHươngNguyễnThị-e8c3 жыл бұрын
Kịch tàn rồi...suy cho cùng,đào kép vẫn chỉ là đào kép...sẽ có ai ngậm ngùi cảm thương kẻ đào kép cơ chứ? ---Niệm Hạ🐢Tuyên Cơ Tướng Quân❤.---
@huyentrangpanda16292 жыл бұрын
"Hồng trần như mộng Người tỉnh mộng tan Nhân gian như kịch Người tản kịch tàn. "
3 жыл бұрын
bước vào vì chiếc background, nghe nhạc xong ko trở ra đc :(
@ann01-d3 жыл бұрын
Giọng anh trai đầu tiên cất lên biết bài hay liền . Cơ mà so với các đoạn hí ở những bài khác thì thấy ko hay bằng nhưng đoạn hát thường nghe mlem mlem quá ư ư
@MikLia4863 жыл бұрын
Bài hát nào rồi cũng sẽ hết. Họ xem y là những kẻ vô danh vô vị, cớ sao y chấp nhận hy sinh bảo vệ bọn họ. Đứng trước cửa môn quan người vẫn hát sao? Chỉ trách bài hát chỉ mới một nữa, y chẳng còn cơ hội hát nữa. " Cổ tích " thật đáng buồn vì cổ tích chỉ là hư ảo đâu khiến họ biết ơn 9/5/2021
@honggyii16693 жыл бұрын
Đọc xem văn án mà đau lòng thật, đến câu “đến ngày sinh thần cũng chẳng dám nói ra” mà tan nát cõi lòng
@orangeeee3 жыл бұрын
Đào kép cũng là người, chỉ trách ai lại khiến thân phận họ rẻ mạt đến thế. ---Lam Ngụy---