LỠ HẸN (Thơ Đỗ Văn Phúc, Nhạc “Diễm xưa”: Trịnh Công Sơn) Mưa vẫn mưa rơi trên đường phố nhỏ, đường anh đi đến cứ thấy xa xa. Nghe tiếng mưa rơi gieo buồn phố nhỏ, nhìn đường vắng bóng, đôi mắt thêm sầu. Mưa vẫn mưa rơi trên đường phố nhỏ, hẹn em chớm tối, ”đầu ngõ phố xưa”. Em cứ ra đi, mưa còn rất nhỏ, để đường anh tới, không là quá xa. Trời này còn mưa, sao em không lại, nhỡ mai, sau cơn mưa này, mình không thấy nhau, hằn lên nỗi đau, bước chân em xin thật mau. Mưa vẫn rơi rơi trên hè phố nhỏ, mình anh đứng ngóng bóng dáng ai qua. Em mãi không ra, thôi đành lỡ hẹn, đường về hun hút, thêm sầu nhớ nhau. Mưa vẫn rơi rơi trên hè phố nhỏ, làm sao anh biết em có ra không,. Xin hãy ra mau. đôi mình đúng hẹn, để tình say đắm, thêm nhiều nhớ mong. Trời này còn mưa, sao em không lại, nhỡ mai, sau cơn mưa này, mình không thấy nhau, hằn lên nỗi đau, bước chân em xin thật mau. Mưa vẫn rơi rơi trên hè phố nhỏ, làm sao anh biết em có ra không,. Xin hãy ra mau. đôi mình đúng hẹn, để tình say đắm, thêm nhiều nhớ mong. Xin hãy ra mau, đôi mình đúng hẹn, để tình say đắm, thêm nhiều nhớ mong. Hà Nội, 2023
@PhucoVan-te8sw Жыл бұрын
TÌNH ANH (Thơ: Đỗ Văn Phúc, Nhạc “Biển nhớ”: Trịnh Công Sơn) Tình anh trao em, để đến hôm nay nhận về, cuộc tình mãi nhớ đêm đêm, một mình thức trắng đêm khuya. Tình anh trao đi, chiều nắng hôm nao đợi chờ, mỏi mắt ngóng em từng giờ, nghe buồn nhịp chân bơ vơ. Tình anh trao em, để đến hôm nay về tìm, một chiều tia nắng ngập tràn, bàn tay trắng ấm anh mong, Tình anh trao đi, chiều nắng vắng em ngồi buồn, nhìn nắng nghiêng nghiêng gợi buồn, nghe đàn anh lại buồn hơn. Hôm nao anh về cầm tay buông ngóng chờ, bàn tay em trắng mềm, tình anh đây hoan vui. Tình anh trao em, để đến hôm nay nặng tình, tình sao nhớ đến đê mê, tình sao nhớ đến tái tê, Tình anh trao đi, chiều nắng hôm nay thật buồn, nhìn nắng nghiêng nghiêng tủi hờn, nghe đàn anh càng buồn hơn. Hôm nao anh về cầm tay buông ngóng chờ, bàn tay em trắng mềm, tình anh đây hoan vui. Tình anh trao em, để nhớ bâng khuâng một chiều, ngàn tia nắng chiếu mênh mông, bờ môi anh nhớ mênh mang. Tình anh trao đi, chiều nắng vắng em ngồi buồn, hỏi nắng xuân sao ngượng ngùng, nghe đàn nhớ lại người thương. Tình anh trao đi, chiều nắng vắng em ngồi buồn, hỏi nắng xuân sao ngượng ngùng, nghe đàn nhớ lại người thương. Nghe đàn muốn gặp người thương. Hà Nội, 2023. T
@PhucoVan-te8sw Жыл бұрын
