Randomly stumble upon this beautiful song. Touched my heart and resonated with me, i feel sad but also feels like a spark of joy, calming. Thank you for making this masterpiece, i really mean it.
__ Cầu Ước Bình Minh __ (Yoake wo Kou.) Có những đêm không ngủ được Có những đêm một mình rơi lệ Có những đêm muốn chết đi Vậy nhưng vẫn có một ngày mai mình mong muốn được sống Ai nói rằng nước mắt sẽ khiến người ta mạnh mẽ hơn, đều là dối trá Đau đớn, khổ sở, nhức nhối, muốn được ai đó giúp đỡ Mỗi lần một mình khóc nức nở, lại càng cảm thấy Mình yếu đuối hơn Không phải là không còn bị tổn thương nữa Chỉ là mình giỏi xem nhẹ điều đó hơn thôi Không phải là không còn khóc nữa Chỉ là mình giỏi che đậy bằng nụ cười hơn thôi Là khi nào ấy nhỉ, khi bản thân mình đã hiểu ra rằng cuộc đời là thứ để từ bỏ? Liệu "muốn tin tưởng" có thể gọi là hy vọng được không? Từ bao giờ Mình lại giỏi giả vờ tươi cười thế này? Từ bao giờ Mình lại cúi đầu bước đi thế này? Từ bao giờ Mình lại để ý sắc mặt của người xung quanh đến thế này? Chẳng có chúa trời nào ở trên thế giới này cả. Dường như mình đang dần chết lặng trước nỗi đau Ở nơi đây, mình nghĩ cứ để bản thân chết lặng như vậy còn dễ sống hơn Ấy vậy nhưng chúng ta vẫn cố gắng hết sức để bảo vệ trái tim yếu đuối của mình ... mà.. Sống Tiếp... Từ bao giờ mà "Không sao đâu" lại thành câu cửa miệng của mình thế này? Từ bao giờ mình lại ghét bản thân mình thế này? Từ bao giờ Cuộc sống lại trở nên khổ sở thế này? Mình phải tiếp tục cuộc đời này đến bao giờ? Có những đêm không ngủ được Có những đêm không thở nổi Đêm đến là cô đơn Cô đơn trở thành vết bầm tím Tất cả chúng ta Đều mong muốn được đền đáp đúng không? Để không ai bị tổn thương nữa Chúng ta đều cầu ước như vậy Một ngày nào đó, Mình muốn nghĩ rằng cuộc đời này có ý nghĩa. Một ngày nào đó mình muốn có thể yêu 21 gram bản ngã tan vỡ của chính mình. * (nghe nói linh hồn nặng 21 gram) * Mình cầu nguyện trong đêm cô đơn ... Tất cả chúng ta Đều mong muốn được đền đáp đúng không? Để không ai bị tổn thương nữa Chúng ta đều cầu ước như vậy...