Anh chờ em (Thơ: Đỗ Văn Phúc, Nhạc “Em ơi, Hà Nội phố”: Phú Quang) Em ơi, đừng bận nhé, anh chờ em, tình thầm mong, anh chờ em, tình mong ước, con đường vắng mờ mờ sương rơi nhỏ, anh đã chờ em ướt đẫm vai gầy. Anh chờ em, mối tình đầu tiên đời anh, anh chờ em góc phố về đêm mùa đông. Mảnh trăng về đêm mùa đông, mùa đông năm ấy, tiếng dương cầm trong căn nhà nhỏ, sau mỗi ngày, anh về lại ngóng hôm sau. Anh chờ em một ngày quên thời gian, một ngày nhớ tóc em bay chợt nhòa, chợt hiện. chờ đợi em, lang thang hoài trên phố, bỗng thấy mình chỉ có được một đêm buồn. Anh chờ em hè phố cũ rêu phong, mờ mờ bóng dáng quen quen nao nao kỷ niệm, trời vừa đêm sao đã đầy nỗi nhớ, đợi chờ em, chờ từ bây giờ. Anh chờ em một ngày quên thời gian, một ngày nhớ tóc em bay chợt nhòa, chợt hiện, tình nặng trĩu đa mang mà trống vắng, bỗng thấy mình chỉ nhớ một mối tình. Anh chờ em từng phút nhớ yêu thương, từng làn mái tóc xen nghiêng nao nao kỷ niệm, trời về đêm sao vơi được nỗi nhớ, đợi người yêu, chờ từ khi nào. Em ơi, đừng bận nhé, anh chờ em, tình thầm mong, anh chờ em, tình tha thiết, con đường vắng mờ mờ sương rơi nhỏ, anh ngóng chờ em suốt cả đêm dài. Hà Nội, 2023.
@kimphunghothi8534 Жыл бұрын
Hay
@PhucoVan-te8sw Жыл бұрын
CHIỀU HẠ (Thơ: Đỗ Văn Phúc, Nhạc “Hà Nội mùa vắng những cơn mưa”: Trương Quí Hải) Chiều hạ ngày nào nhớ mãi không quyên, nắng nóng chiều hôm, khăn em mang đi tắm vội, mái tóc buông lơi, anh bên em một chiều ngây ngất, ngồi chẳng thể yên, chầm chậm bước đến gần. Chiều hạ ngày nào, còn trong nỗi nhớ, nắng chiếu nghiêng nghiêng mành tre khô, mái tóc em yêu chợt buông lơi, bàn tay, bàn tay ngóng chờ. Chiều hạ ngày này, mình anh vẫn nhớ, em lén mê xem truyện yêu đương, ai đó yêu ai tuổi thơ ngây, “đỏ đen”, “đỏ đen” còn đây. Chiều hạ ngày nào, có nhớ không em, nắng nóng chiều hôm, khăn em mang đi tắm vội, hương tóc thơm bay, anh bên em một chiều ngây ngất, ngồi chẳng thể yên, chầm chậm nắm tay mềm. Chiều hạ ngày nào, còn trong nỗi nhớ, nắng chiếu nghiêng nghiêng mành tre khô, ánh mắt em yêu chợt như mơ, bờ môi, bờ môi ngóng chờ. Chiều hạ ngày này, tình anh vẫn nhớ, nỗi nhớ hôm nao được bên em, anh nói yêu em thuở thơ ngây, tưởng như, tưởng như vừa đây. Chiều hạ ngày nào, còn trong nỗi nhớ, nắng chiếu nghiêng nghiêng mành tre khô, ánh mắt em yêu chợt như mơ, bờ môi, bờ môi ngóng chờ. Chiều hạ ngày này, tình anh vẫn nhớ, nỗi nhớ hôm nao được bên em, anh nói yêu em thuở thơ ngây, tưởng như, tưởng như vừa đây. anh nói yêu em thuở thơ ngây, tưởng như, tưởng như vừa đây. Hà Nội, 2023.
@PhucoVan-te8sw Жыл бұрын
LANG THANG (Thơ Đỗ Văn Phúc, Nhạc “Diễm xưa”: Trịnh Công Sơn) Anh đã lang thang trên từng phố nhỏ, chiều nào anh đến để ngóng em ra, Nghe lá thu rơi gieo buồn phố nhỏ, nhìn đường vắng bóng, đôi mắt thêm sầu. Anh vẫn lang thang trên từng phố nhỏ, chiều nào anh đứng trên hè phố xa. Em có ngóng trông theo từng bước nhỏ, mà anh không thấy, ôi buồn xót xa. Chiều này chợt mưa, nhưng anh không vội. nhỡ mai, sau cơn mưa này, mình không thấy nhau, hằn lên nỗi đau, bước chân anh lê về đâu. Anh vẫn lang thang trên hè để đợi, làm sao anh biết những lúc em ra. Xin hãy cho nhau đôi lần đúng hẹn, để tình say đắm, thêm nhiều nhớ mong. Mưa vẫn mưa rơi anh còn đứng đợi, làm sao anh biết em có ra không, Xin hãy thôi mưa cho người đứng đợi, khỏi buồn thương nhớ, thôi buồn xót xa. Chiều này còn mưa, nhưng anh không vội. nhỡ mai, sau cơn mưa này, mình không thấy nhau, hằn lên nỗi đau, bước chân anh lê về đâu. Anh vẫn lang thang trên hè để đợi, làm sao anh biết em có ra không, Xin hãy thôi mưa cho người đứng đợi, khỏi buồn thương nhớ, thôi buồn xót xa. Xin hãy thôi mưa cho người đứng đợi, khỏi buồn thương nhớ, thôi buồn xót xa. Hà Nội, 2023
@HieuNguyen_1811 Жыл бұрын
hay quá
@PhucoVan-te8sw Жыл бұрын
Lời hẹn chiều thu (Thơ: Đỗ Văn Phúc, Nhạc “Nhớ mùa thu Hà Nội”: Trịnh Công Sơn) Lời hẹn chiều thu đôi câu hẹn hò, câu nào nói đủ tình mình bên nhau, chốn xưa nhà nhỏ bóng dáng thân yêu. Lời hẹn chiều thu chiều thu hò hẹn. chiều anh đã về theo từng cơn gió, chiều nắng anh về thương bàn tay nhỏ, nhớ mãi buổi chiều hương tóc em bay. [ĐK[: Tình anh chiều thu hẹn ước chiều xưa tình ai hò hẹn. Chiều xưa thương nhớ tình trong nhà nhỏ nhớ mãi miệng cười. Lời hẹn chiều thu ghi nhớ trọn đời. Tình tôi thầm hỏi em đang nhớ ai, Đã có một người cùng trong nhà nhỏ cả chiều bên tôi. Đã có một chiều từ căn nhà nhỏ tỏ tình yêu em. *Lời hẹn chiều thu chiều thu hò hẹn. nhớ lắm một chiều thủa mới hẹn hò. Hà Nội, 2023.
@huongo5699 Жыл бұрын
❤quá tuyệt vời
@ngetlim38982 жыл бұрын
Hay quá và cảm ơn nghệ sĩ QVM.Mình mong trong tương lai gần đây, đồng bào VN sẽ thích dòng nhạc Jazz.Kim Sơn.
@PhucoVan-te8sw Жыл бұрын
Em và Tôi (Thơ: Đỗ Văn Phúc, Nhạc “Hà Nội và tôi”: Lê Vinh) Nơi quyen em trường học, Ngày quyen em ngày đầu chuyển cấp, Ngõ nhỏ phố nhỏ trường tôi ở đó, Tôi cùng em trong lớp, Ngóng trống trường xốn xang. Những ngày tôi bâng khuâng Tôi mới hiểu hơn nhiều điều kỳ diệu, Đợi hẹn thôi mà sao tôi bồi hồi, Đợi hẹn thôi mà tôi sao bối rối, Tuổi thơ đã yêu nhau không trở ngại, Có trách mình cứ học miệt mài thôi. [ĐK:] Chờ đợi ơi, chờ đợi ơi, Nhớ ngày xưa kia ta còn hẹn, Giờ xa nhau mới thấy mình tiếc nuối, Những kỷ niệm cuộc tình dang dở, Cứ day dứt hoài, khắc khoải nơi trái tim. Hò hẹn hẹn ơi, hò hẹn ơi, Khát vọng trong tôi tình yêu trong tôi, Tình anh có bao giờ phôi pha, Như nắng chiều xưa nay còn hẹn,, Như thương ai vẫn nồng nàn đắm đuối, Bước chân chưa quyên bao buổi chờ, Vẫn mong một ngày ở gần bên em. Ngõ nhỏ phố nhỏ tình tôi ở đó, Cho đến giờ tôi vẫn còn mơ. Hà Nội,2023.